Chương 10 - Tạ Thanh Tiêu Bảo Cha Mẹ Đi Cầu Hôn
Sự Thật Về Hôn...
2024-08-11 00:00:28
Dáng dấp Tạ Thanh Tiêu quá rêu rao, đi tới chỗ nào cũng là tồn tại chói mắt.
Hiện giờ ghế sau lại có một Lâm Tương Nghi dáng dấp cũng rất rêu rao, tỷ lệ quay đầu không thể nói là không cao.
Một trong những hồ bằng cẩu hữu của Tạ Thanh Tiêu là Trương Bằng Phi vừa vặn đi ngang qua, thấy Tạ Thanh Tiêu đưa Lâm Tương Nghi trở về, đôi mắt mở to.
Chờ Lâm Tương Nghi nói lời tạm biệt với Tạ Thanh Tiêu, Trương Bằng Phi vội vàng nhảy lên: "Anh Tiêu, sao anh lại đưa Lâm Tương Nghi về?”
"Tôi đưa đối tượng tôi trở về, có vấn đề sao?" Tạ Thanh Tiêu quay đầu xe đạp, liếc Trương Bằng Phi một cái, mặt mày đều lộ ra vẻ đắc ý.
“Đối, đối tượng?" Trương Bằng Phi cằm đều muốn kinh hãi.
Là một trong những hồ bằng cẩu hữu có quan hệ thân thiết nhất với Tạ Thanh Tiêu, Trương Bằng Phi đương nhiên biết Tạ Thanh Tiêu thích Lâm Tương Nghi.
Hơn nữa là cực kì thích.
Rõ ràng Tạ Thanh Tiêu đối mặt với chuyện bên cạnh đều có thể thành thạo, duy chỉ có đối mặt với Lâm Tương Nghi, luôn không biết làm sao, áp dụng rất nhiều biện pháp ngu xuẩn hấp dẫn sự chú ý của Lâm Tương Nghi, khiến cho Lâm Tương Nghi phản cảm.
Sao mà đảo mắt hai người này liền đi lại bên nhau?
Người Lâm Tương Nghi ghét nhất không phải là anh Tiêu sao? Cô còn có tình cảm sâu đậm với tên tiểu tử Lục Định Viễn kia, yêu đến chết đi sống lại......
Nghĩ vậy, Trương Bằng Phi nhớ tới tin tức lưu truyền trong khoảng thời gian này, kinh nghi bất định nói: "Anh Tiêu, không phải là Lâm Tương Nghi nói với anh chuyện làm đối tượng đấy chứ?"
Tạ Thanh Tiêu từ chối cho ý kiến.
“Anh liền đồng ý? "Trương Bằng Phi không thể tin.
Tạ Thanh Tiêu: "Vậy nếu không thì sao?”
“Đậu má," Trương Bằng Phi nói: "Anh, anh có biết anh bị làm lốp dự phòng hay không!”
Tạ Thanh Tiêu nhíu mày, lốp dự phòng?
Lúc trước Lâm Tương Nghi luôn không muốn để ý tới anh, ba ngày trước không hiểu ra sao hẹn anh đi ra ngoài, chủ động đánh ngã anh, hôm nay còn nói với anh đã mang thai muốn cùng anh kết hôn.
Anh không kỳ quái là giả, chỉ là còn chưa kịp tìm tòi nghiên cứu.
“Có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng làm vòng vo cho lão tử xem!" Anh nói.
"Xem ra anh Tiêu thật sự không biết à," Trương Bằng Phi lòng đầy căm phẫn, ghé sát Tạ Thanh Tiêu bắt đầu nói liên thanh: "Nghe nói tiểu tử Lục Định Viễn kia đính hôn với Lâm Tuệ Tuệ, qua vài ngày nữa chính là hôn kỳ!"
Trong chớp mắt, Tạ Thanh Tiêu kịp phản ứng: "Ý của cậu là, Lâm Tương Nghi muốn làm đối tượng của tôi, là vì muốn chọc giận tiểu tử Lục Định Viễn kia?"
“Đúng vậy! Thật sự quá đáng!" Trương Bằng Phi phẫn uất.
Lâm Tương Nghi thích Lục Định Viễn, đây là chuyện mọi người đều biết.
Khi học trung học phổ thông cô đã thường ra vào có đôi với Lục Định Viễn, được xem là một đôi kim đồng ngọc nữ, tất cả mọi người cho rằng bọn họ sớm muộn sẽ ở bên nhau.
Chỉ là không biết thế nào, lúc học lớp 11 Lục Định Viễn lại tuyên bố với Lâm Tương Nghi chỉ là quan hệ bạn bè, người anh ta thích là em kế Lâm Tuệ Tuệ của Lâm Tương Nghi, còn thành đối tượng với Lâm Tuệ Tuệ.
Sau đó thì có lời đồn đãi nói, thật ra là Lâm Tương Nghi yêu đơn phương Lục Định Viễn, mấy năm nay vẫn luôn đau khổ dây dưa Lục Định Viễn.
Lục Định Viễn đối với cô phiền không chịu nổi, cuối cùng cũng trở mặt.
Trước mắt Lục Định Viễn sắp kết hôn với Lâm Tuệ Tuệ, Lâm Tương Nghi xuất phát từ tâm lý trả thù hoặc là chứng minh mình, tìm một người kết hôn, đó cũng không phải là không có khả năng.
Nhất là Tạ Thanh Tiêu và Lục Định Viễn từ trước đến nay không ưa nhau, tìm anh là thích hợp nhất.
Tạ Thanh Tiêu “......" Anh nhất thời sát khí bốn phía.
“Anh Tiêu, chúng ta không cần làm lốp dự phòng cho cô ấy, đi, chúng ta đi tố cáo cô ấy, chúng ta không cần cô ấy!" Trương Bằng Phi kéo Tạ Thanh Tiêu đi về phía Lâm gia.
Tạ Thanh Tiêu hất tay Trương Bằng Phi ra.
“Anh Tiêu, anh xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ anh muốn làm lốp dự phòng?" Trương Bằng Phi không thể tưởng tượng nổi.
“Ông đây vui vẻ!" Tạ Thanh Tiêu nói.
Anh là một người có lòng tự trọng rất mạnh, từ trước đến nay đều là người khác nâng đỡ anh, đảo mắt bị Lâm Tương Nghi xem làm lốp xe dự phòng, làm sao có thể không tức giận?
Nhưng anh tâm tâm niệm niệm Lâm Tương Nghi nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới tới tay, đánh chết anh cũng sẽ không buông tay.
Cơn tức giận này phát ra từ người Lục Định Viễn!
Hiện giờ ghế sau lại có một Lâm Tương Nghi dáng dấp cũng rất rêu rao, tỷ lệ quay đầu không thể nói là không cao.
Một trong những hồ bằng cẩu hữu của Tạ Thanh Tiêu là Trương Bằng Phi vừa vặn đi ngang qua, thấy Tạ Thanh Tiêu đưa Lâm Tương Nghi trở về, đôi mắt mở to.
Chờ Lâm Tương Nghi nói lời tạm biệt với Tạ Thanh Tiêu, Trương Bằng Phi vội vàng nhảy lên: "Anh Tiêu, sao anh lại đưa Lâm Tương Nghi về?”
"Tôi đưa đối tượng tôi trở về, có vấn đề sao?" Tạ Thanh Tiêu quay đầu xe đạp, liếc Trương Bằng Phi một cái, mặt mày đều lộ ra vẻ đắc ý.
“Đối, đối tượng?" Trương Bằng Phi cằm đều muốn kinh hãi.
Là một trong những hồ bằng cẩu hữu có quan hệ thân thiết nhất với Tạ Thanh Tiêu, Trương Bằng Phi đương nhiên biết Tạ Thanh Tiêu thích Lâm Tương Nghi.
Hơn nữa là cực kì thích.
Rõ ràng Tạ Thanh Tiêu đối mặt với chuyện bên cạnh đều có thể thành thạo, duy chỉ có đối mặt với Lâm Tương Nghi, luôn không biết làm sao, áp dụng rất nhiều biện pháp ngu xuẩn hấp dẫn sự chú ý của Lâm Tương Nghi, khiến cho Lâm Tương Nghi phản cảm.
Sao mà đảo mắt hai người này liền đi lại bên nhau?
Người Lâm Tương Nghi ghét nhất không phải là anh Tiêu sao? Cô còn có tình cảm sâu đậm với tên tiểu tử Lục Định Viễn kia, yêu đến chết đi sống lại......
Nghĩ vậy, Trương Bằng Phi nhớ tới tin tức lưu truyền trong khoảng thời gian này, kinh nghi bất định nói: "Anh Tiêu, không phải là Lâm Tương Nghi nói với anh chuyện làm đối tượng đấy chứ?"
Tạ Thanh Tiêu từ chối cho ý kiến.
“Anh liền đồng ý? "Trương Bằng Phi không thể tin.
Tạ Thanh Tiêu: "Vậy nếu không thì sao?”
“Đậu má," Trương Bằng Phi nói: "Anh, anh có biết anh bị làm lốp dự phòng hay không!”
Tạ Thanh Tiêu nhíu mày, lốp dự phòng?
Lúc trước Lâm Tương Nghi luôn không muốn để ý tới anh, ba ngày trước không hiểu ra sao hẹn anh đi ra ngoài, chủ động đánh ngã anh, hôm nay còn nói với anh đã mang thai muốn cùng anh kết hôn.
Anh không kỳ quái là giả, chỉ là còn chưa kịp tìm tòi nghiên cứu.
“Có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng làm vòng vo cho lão tử xem!" Anh nói.
"Xem ra anh Tiêu thật sự không biết à," Trương Bằng Phi lòng đầy căm phẫn, ghé sát Tạ Thanh Tiêu bắt đầu nói liên thanh: "Nghe nói tiểu tử Lục Định Viễn kia đính hôn với Lâm Tuệ Tuệ, qua vài ngày nữa chính là hôn kỳ!"
Trong chớp mắt, Tạ Thanh Tiêu kịp phản ứng: "Ý của cậu là, Lâm Tương Nghi muốn làm đối tượng của tôi, là vì muốn chọc giận tiểu tử Lục Định Viễn kia?"
“Đúng vậy! Thật sự quá đáng!" Trương Bằng Phi phẫn uất.
Lâm Tương Nghi thích Lục Định Viễn, đây là chuyện mọi người đều biết.
Khi học trung học phổ thông cô đã thường ra vào có đôi với Lục Định Viễn, được xem là một đôi kim đồng ngọc nữ, tất cả mọi người cho rằng bọn họ sớm muộn sẽ ở bên nhau.
Chỉ là không biết thế nào, lúc học lớp 11 Lục Định Viễn lại tuyên bố với Lâm Tương Nghi chỉ là quan hệ bạn bè, người anh ta thích là em kế Lâm Tuệ Tuệ của Lâm Tương Nghi, còn thành đối tượng với Lâm Tuệ Tuệ.
Sau đó thì có lời đồn đãi nói, thật ra là Lâm Tương Nghi yêu đơn phương Lục Định Viễn, mấy năm nay vẫn luôn đau khổ dây dưa Lục Định Viễn.
Lục Định Viễn đối với cô phiền không chịu nổi, cuối cùng cũng trở mặt.
Trước mắt Lục Định Viễn sắp kết hôn với Lâm Tuệ Tuệ, Lâm Tương Nghi xuất phát từ tâm lý trả thù hoặc là chứng minh mình, tìm một người kết hôn, đó cũng không phải là không có khả năng.
Nhất là Tạ Thanh Tiêu và Lục Định Viễn từ trước đến nay không ưa nhau, tìm anh là thích hợp nhất.
Tạ Thanh Tiêu “......" Anh nhất thời sát khí bốn phía.
“Anh Tiêu, chúng ta không cần làm lốp dự phòng cho cô ấy, đi, chúng ta đi tố cáo cô ấy, chúng ta không cần cô ấy!" Trương Bằng Phi kéo Tạ Thanh Tiêu đi về phía Lâm gia.
Tạ Thanh Tiêu hất tay Trương Bằng Phi ra.
“Anh Tiêu, anh xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ anh muốn làm lốp dự phòng?" Trương Bằng Phi không thể tưởng tượng nổi.
“Ông đây vui vẻ!" Tạ Thanh Tiêu nói.
Anh là một người có lòng tự trọng rất mạnh, từ trước đến nay đều là người khác nâng đỡ anh, đảo mắt bị Lâm Tương Nghi xem làm lốp xe dự phòng, làm sao có thể không tức giận?
Nhưng anh tâm tâm niệm niệm Lâm Tương Nghi nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới tới tay, đánh chết anh cũng sẽ không buông tay.
Cơn tức giận này phát ra từ người Lục Định Viễn!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro