Chương 13
2024-08-08 00:45:47
Nói đến đây, cô nàng có chút lo lắng.
Hôm nay đội của cô nàng đi chiến đấu, một số thành viên bị thương không nhẹ, làm giảm sút đáng kể sức chiến đấu của họ.
Trại ban đầu được lập trên đồng bằng, gần hơn với nơi trú ngụ của quái vật mà họ đang nhắm tới, chỉ cần luân phiên canh gác vào ban đêm để đảm bảo an toàn nhưng với tình hình có người bị thương hiện tại, việc canh gác trở nên thiếu người và trại trên đồng bằng không còn an toàn.
Lần này cô nàng và Tống Vi ra ngoài, ban đầu là để tìm một nơi tốt hơn để dựng trại.
Trở về không thành công, tối nay có lẽ sẽ khá vất vả.
Đang suy nghĩ, cô nàng nghe Tống Vi bất ngờ hỏi: "Chủ quán, không biết chúng tôi có thể dựng trại gần nhà nghỉ của cô có được không?"
Cô ấy đã im lặng từ nãy đến giờ, rõ ràng đã suy nghĩ từ lâu, giờ ngẩng đầu nhìn Thư Mặc, cẩn thận đề xuất: "Chúng tôi chỉ ở qua đêm nay thôi, không làm phiền việc kinh doanh của cô đâu! Tôi nghĩ… Trong đội chúng tôi chắc chắn có khá nhiều người muốn tắm suối nước nóng, như thế cũng có thể bù đắp phần nào sự bất tiện mà chúng tôi mang lại..."
Thư Mặc vẫn đang lo lắng không biết làm sao để thu hút khách hàng kiếm thêm điểm.
Thư Mặc chớp chớp mắt, "Đội của các cô có bao nhiêu người?"
Tống Vi: "Cộng thêm hai chúng tôi, tổng cộng mười người."
Thư Mặc: […] Đây là cơ hội may mắn từ trên trời rơi xuống sao?
...
Sau hai giây suy nghĩ, Thư Mặc ngay lập tức hiểu được ý đồ của Tống Vi.
Việc tiêu diệt hai con quái vật kia không những giúp cô nhận được kinh nghiệm mà còn trực tiếp thăng cấp từ Lv.1 lên Lv.5, chứng minh sức mạnh của chúng.
Nhớ lại vẻ mặt kinh ngạc của Tống Vi và Trần Ngọc vừa rồi! Có lẽ, đối với những người chơi lâu năm như họ, con bọ cánh cứng khổng lồ và dơi một mắt là những boss khó nhằn.
Do đó, Tống Vi cho rằng đặt trại gần quán trọ suối nước nóng sẽ an toàn hơn! Nếu gặp nguy hiểm, cũng có thể chạy vào quán trọ để lánh nạn.
——Tống Vi coi cô như một người chơi cấp đại lão, chuẩn bị ôm đùi cô.
Ý đó vụt qua trong đầu Thư Mặc nhưng cô vẫn mỉm cười nói: “Khu vực bên ngoài phạm vi quán trọ này không phải là lãnh thổ của tôi, ai muốn đến đặt trại cũng được! Mọi người đến đây cắm trại còn có thể giúp đỡ kinh doanh nên tôi tất nhiên không có ý kiến gì.”
Tống Vi không ngờ cô lại đồng ý một cách hào phóng như vậy… Điều này khiến cô ấy cảm thấy có chút ngại ngùng.
Nếu như trong đội không có vài thành viên bị thương nặng, cô ấy cũng không dám đề xuất yêu cầu này! Bởi vì cảm thấy áy náy, Tống Vi liên tục nói: “Suối nước nóng vừa rồi thực sự rất tốt! Khi trở về, tôi sẽ quảng cáo tốt cho quán trọ suối nước nóng của cô, mọi người trong đội chắc chắn sẽ đến ủng hộ!”
Thư Mặc cười híp mắt: “Vậy thì tốt quá.”
***
Thời gian buổi tối trong thế giới trò chơi bắt đầu từ chín giờ! Lúc này chưa đến một giờ, Tống Vi và Trần Ngọc vội vàng rời khỏi quán trọ.
Nhờ suối nước nóng của Thư Mặc, họ đã hồi phục sức lực và do đó tốc độ trở về địa doanh của họ rất nhanh.
Tại một khu rừng tuyết tùng, vài chiếc lều đơn giản được dựng lên, với một viên tinh thạch phát sáng đặt ở trung tâm làm ánh sáng.
——Đây chính là trại của họ.
Bước ra từ quán trọ suối nước nóng ấm cúng, so với trại tạm bợ phía trước, cả hai đều cảm thấy hơi không nỡ nhìn thẳng.
Xung quanh viên tinh thạch, có vài người uể oải ngồi đó, mỗi người đều lấm lem và bẩn thỉu.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Hôm nay đội của cô nàng đi chiến đấu, một số thành viên bị thương không nhẹ, làm giảm sút đáng kể sức chiến đấu của họ.
Trại ban đầu được lập trên đồng bằng, gần hơn với nơi trú ngụ của quái vật mà họ đang nhắm tới, chỉ cần luân phiên canh gác vào ban đêm để đảm bảo an toàn nhưng với tình hình có người bị thương hiện tại, việc canh gác trở nên thiếu người và trại trên đồng bằng không còn an toàn.
Lần này cô nàng và Tống Vi ra ngoài, ban đầu là để tìm một nơi tốt hơn để dựng trại.
Trở về không thành công, tối nay có lẽ sẽ khá vất vả.
Đang suy nghĩ, cô nàng nghe Tống Vi bất ngờ hỏi: "Chủ quán, không biết chúng tôi có thể dựng trại gần nhà nghỉ của cô có được không?"
Cô ấy đã im lặng từ nãy đến giờ, rõ ràng đã suy nghĩ từ lâu, giờ ngẩng đầu nhìn Thư Mặc, cẩn thận đề xuất: "Chúng tôi chỉ ở qua đêm nay thôi, không làm phiền việc kinh doanh của cô đâu! Tôi nghĩ… Trong đội chúng tôi chắc chắn có khá nhiều người muốn tắm suối nước nóng, như thế cũng có thể bù đắp phần nào sự bất tiện mà chúng tôi mang lại..."
Thư Mặc vẫn đang lo lắng không biết làm sao để thu hút khách hàng kiếm thêm điểm.
Thư Mặc chớp chớp mắt, "Đội của các cô có bao nhiêu người?"
Tống Vi: "Cộng thêm hai chúng tôi, tổng cộng mười người."
Thư Mặc: […] Đây là cơ hội may mắn từ trên trời rơi xuống sao?
...
Sau hai giây suy nghĩ, Thư Mặc ngay lập tức hiểu được ý đồ của Tống Vi.
Việc tiêu diệt hai con quái vật kia không những giúp cô nhận được kinh nghiệm mà còn trực tiếp thăng cấp từ Lv.1 lên Lv.5, chứng minh sức mạnh của chúng.
Nhớ lại vẻ mặt kinh ngạc của Tống Vi và Trần Ngọc vừa rồi! Có lẽ, đối với những người chơi lâu năm như họ, con bọ cánh cứng khổng lồ và dơi một mắt là những boss khó nhằn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Do đó, Tống Vi cho rằng đặt trại gần quán trọ suối nước nóng sẽ an toàn hơn! Nếu gặp nguy hiểm, cũng có thể chạy vào quán trọ để lánh nạn.
——Tống Vi coi cô như một người chơi cấp đại lão, chuẩn bị ôm đùi cô.
Ý đó vụt qua trong đầu Thư Mặc nhưng cô vẫn mỉm cười nói: “Khu vực bên ngoài phạm vi quán trọ này không phải là lãnh thổ của tôi, ai muốn đến đặt trại cũng được! Mọi người đến đây cắm trại còn có thể giúp đỡ kinh doanh nên tôi tất nhiên không có ý kiến gì.”
Tống Vi không ngờ cô lại đồng ý một cách hào phóng như vậy… Điều này khiến cô ấy cảm thấy có chút ngại ngùng.
Nếu như trong đội không có vài thành viên bị thương nặng, cô ấy cũng không dám đề xuất yêu cầu này! Bởi vì cảm thấy áy náy, Tống Vi liên tục nói: “Suối nước nóng vừa rồi thực sự rất tốt! Khi trở về, tôi sẽ quảng cáo tốt cho quán trọ suối nước nóng của cô, mọi người trong đội chắc chắn sẽ đến ủng hộ!”
Thư Mặc cười híp mắt: “Vậy thì tốt quá.”
***
Thời gian buổi tối trong thế giới trò chơi bắt đầu từ chín giờ! Lúc này chưa đến một giờ, Tống Vi và Trần Ngọc vội vàng rời khỏi quán trọ.
Nhờ suối nước nóng của Thư Mặc, họ đã hồi phục sức lực và do đó tốc độ trở về địa doanh của họ rất nhanh.
Tại một khu rừng tuyết tùng, vài chiếc lều đơn giản được dựng lên, với một viên tinh thạch phát sáng đặt ở trung tâm làm ánh sáng.
——Đây chính là trại của họ.
Bước ra từ quán trọ suối nước nóng ấm cúng, so với trại tạm bợ phía trước, cả hai đều cảm thấy hơi không nỡ nhìn thẳng.
Xung quanh viên tinh thạch, có vài người uể oải ngồi đó, mỗi người đều lấm lem và bẩn thỉu.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro