Chương 14
2024-08-08 00:45:47
Nghe thấy tiếng bước chân, người đàn ông trung niên dẫn đầu lập tức nhìn về phía đó và nói: “Hai người đã trở về rồi, tìm được..."
Anh ấy nói đến nửa chừng, nhìn thấy Tống Vi và Trần Ngọc chạy lại, vẻ mặt trở nên hoang mang.
"Hai người..."
"Vi Vi! Tiểu Ngọc?" Một thành viên khác trong đội kinh ngạc hét lên khi nhận ra sự khác biệt ở hai người: "Sao chỉ sau một chuyến đi ra ngoài, hai người trở nên hoàn toàn khác vậy?"
Cô gái đặt hộp thức ăn đã mở được một nửa xuống, bước lên phía trước nắm lấy tay Trần Ngọc, xem xét kỹ lưỡng: "Ôi chao! Thực sự là khác biệt! Lúc thấy hai người đi qua tôi còn tưởng mình nhìn nhầm."
Người đàn ông trung niên cũng đứng dậy, nhăn mặt hỏi: "Chuyện này là thế nào?"
Trong [Mạt Thế Cực Hàn], chỉ có chính người chơi mới có thể xem bảng thông tin của mình! Dù là đội trưởng cũng không thể thấy được thanh năng lượng biểu thị mana của đội viên nhưng chỉ cần nhìn vào tình trạng của hai người cũng đủ để cảm nhận được điều bất thường.
Sau một ngày chiến đấu, sức lực của cả đội hầu như cạn kiệt, anh ấy đã đặc biệt phái hai thành viên còn tình trạng tốt là Tống Vi và Trần Ngọc đi ra ngoài.
Lo lắng họ sẽ kiệt sức ngất xỉu vì lâu không thấy trở về, người đàn ông vừa định phái người đi tìm thì thấy Tống Vi và Trần Ngọc chạy về nhanh chóng, trông họ còn tươi tỉnh hơn cả nhóm nghỉ ngơi nửa ngày của toàn đội!
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?!
"Đội trưởng! Anh đoán xem chúng tôi gặp phải cái gì?" Trần Ngọc phấn khích lên tiếng.
Cô nàng còn trẻ tuổi, tính cách hoạt bát nên đội trưởng đã quen với biểu hiện thất kinh của cô nàng nhưng khi anh ấy quay đầu lại thì thấy ngay cả người bình thường lúc nào cũng điềm đạm… Vậy mà cũng không giấu nổi vẻ hào hứng.
Đội trưởng: "???"
Anh ấy cẩn thận hỏi: "Hai người đã tìm được chỗ cắm trại phù hợp rồi hả?"
Trần Ngọc: "Không phải! Chúng tôi phát hiện ra một quán trọ suối nước nóng!"
——Suối nước nóng!
Ngay sau khi lời nói vừa dứt, những người đồng đội còn lại ngồi quanh viên tinh thạch trở nên sững sờ vài giây! Sau đó, họ đột ngột đứng dậy...
Thậm chí người đàn ông bị thương nặng nằm trong lều cũng vật lộn để bò ra.
Đội trưởng mất vài giây để lấy lại bình tĩnh, kìm nén sự ngạc nhiên: "Tiểu Ngọc! Chuyện này không đùa được đâu?! Em còn nhỏ, không biết rõ về suối nước nóng sao? Không phải cái hồ nước nào được bao quanh bằng đá cũng gọi là suối nước nóng."
"Phải đấy! Kể từ khi trò chơi bắt đầu, ngay cả ánh nắng mặt trời chiếu lên người cũng lạnh lẽo, làm sao còn có suối nước nóng?"
"Không phải đã nói tất cả núi lửa hoạt động đã bị đóng băng rồi sao? Dù có suối nước nóng tự nhiên, chắc cũng đã bị đóng băng mất rồi!"
Các thành viên còn lại liên tục bàn tán, không ai tin rằng điều này là thật.
Họ tranh cãi vài giây, bỗng nhiên nhớ ra còn một người, ánh mắt lập tức đồng loạt đổ dồn về phía Tống Vi.
"Vi Vi! Em nói xem."
"Hai người đi ra ngoài lâu như vậy, đã tìm được chỗ cắm trại phù hợp chưa?"
"Chuyện suối nước nóng là thế nào? Chắc chắn là Tiểu Ngọc nhìn nhầm rồi phải không?"
Tống Vi im lặng.
Nếu cô ấy không chứng kiến tận mắt và tự mình tận hưởng trong suối nước nóng, có lẽ Tống Vi cũng sẽ giống như những người đồng đội này, không dám tin… Phải không?
Nghĩ vậy, Tống Vi lắc đầu và từng chữ một thốt ra: “Đó là sự thật.”
Các thành viên: “…”
“Nhưng đó không phải là suối nước nóng tự nhiên mà là một quán trọ suối nước nóng,” Tống Vi nhanh chóng bổ sung: “Tôi và Trần Ngọc đều đã tắm! Bằng chứng là những vết khô nứt trên người chúng tôi đều đã biến mất và sức lực cũng được phục hồi 100%.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Anh ấy nói đến nửa chừng, nhìn thấy Tống Vi và Trần Ngọc chạy lại, vẻ mặt trở nên hoang mang.
"Hai người..."
"Vi Vi! Tiểu Ngọc?" Một thành viên khác trong đội kinh ngạc hét lên khi nhận ra sự khác biệt ở hai người: "Sao chỉ sau một chuyến đi ra ngoài, hai người trở nên hoàn toàn khác vậy?"
Cô gái đặt hộp thức ăn đã mở được một nửa xuống, bước lên phía trước nắm lấy tay Trần Ngọc, xem xét kỹ lưỡng: "Ôi chao! Thực sự là khác biệt! Lúc thấy hai người đi qua tôi còn tưởng mình nhìn nhầm."
Người đàn ông trung niên cũng đứng dậy, nhăn mặt hỏi: "Chuyện này là thế nào?"
Trong [Mạt Thế Cực Hàn], chỉ có chính người chơi mới có thể xem bảng thông tin của mình! Dù là đội trưởng cũng không thể thấy được thanh năng lượng biểu thị mana của đội viên nhưng chỉ cần nhìn vào tình trạng của hai người cũng đủ để cảm nhận được điều bất thường.
Sau một ngày chiến đấu, sức lực của cả đội hầu như cạn kiệt, anh ấy đã đặc biệt phái hai thành viên còn tình trạng tốt là Tống Vi và Trần Ngọc đi ra ngoài.
Lo lắng họ sẽ kiệt sức ngất xỉu vì lâu không thấy trở về, người đàn ông vừa định phái người đi tìm thì thấy Tống Vi và Trần Ngọc chạy về nhanh chóng, trông họ còn tươi tỉnh hơn cả nhóm nghỉ ngơi nửa ngày của toàn đội!
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?!
"Đội trưởng! Anh đoán xem chúng tôi gặp phải cái gì?" Trần Ngọc phấn khích lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô nàng còn trẻ tuổi, tính cách hoạt bát nên đội trưởng đã quen với biểu hiện thất kinh của cô nàng nhưng khi anh ấy quay đầu lại thì thấy ngay cả người bình thường lúc nào cũng điềm đạm… Vậy mà cũng không giấu nổi vẻ hào hứng.
Đội trưởng: "???"
Anh ấy cẩn thận hỏi: "Hai người đã tìm được chỗ cắm trại phù hợp rồi hả?"
Trần Ngọc: "Không phải! Chúng tôi phát hiện ra một quán trọ suối nước nóng!"
——Suối nước nóng!
Ngay sau khi lời nói vừa dứt, những người đồng đội còn lại ngồi quanh viên tinh thạch trở nên sững sờ vài giây! Sau đó, họ đột ngột đứng dậy...
Thậm chí người đàn ông bị thương nặng nằm trong lều cũng vật lộn để bò ra.
Đội trưởng mất vài giây để lấy lại bình tĩnh, kìm nén sự ngạc nhiên: "Tiểu Ngọc! Chuyện này không đùa được đâu?! Em còn nhỏ, không biết rõ về suối nước nóng sao? Không phải cái hồ nước nào được bao quanh bằng đá cũng gọi là suối nước nóng."
"Phải đấy! Kể từ khi trò chơi bắt đầu, ngay cả ánh nắng mặt trời chiếu lên người cũng lạnh lẽo, làm sao còn có suối nước nóng?"
"Không phải đã nói tất cả núi lửa hoạt động đã bị đóng băng rồi sao? Dù có suối nước nóng tự nhiên, chắc cũng đã bị đóng băng mất rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các thành viên còn lại liên tục bàn tán, không ai tin rằng điều này là thật.
Họ tranh cãi vài giây, bỗng nhiên nhớ ra còn một người, ánh mắt lập tức đồng loạt đổ dồn về phía Tống Vi.
"Vi Vi! Em nói xem."
"Hai người đi ra ngoài lâu như vậy, đã tìm được chỗ cắm trại phù hợp chưa?"
"Chuyện suối nước nóng là thế nào? Chắc chắn là Tiểu Ngọc nhìn nhầm rồi phải không?"
Tống Vi im lặng.
Nếu cô ấy không chứng kiến tận mắt và tự mình tận hưởng trong suối nước nóng, có lẽ Tống Vi cũng sẽ giống như những người đồng đội này, không dám tin… Phải không?
Nghĩ vậy, Tống Vi lắc đầu và từng chữ một thốt ra: “Đó là sự thật.”
Các thành viên: “…”
“Nhưng đó không phải là suối nước nóng tự nhiên mà là một quán trọ suối nước nóng,” Tống Vi nhanh chóng bổ sung: “Tôi và Trần Ngọc đều đã tắm! Bằng chứng là những vết khô nứt trên người chúng tôi đều đã biến mất và sức lực cũng được phục hồi 100%.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro