Chương 17
2024-08-08 00:45:47
——Tủ kính trưng bày cũng có chức năng giữ ấm, mỗi ngăn là một ô riêng biệt nên không phải lo lắng thức ăn trên kệ bị nguội hay mùi vị lẫn lộn.
Thư Mặc hài lòng phủi tay, nhìn quanh sản nghiệp đầu tiên của mình.
Tủ kính được bày biện đầy ắp, khu vực gần quầy lễ tân lập tức trở nên phong phú, làm cho toàn bộ tiền sảnh càng thêm bắt mắt.
Thư Mặc tính toán khi tài chính dư dả hơn một chút, cô muốn lắp đặt ghế dài, lò sưởi, loa âm thanh đầy đủ.
Ghế dài để khách hàng nghỉ ngơi! Thời gian lưu lại trong tiền sảnh càng lâu, khách hàng càng có khả năng mua đồ ăn, thức uống ở gian hàng.
Lò sưởi đốt củi, tiếng lửa cháy lách tách là âm thanh trắng tự nhiên, giúp thư giãn tinh thần! Hơn nữa, nhìn thấy lửa, phản xạ có điều kiện của con người sẽ cảm thấy ấm áp, rất hợp với quán trọ của cô, cũng có thể tạo thêm một chút không khí.
Về loa âm thanh, Thư Mặc dự định treo nó ở một nơi kín đáo trên tường ngoài của quán trọ, phát nhạc nhẹ nhàng để thu hút khách hàng.
[…Dù sao, khu vực an toàn nào trong trò chơi lại không có nhạc nền riêng phải không?]
...
Khi Tống Vi và đồng đội của cô ấy trở lại, họ thấy Thư Mặc đang đứng trên thang để lắp một tấm ván dưới mái hiên nhà.
"Chủ quán! Chị đang trang trí à?" Tính tình của Trần Ngọc vốn thân thiện nên lập tức hào hứng tiến lên.
Trên tấm biển gỗ, bốn chữ lớn được khắc: "Suối Nước Nóng Ấm Áp".
Các góc cạnh được trang trí bằng những họa tiết nhỏ xinh, làm cho phong cách trở nên dễ thương hơn.
"Sao lại chọn tên như vậy?"
"Không có gì, chỉ là thấy cái tên này khá là phù hợp."
Thư Mặc phủi bụi trên tay và bước xuống từ thang…, hài lòng ngước nhìn biển hiệu của mình.
Là một game thủ chuyên nghiệp trong thể loại trò chơi mô phỏng kinh doanh, cô cuối cùng cũng có cơ hội mở cửa hàng của mình, dĩ nhiên là muốn tri ân công ty game yêu thích.
"Sau này khi quy mô lớn hơn, sẽ đổi tên thành 'Phố Suối Nước Nóng Ấm Áp'."
"Nếu quy mô càng lớn hơn nữa, có thể sẽ gọi là 'Làng Suối Nước Nóng Ấm Áp'…"
Nụ cười hạnh phúc xuất hiện trên khóe miệng của Thư Mặc.
Cô quay đầu và nhìn thấy phía sau Tống Vi và Trần Ngọc có một nhóm người đứng đơ như tượng.
"Đây là đồng đội của các cô à?"
"Đúng vậy! Chúng tôi vừa dựng trại xong" Tống Vi chỉ tay về một hướng.
Trên cao nguyên tuyết không xa, quả nhiên có vài chiếc lều, trên đó phủ một tấm khiên bảo vệ bán trong suốt.
Khi đội nhóm cắm trại ngoại ô, việc có tấm khiên bảo vệ là điều không thể thiếu. Tuy nhiên, tấm vòm này có hạn mức HP, hết điểm sẽ biến mất và giá cả cực kỳ đắt đỏ, không tiện lợi bằng kết giới của Thư Mặc.
Nếu kết giới của cô thực sự được bán ra thị trường, có lẽ sẽ có một giá không tưởng và dư sức khiến hàng loạt game thủ điên cuồng.
Dù đã quen với mức sống của thế giới này, nhưng khi Thư Mặc nhìn khu trại kia, vẫn không khỏi lắc đầu: [Cực khổ săn quái cả ngày, trở về lại ở những nơi như thế này, quả thực quá tệ.]
Cô càng thêm tin tưởng vào triển vọng kinh doanh của quán trọ.
"Chào mừng đến với Suối Nước Nóng Ấm Áp! Chúng tôi mới mở cửa, phòng nghỉ chưa hoàn thiện… Hiện tại chỉ cung cấp dịch vụ tắm suối, một người 50 điểm và không giới hạn thời gian! Trong quán còn có một số món ăn nhẹ, nếu không phiền hãy vào xem qua."
Muốn kinh doanh thì phải có thái độ kinh doanh.
Thư Mặc với khuôn mặt thân thiện, giới thiệu bằng giọng nói ấm áp.
Nói xong, cô đợi một lúc lâu.
Im lặng như tờ.
Cô chăm chú nhìn và phát hiện mấy người kia vẫn đứng yên, ngửa mặt nhìn suối nước nóng như thể họ đã bị thôi miên.
Thư Mặc: "???"
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Thư Mặc hài lòng phủi tay, nhìn quanh sản nghiệp đầu tiên của mình.
Tủ kính được bày biện đầy ắp, khu vực gần quầy lễ tân lập tức trở nên phong phú, làm cho toàn bộ tiền sảnh càng thêm bắt mắt.
Thư Mặc tính toán khi tài chính dư dả hơn một chút, cô muốn lắp đặt ghế dài, lò sưởi, loa âm thanh đầy đủ.
Ghế dài để khách hàng nghỉ ngơi! Thời gian lưu lại trong tiền sảnh càng lâu, khách hàng càng có khả năng mua đồ ăn, thức uống ở gian hàng.
Lò sưởi đốt củi, tiếng lửa cháy lách tách là âm thanh trắng tự nhiên, giúp thư giãn tinh thần! Hơn nữa, nhìn thấy lửa, phản xạ có điều kiện của con người sẽ cảm thấy ấm áp, rất hợp với quán trọ của cô, cũng có thể tạo thêm một chút không khí.
Về loa âm thanh, Thư Mặc dự định treo nó ở một nơi kín đáo trên tường ngoài của quán trọ, phát nhạc nhẹ nhàng để thu hút khách hàng.
[…Dù sao, khu vực an toàn nào trong trò chơi lại không có nhạc nền riêng phải không?]
...
Khi Tống Vi và đồng đội của cô ấy trở lại, họ thấy Thư Mặc đang đứng trên thang để lắp một tấm ván dưới mái hiên nhà.
"Chủ quán! Chị đang trang trí à?" Tính tình của Trần Ngọc vốn thân thiện nên lập tức hào hứng tiến lên.
Trên tấm biển gỗ, bốn chữ lớn được khắc: "Suối Nước Nóng Ấm Áp".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các góc cạnh được trang trí bằng những họa tiết nhỏ xinh, làm cho phong cách trở nên dễ thương hơn.
"Sao lại chọn tên như vậy?"
"Không có gì, chỉ là thấy cái tên này khá là phù hợp."
Thư Mặc phủi bụi trên tay và bước xuống từ thang…, hài lòng ngước nhìn biển hiệu của mình.
Là một game thủ chuyên nghiệp trong thể loại trò chơi mô phỏng kinh doanh, cô cuối cùng cũng có cơ hội mở cửa hàng của mình, dĩ nhiên là muốn tri ân công ty game yêu thích.
"Sau này khi quy mô lớn hơn, sẽ đổi tên thành 'Phố Suối Nước Nóng Ấm Áp'."
"Nếu quy mô càng lớn hơn nữa, có thể sẽ gọi là 'Làng Suối Nước Nóng Ấm Áp'…"
Nụ cười hạnh phúc xuất hiện trên khóe miệng của Thư Mặc.
Cô quay đầu và nhìn thấy phía sau Tống Vi và Trần Ngọc có một nhóm người đứng đơ như tượng.
"Đây là đồng đội của các cô à?"
"Đúng vậy! Chúng tôi vừa dựng trại xong" Tống Vi chỉ tay về một hướng.
Trên cao nguyên tuyết không xa, quả nhiên có vài chiếc lều, trên đó phủ một tấm khiên bảo vệ bán trong suốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi đội nhóm cắm trại ngoại ô, việc có tấm khiên bảo vệ là điều không thể thiếu. Tuy nhiên, tấm vòm này có hạn mức HP, hết điểm sẽ biến mất và giá cả cực kỳ đắt đỏ, không tiện lợi bằng kết giới của Thư Mặc.
Nếu kết giới của cô thực sự được bán ra thị trường, có lẽ sẽ có một giá không tưởng và dư sức khiến hàng loạt game thủ điên cuồng.
Dù đã quen với mức sống của thế giới này, nhưng khi Thư Mặc nhìn khu trại kia, vẫn không khỏi lắc đầu: [Cực khổ săn quái cả ngày, trở về lại ở những nơi như thế này, quả thực quá tệ.]
Cô càng thêm tin tưởng vào triển vọng kinh doanh của quán trọ.
"Chào mừng đến với Suối Nước Nóng Ấm Áp! Chúng tôi mới mở cửa, phòng nghỉ chưa hoàn thiện… Hiện tại chỉ cung cấp dịch vụ tắm suối, một người 50 điểm và không giới hạn thời gian! Trong quán còn có một số món ăn nhẹ, nếu không phiền hãy vào xem qua."
Muốn kinh doanh thì phải có thái độ kinh doanh.
Thư Mặc với khuôn mặt thân thiện, giới thiệu bằng giọng nói ấm áp.
Nói xong, cô đợi một lúc lâu.
Im lặng như tờ.
Cô chăm chú nhìn và phát hiện mấy người kia vẫn đứng yên, ngửa mặt nhìn suối nước nóng như thể họ đã bị thôi miên.
Thư Mặc: "???"
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro