Chương 22 - Uy Lực Của Huyết Linh Động Trùng
Thức Tỉnh Bản Mệnh Linh Vật
Nam Hải Nhân
2024-08-08 12:02:25
Bất ngờ khi biết được sự tình của hang động này Lưu Phong cũng vui vẻ hẳn lên bởi vì có lẽ linh khí là một thứ có tác dụng rất lớn , nhưng đáng tiếc nó lại không thể nào cầm nắm được . Nếu không Lưu Phong chắc cũng có thể mang đi bán .
Nghĩ ngợi một lúc sau Lưu Phong liền tiếp tục lật từng trang sách để đọc bất tri bất giác đã sắp đến chiều tối . Thấy thời gian không còn sớm nữa Lưu Phong liền làm một hai cái bẫy cá , do phải sống tự lập nên việc làm những cái bẫy đối với Lưu Phong cũng đã có kinh nghiệm , xong rồi hắn ta đào lấy một ít giun đất cho vào bẫy rồi thả xuống con suối gần đó . Trong thời gian đợi chờ Lưu Phong lại lấy cuốn Bách Thảo Quyển ra đọc , thời gian trôi qua một tiếng sói tru vang lên khiến Lưu Phong giật mình mà quan sát xung quanh . Bây giờ trời cũng đã gần tối , Lưu Phong liền tiến lại con suối lấy từ dưới mặt nước lên chiếc bẫy cá , bên trong có một con cá khá to và vài con cá nhỏ .
- Tốt lần này cũng không uổng công ta làm cái bẫy này .
Sau đó Lưu Phong cẩn thận mang những con cá này vào bên trong hang động , những con cá con thì hắn liền thả xuống cái ao kia , chỉ còn con cá to nhất là hắn ta xử lí . Trong những ngày tiếp theo , Lưu Phong vì bị theo dõi nên tạm dừng lại việc mang Linh Huyết Thảo ra ngoài bán , thay vào đó mỗi ngày hắn ta đều làm thêm một vài cái bẫy động vật gần đây . Khi thì được một con gà rừng , hắn liền cắt lấy máu huyết của nó tưới cho đám thảo dược , khi thì được con cá con tôm ăn qua ngày .
Mười ngày sau , nhận thấy đã qua một thời gian thiết nghĩ tên theo dõi kia sẽ không bám theo nữa , Lưu Phong liền từ một con đường khác vào trong Viễn Chi thành , hôm nay không khí nơi đây thật khác lạ . Mọi người dường như đang rất phấn khích , có một lễ hội quan trọng nào đó sắp được tổ chức ở đây .
Lưu Phong liền đi nghe ngóng ở nhiều nơi khác nhau mới biết được thì ra là thành chủ của Viễn Chi thành sắp tổ chức một đại điển rất quan trọng , đó là đại điển thức tỉnh Linh Giả hay còn gọi là thức tỉnh Bản Mệnh Linh Vật sẽ được tổ chức sau nửa tháng nữa . Những ai đủ từ mười bốn tuổi trở lên đều được tham gia vào đại điển này . Nghe thấy tin này Lưu Phong cảm thấy rất phấn khích , trong lòng hắn rất hồi hộp và mong chờ không biết lần này bản thân mình thức tỉnh sẽ được loại Bản Mệnh Linh Vật có thiên phú như thế nào đây .
Nửa tháng nữa mới bắt đầu tổ chức đại điển cho nên bây giờ công việc chính mà Lưu Phong vẫn phải làm là mang bán đi những cây Linh Huyết Thảo này . Hôm nay Lưu Phong mang trên người tám cây thảo dược , hắn ta liền đi đến cửa hàng nhỏ trước kia từng bán , vẫn là vị tỉ tỉ đứng đó chào hàng . Tiến vào cửa hàng Lưu Phong liền chào hỏi : Chào vị tỉ tỉ này , hôm nay ta lại đến để bán một ít thảo dược đây .
Vị cô nương kia thấy lại là khách quen lại vui mừng chào hỏi : Tiểu hài tử này vận khi không tồi nha , vậy mà lại hái được thảo dược nữa sao . Mau đưa cho tỉ tỉ xem nào .
Nói xong cô nương đó liền đưa tay ra , Lưu Phong thấy vậy liền cũng hiểu ý rồi lấy trong người ra tám cây Linh Huyết Thảo rồi đặt lên tay vị tiểu tỉ tỉ kia . Một cảm giác mềm mại khi chạm nhẹ vào bàn tay con gái khiến cho Lưu Phong có cảm giác mới lạ .
Lưu Phong nháy mắt nói : Này tỉ tỉ đây là số thảo dược mà ta đã cực khổ mới có thể hái được đó . Tỉ cũng nên trả cho ta một cái giá thật tốt , nếu không là không xong với ta đâu .
Nhận được số Linh Huyết Thảo này , phẩm chất độ trưởng thành cũng đạt đến tiêu chuẩn . Cô nương này liền cười khẽ nói : Được rồi tên tiểu hài tử này , ngươi có thể làm gì ta chứ , với dáng người của ngươi như vậy thì có thể làm gì được ai chứ .
Lưu Phong nghe thấy vậy lười bĩu môi : Hư ngươi đừng coi thường ta , sức lực của ta rất lớn đó .
Cô nương kia liền nói với giọng đùa cợt : Lớn sao , có thể lớn hơn với Linh Giả không .
Lưu Phong liền lúng túng nói : Chuyện này .. chuyện này ...
Vị cô nương kia thấy Lưu Phong như vậy liền cười nói : Thôi được rồi chỗ linh thảo này của ngươi chất lượng cũng khá tốt , ta sẽ trả cho ngươi chín viên linh thạch .
Nói xong cô ta liền lấy ra trong người chín viên linh thạch đưa cho Lưu Phong , Lưu Phong liền vui vẻ mà nhận lấy , cầm trên tay chín viên linh thạch này , Lưu Phong còn cảm nhận được hơi ấm đồng thời thoang thoảng mùi hương của con gái , điều này càng khiến hắn ta trở lên khác lạ .
Vị tỉ tỉ xinh đẹp này không biết tỉ tên gì , ta tự giới thiệu trước ta tên là Lưu Phong .
Thấy đứa trẻ này lại đột nhiên khen mình vậy vị cô nương này liền cười khẽ rồi trả lời : Được rồi Lưu Phong tiểu tử ta tên là Hạ Âm .
- Hạ Âm tỉ tỉ , ngươi đừng gọi ta là tiểu hài tử nữa , ta cũng mười bốn tuổi rồi đó .
Vị Hạ Âm cô nương kia nghe thấy vậy liền bất ngờ nói : Vậy sao , trông ngươi như thế kia mà mười bốn tuổi sao .
Dáng người của Lưu Phong nhỏ bé do không được ăn uống đầy đủ , mặc dù dạo gần đây bắt được thỏ và gà rừng đã cải thiện được bữa ăn nhưng vẫn là không đủ để cho cơ thể phát triển . Phải cần nhiều thức ăn hơn nữa , hiện giờ Lưu Phong vẫn đang trong độ tuổi phát triển .
Nghĩ ngợi một lúc sau Lưu Phong liền tiếp tục lật từng trang sách để đọc bất tri bất giác đã sắp đến chiều tối . Thấy thời gian không còn sớm nữa Lưu Phong liền làm một hai cái bẫy cá , do phải sống tự lập nên việc làm những cái bẫy đối với Lưu Phong cũng đã có kinh nghiệm , xong rồi hắn ta đào lấy một ít giun đất cho vào bẫy rồi thả xuống con suối gần đó . Trong thời gian đợi chờ Lưu Phong lại lấy cuốn Bách Thảo Quyển ra đọc , thời gian trôi qua một tiếng sói tru vang lên khiến Lưu Phong giật mình mà quan sát xung quanh . Bây giờ trời cũng đã gần tối , Lưu Phong liền tiến lại con suối lấy từ dưới mặt nước lên chiếc bẫy cá , bên trong có một con cá khá to và vài con cá nhỏ .
- Tốt lần này cũng không uổng công ta làm cái bẫy này .
Sau đó Lưu Phong cẩn thận mang những con cá này vào bên trong hang động , những con cá con thì hắn liền thả xuống cái ao kia , chỉ còn con cá to nhất là hắn ta xử lí . Trong những ngày tiếp theo , Lưu Phong vì bị theo dõi nên tạm dừng lại việc mang Linh Huyết Thảo ra ngoài bán , thay vào đó mỗi ngày hắn ta đều làm thêm một vài cái bẫy động vật gần đây . Khi thì được một con gà rừng , hắn liền cắt lấy máu huyết của nó tưới cho đám thảo dược , khi thì được con cá con tôm ăn qua ngày .
Mười ngày sau , nhận thấy đã qua một thời gian thiết nghĩ tên theo dõi kia sẽ không bám theo nữa , Lưu Phong liền từ một con đường khác vào trong Viễn Chi thành , hôm nay không khí nơi đây thật khác lạ . Mọi người dường như đang rất phấn khích , có một lễ hội quan trọng nào đó sắp được tổ chức ở đây .
Lưu Phong liền đi nghe ngóng ở nhiều nơi khác nhau mới biết được thì ra là thành chủ của Viễn Chi thành sắp tổ chức một đại điển rất quan trọng , đó là đại điển thức tỉnh Linh Giả hay còn gọi là thức tỉnh Bản Mệnh Linh Vật sẽ được tổ chức sau nửa tháng nữa . Những ai đủ từ mười bốn tuổi trở lên đều được tham gia vào đại điển này . Nghe thấy tin này Lưu Phong cảm thấy rất phấn khích , trong lòng hắn rất hồi hộp và mong chờ không biết lần này bản thân mình thức tỉnh sẽ được loại Bản Mệnh Linh Vật có thiên phú như thế nào đây .
Nửa tháng nữa mới bắt đầu tổ chức đại điển cho nên bây giờ công việc chính mà Lưu Phong vẫn phải làm là mang bán đi những cây Linh Huyết Thảo này . Hôm nay Lưu Phong mang trên người tám cây thảo dược , hắn ta liền đi đến cửa hàng nhỏ trước kia từng bán , vẫn là vị tỉ tỉ đứng đó chào hàng . Tiến vào cửa hàng Lưu Phong liền chào hỏi : Chào vị tỉ tỉ này , hôm nay ta lại đến để bán một ít thảo dược đây .
Vị cô nương kia thấy lại là khách quen lại vui mừng chào hỏi : Tiểu hài tử này vận khi không tồi nha , vậy mà lại hái được thảo dược nữa sao . Mau đưa cho tỉ tỉ xem nào .
Nói xong cô nương đó liền đưa tay ra , Lưu Phong thấy vậy liền cũng hiểu ý rồi lấy trong người ra tám cây Linh Huyết Thảo rồi đặt lên tay vị tiểu tỉ tỉ kia . Một cảm giác mềm mại khi chạm nhẹ vào bàn tay con gái khiến cho Lưu Phong có cảm giác mới lạ .
Lưu Phong nháy mắt nói : Này tỉ tỉ đây là số thảo dược mà ta đã cực khổ mới có thể hái được đó . Tỉ cũng nên trả cho ta một cái giá thật tốt , nếu không là không xong với ta đâu .
Nhận được số Linh Huyết Thảo này , phẩm chất độ trưởng thành cũng đạt đến tiêu chuẩn . Cô nương này liền cười khẽ nói : Được rồi tên tiểu hài tử này , ngươi có thể làm gì ta chứ , với dáng người của ngươi như vậy thì có thể làm gì được ai chứ .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Phong nghe thấy vậy lười bĩu môi : Hư ngươi đừng coi thường ta , sức lực của ta rất lớn đó .
Cô nương kia liền nói với giọng đùa cợt : Lớn sao , có thể lớn hơn với Linh Giả không .
Lưu Phong liền lúng túng nói : Chuyện này .. chuyện này ...
Vị cô nương kia thấy Lưu Phong như vậy liền cười nói : Thôi được rồi chỗ linh thảo này của ngươi chất lượng cũng khá tốt , ta sẽ trả cho ngươi chín viên linh thạch .
Nói xong cô ta liền lấy ra trong người chín viên linh thạch đưa cho Lưu Phong , Lưu Phong liền vui vẻ mà nhận lấy , cầm trên tay chín viên linh thạch này , Lưu Phong còn cảm nhận được hơi ấm đồng thời thoang thoảng mùi hương của con gái , điều này càng khiến hắn ta trở lên khác lạ .
Vị tỉ tỉ xinh đẹp này không biết tỉ tên gì , ta tự giới thiệu trước ta tên là Lưu Phong .
Thấy đứa trẻ này lại đột nhiên khen mình vậy vị cô nương này liền cười khẽ rồi trả lời : Được rồi Lưu Phong tiểu tử ta tên là Hạ Âm .
- Hạ Âm tỉ tỉ , ngươi đừng gọi ta là tiểu hài tử nữa , ta cũng mười bốn tuổi rồi đó .
Vị Hạ Âm cô nương kia nghe thấy vậy liền bất ngờ nói : Vậy sao , trông ngươi như thế kia mà mười bốn tuổi sao .
Dáng người của Lưu Phong nhỏ bé do không được ăn uống đầy đủ , mặc dù dạo gần đây bắt được thỏ và gà rừng đã cải thiện được bữa ăn nhưng vẫn là không đủ để cho cơ thể phát triển . Phải cần nhiều thức ăn hơn nữa , hiện giờ Lưu Phong vẫn đang trong độ tuổi phát triển .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro