Chương 7 - Thiết Lập Hình Tượng Sụp Đổ
Không Gian Trữ...
2024-08-07 22:23:56
“Ha~” Tư Ương cười lạnh một tiếng, trực tiếp vui vẻ lên lầu.
“Mau đưa Trinh Trinh đến bệnh viện, ngã từ chỗ cao như vậy, không biết có gãy xương không…”
“Mẹ…mẹ đừng trách chị, là con cướp mất vị trí vốn thuộc về chị ấy, chị ấy hận con cũng phải. Cha, cha mau nói với mẹ…đừng đuổi chị đi được không?”
Tần Trinh Trinh dùng hết sức lực còn sót lại, yếu ớt khẩn cầu vợ chồng nhà họ Tần.
Hai vợ chồng không ngờ cô ta sẽ lương thiện như vậy, đã suýt chút mất mạng rồi mà còn xin xỏ cho Tần Tư Ương.
Hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt mỗi người đều là cảm xúc phức tạp, cho dù có giận Tần Tư Ương mấy, họ cũng không thể làm gì hơn.
Dù sao cũng là cốt nhục của mình, thật sự muốn đuổi cô ra ngoài tự sinh tự diệt như vậy sao, sao họ nhẫn tâm cho được?
Rất nhanh, khi Tư Ương đưa giấy đoạn tuyệt được cô viết ra một cách nghiêm túc tới trước mặt cha Tần, ông ta lại chỉ rũ mắt nhìn một cái, cầm lấy rồi xé nát.
“Ông?” Tư Ương nhíu mày.
“Đoạn tuyệt quan hệ là do mày quyết sao? Mày chỉ là thiếu giáo dục, tao với mẹ mày không dạy dỗ được mày, không sao, có người có thể dạy dỗ mày thay tao với mẹ mày!”
Tư Ương dùng ánh mắt lạnh lẽo lướt một vòng trên mặt hai vợ chồng, cuối cùng dừng lại trên Tần Trinh Trinh đang tỏ ra vô tội.
Cô nhìn thấy sự hả hê khi người gặp họa nhen nhóm trong mắt Tần Trinh Trinh.
Chỉ nghe cha Tần đanh giọng nói: “Bây giờ quốc gia hiệu triệu thanh niên trí thức xuống nông thôn tiếp nhận bần hạ trung nông tái giáo dục, tao vốn định để mày và Trinh Trinh cùng tham gia ở nông thôn gần đây nhất, đi cho có rồi về, bây giờ xem ra không làm thật không được rồi.”
“Cho nên các người muốn…”
“Trinh Trinh bây giờ bị thương, không thể xuống nông thôn, còn mày, đến binh đoàn kiến thiết phương Bắc hỗ trợ đi.”
Tư Ương ngẩn người trong chốc lát, trong cổ họng nhàn nhạt phun ra một chữ: “Ồ.”
Cô không kinh ngạc với kết quả này, bởi vì trong sách đã viết như vậy, thiên kim thật bị ép tới binh đoàn kiến thiết ngàn dặm xa xôi, sau đó thiên kim giả không chỉ cài người không ngừng giở trò với cô, còn dùng mọi cách ngăn cản vợ chồng nhà họ Tần đón thiên kim thật quay về thành phố.
Cuối cùng cho tới khi thiên kim thật vì đói rét ngã bệnh chết ở biên cương, cuối cùng vợ chồng nhà họ Tần mới nhìn rõ bộ mặt thật của thiên kim giả, đáng tiếc tất cả hối hận đều không còn ý nghĩa gì nữa…
Chỉ là, bây giờ nếu đã do cô tiếp quản thân xác này, vậy cốt truyện đương nhiên cũng phải viết lại.
Vốn dĩ cô định trực tiếp cắt đứt quan hệ với họ, từ đây đôi bên không liên quan gì nhau.
Dù sao thì người đón nguyên chủ quay về là họ, nhưng lại để nguyên chủ bị gái độc này bức hại tới chết cũng không nhận ra.
Cha mẹ như vậy cô thật sự không có hảo cảm.
Nhưng bây giờ không cắt đứt quan hệ được, việc đến binh đoàn hỗ trợ đã được chốt hạ, vậy thì người một nhà có phúc cùng hưởng có họa cùng chia là được rồi.
Trước khi đi, cô sẽ không để lại một cọng lông nào cho người nhà này.
Tư Ương ở thế giới ban đầu là lính đặc chủng mắc bệnh nan y.
Khi ấy cô một lòng với công việc, khi phát giác được cơ thể sai sai, đã mắc bệnh rồi.
Do thế giới đó tồn tại đủ loại ô nhiễm, rất nhiều bệnh lạ xuất hiện không ngừng.
Bệnh của Tư Ương không có tiền lệ, căn bản không thể khống chế được.
Người chỉ có thể sống được nửa năm nữa như cô được người thần bí nghiên cứu xuyên thời không tìm tới, sau đó bắt cô ký hợp đồng trở thành đối tượng thí nghiệm bí mật.
Mới đầu, cô không ôm ảo tưởng gì với xuyên thời không, chỉ là muốn lấy được số tiền lớn sau mỗi lần thí nghiệm.
Dù sao thì trị bệnh đã ngốn sạch toàn bộ tiền tiết kiệm của cô, cho dù sắp chết, cũng phải để lại một số tiền dưỡng lão cho cha mẹ mình.
Nhưng cho tới khi cô rút trúng một không gian trữ vật tùy thân mới được nghiên cứu ra tại công ty khoa học kỹ thuật này, cô mới biết khoa học kỹ thuật của nhân loại đã tiến bộ tới độ cao như vậy rồi.
“Mau đưa Trinh Trinh đến bệnh viện, ngã từ chỗ cao như vậy, không biết có gãy xương không…”
“Mẹ…mẹ đừng trách chị, là con cướp mất vị trí vốn thuộc về chị ấy, chị ấy hận con cũng phải. Cha, cha mau nói với mẹ…đừng đuổi chị đi được không?”
Tần Trinh Trinh dùng hết sức lực còn sót lại, yếu ớt khẩn cầu vợ chồng nhà họ Tần.
Hai vợ chồng không ngờ cô ta sẽ lương thiện như vậy, đã suýt chút mất mạng rồi mà còn xin xỏ cho Tần Tư Ương.
Hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt mỗi người đều là cảm xúc phức tạp, cho dù có giận Tần Tư Ương mấy, họ cũng không thể làm gì hơn.
Dù sao cũng là cốt nhục của mình, thật sự muốn đuổi cô ra ngoài tự sinh tự diệt như vậy sao, sao họ nhẫn tâm cho được?
Rất nhanh, khi Tư Ương đưa giấy đoạn tuyệt được cô viết ra một cách nghiêm túc tới trước mặt cha Tần, ông ta lại chỉ rũ mắt nhìn một cái, cầm lấy rồi xé nát.
“Ông?” Tư Ương nhíu mày.
“Đoạn tuyệt quan hệ là do mày quyết sao? Mày chỉ là thiếu giáo dục, tao với mẹ mày không dạy dỗ được mày, không sao, có người có thể dạy dỗ mày thay tao với mẹ mày!”
Tư Ương dùng ánh mắt lạnh lẽo lướt một vòng trên mặt hai vợ chồng, cuối cùng dừng lại trên Tần Trinh Trinh đang tỏ ra vô tội.
Cô nhìn thấy sự hả hê khi người gặp họa nhen nhóm trong mắt Tần Trinh Trinh.
Chỉ nghe cha Tần đanh giọng nói: “Bây giờ quốc gia hiệu triệu thanh niên trí thức xuống nông thôn tiếp nhận bần hạ trung nông tái giáo dục, tao vốn định để mày và Trinh Trinh cùng tham gia ở nông thôn gần đây nhất, đi cho có rồi về, bây giờ xem ra không làm thật không được rồi.”
“Cho nên các người muốn…”
“Trinh Trinh bây giờ bị thương, không thể xuống nông thôn, còn mày, đến binh đoàn kiến thiết phương Bắc hỗ trợ đi.”
Tư Ương ngẩn người trong chốc lát, trong cổ họng nhàn nhạt phun ra một chữ: “Ồ.”
Cô không kinh ngạc với kết quả này, bởi vì trong sách đã viết như vậy, thiên kim thật bị ép tới binh đoàn kiến thiết ngàn dặm xa xôi, sau đó thiên kim giả không chỉ cài người không ngừng giở trò với cô, còn dùng mọi cách ngăn cản vợ chồng nhà họ Tần đón thiên kim thật quay về thành phố.
Cuối cùng cho tới khi thiên kim thật vì đói rét ngã bệnh chết ở biên cương, cuối cùng vợ chồng nhà họ Tần mới nhìn rõ bộ mặt thật của thiên kim giả, đáng tiếc tất cả hối hận đều không còn ý nghĩa gì nữa…
Chỉ là, bây giờ nếu đã do cô tiếp quản thân xác này, vậy cốt truyện đương nhiên cũng phải viết lại.
Vốn dĩ cô định trực tiếp cắt đứt quan hệ với họ, từ đây đôi bên không liên quan gì nhau.
Dù sao thì người đón nguyên chủ quay về là họ, nhưng lại để nguyên chủ bị gái độc này bức hại tới chết cũng không nhận ra.
Cha mẹ như vậy cô thật sự không có hảo cảm.
Nhưng bây giờ không cắt đứt quan hệ được, việc đến binh đoàn hỗ trợ đã được chốt hạ, vậy thì người một nhà có phúc cùng hưởng có họa cùng chia là được rồi.
Trước khi đi, cô sẽ không để lại một cọng lông nào cho người nhà này.
Tư Ương ở thế giới ban đầu là lính đặc chủng mắc bệnh nan y.
Khi ấy cô một lòng với công việc, khi phát giác được cơ thể sai sai, đã mắc bệnh rồi.
Do thế giới đó tồn tại đủ loại ô nhiễm, rất nhiều bệnh lạ xuất hiện không ngừng.
Bệnh của Tư Ương không có tiền lệ, căn bản không thể khống chế được.
Người chỉ có thể sống được nửa năm nữa như cô được người thần bí nghiên cứu xuyên thời không tìm tới, sau đó bắt cô ký hợp đồng trở thành đối tượng thí nghiệm bí mật.
Mới đầu, cô không ôm ảo tưởng gì với xuyên thời không, chỉ là muốn lấy được số tiền lớn sau mỗi lần thí nghiệm.
Dù sao thì trị bệnh đã ngốn sạch toàn bộ tiền tiết kiệm của cô, cho dù sắp chết, cũng phải để lại một số tiền dưỡng lão cho cha mẹ mình.
Nhưng cho tới khi cô rút trúng một không gian trữ vật tùy thân mới được nghiên cứu ra tại công ty khoa học kỹ thuật này, cô mới biết khoa học kỹ thuật của nhân loại đã tiến bộ tới độ cao như vậy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro