Cổ Đại: Ta Dựa Vào Gieo Trồng Dược Liệu Để Làm Giàu
Chương 11
Sương Bạch Nguyệt Minh
2024-11-20 03:01:22
Bầu không khí như vậy vẫn cứ kéo dài.
Nghĩ đến giai đoạn lịch sử của gia tộc, Lý Tiểu Hàn đã hiểu tại sao Lý Hiền Đông và Vương thị lại tuyệt vọng như vậy.
Đó không chỉ là tiền đồ của Lý Tài Vinh, mà là bởi vì không có hy vọng - không có tiền, không có con trai, thậm chí không ai nguyện ý trở thành con thừa tự của phụ thân, gia đình họ sẽ chỉ ngày càng kém hơn.
Thế nên phụ thân nàng mới mạo hiểm tính mạng để đi tìm nhân sâm, chỉ có tiền mới có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Quả nhiên, sau khi nghe Lý Sinh Lễ nói về chuyện ở riêng, tộc trưởng cau mày, trầm mặc hồi lâu.
Tộc trưởng Lý tất nhiên hiểu được tại sao Lý Sinh Lễ lại muốn chia nhà.
Theo Chu Tú Tài học sách khác với theo tộc học ở trong thôn học sách, quà tặng ngày lễ, bốn mùa, rồi bút, mực, giấy cùng với lệ phí khoa cử trong tương lai, Nhị Phòng sẽ không thể chi trả nếu như không có gia sản duy trì.
Hiền Đông là con trưởng, Tài Vinh cũng xác thật là có tiền đồ, với tư cách là tộc trưởng, Lý Mãn Cảnh không khỏi tự hỏi về việc truyền thừa và sự phát triển của gia tộc.
Hai bên của quả cân đều được cân đi cân lại, cuối cùng sự cám dỗ đến từ việc trong gia tộc xuất hiện một người đọc sách là quá lớn.
"Từ xưa đến nay, quan thanh liêm khó có thể giải quyết chuyện gia đình. Nếu mọi người đã đồng ý, ta cũng không có ý kiến gì."
Tộc trưởng thở dài, lấy giấy Tuyên Thành ra, đóng thành sách rồi dùng bút lông viết những dòng chữ nhỏ đều đặn, ghi lại nguyên nhân chia nhà, viết rõ nhà ở, ruộng đất như đã định.
Trong khoảng thời gian này, cũng không có ai dám quấy rầy ông ta.
Tuy nhiên, những người đó không bao gồm Lý Tiểu Hàn:
"Tổ phụ, tộc trưởng, năm xâu tiền là tiền xây nhà. Còn đám lợn, gà, vịt mập mạp mà con nuôi thì sao? Có thể chia cho nhà con một ít không? Bán gia súc thì mới có tiền để mua nồi chén gáo bồn.”
Vừa rồi chỉ nói chuyện ruộng đồng trong nhà, không nhắc gì đến tiền bạc, bởi vì một nhà ba người Lý Tiểu Hàn không biết số lượng, có nhắc đến mà đám người Lý Sinh Lễ ương ngạnh nói không có tiền thì cũng vô dụng.
Tuy nhiên, khi nói chuyện trước mặt tộc trưởng Lý thì lại khác, tộc trưởng có tiếng là người công bằng, gia đình mình đã ra ở riêng, nói thẳng mặt như vậy thì tộc trưởng sẽ không đến mức trợn mắt giả vờ như không biết.
Có thể giành được chút nào thì hay chút ấy.
Lời này vừa nói ra, bầu không khí lập tức trở nên ngột ngạt, tộc trưởng bèn dừng lại, hỏi:
"Thúc Sinh Lễ, năm xâu tiền kia là dùng để xây nhà, vậy thúc cho Hiền Đông bao nhiêu tiền để chia nhà vậy? Còn gia súc, chảo sắt, rồi mấy dụng cụ linh tinh khác thì chia như thế nào?”
Theo vai vế trong tộc, tộc trưởng Lý phải gọi Lý Sinh Lễ một tiếng thúc, nhưng mọi người đều biết đây chỉ là một cái xưng hô, không ai có thể dựa vào vai vế mà thách thức quyền uy của tộc trưởng.
Quả nhiên, Lý Sinh Lễ chột dạ im lặng một hồi, sau đó mới nói:
“Trong nhà còn có gần mười xâu tiền, vậy sẽ đưa cho Hiền Đông hai xâu tiền, một xâu là tiền chia nhà, xâu còn lại sẽ tương đương với tiền gia súc, dụng cụ,… Chia cho con đồ ăn nửa năm, phần còn lại con phải tự mình lo liệu."
Trong mắt Lý Tiểu Hàn ẩn ẩn ý cười, trong trí nhớ tổ phụ là một người rất sĩ diện, phụ thân nàng lại quá chất phác không biết cách nói chuyện, thế nên không thể mang lại thể diện cho ông ta, hơn nữa lại có Trần thị ‘thổi gió’ ở bên gối, Lý Sinh Lễ dần dần cảm thấy đứa con trai này làm mình xấu hổ, thế nên hôm nay mới muốn đuổi một nhà ba người bọn họ ra khỏi cửa.
Nhìn xem, hiện giờ chút thể diện này lại chính là điểm đột phá, tộc trưởng vừa mới lên tiếng, tổ phụ đã đưa thêm một khoản tiền cho gia đình họ.
Đừng xem thường hai xâu tiền này, có người không biết đã đau lòng đến mức nào đâu.
Nghĩ đến giai đoạn lịch sử của gia tộc, Lý Tiểu Hàn đã hiểu tại sao Lý Hiền Đông và Vương thị lại tuyệt vọng như vậy.
Đó không chỉ là tiền đồ của Lý Tài Vinh, mà là bởi vì không có hy vọng - không có tiền, không có con trai, thậm chí không ai nguyện ý trở thành con thừa tự của phụ thân, gia đình họ sẽ chỉ ngày càng kém hơn.
Thế nên phụ thân nàng mới mạo hiểm tính mạng để đi tìm nhân sâm, chỉ có tiền mới có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Quả nhiên, sau khi nghe Lý Sinh Lễ nói về chuyện ở riêng, tộc trưởng cau mày, trầm mặc hồi lâu.
Tộc trưởng Lý tất nhiên hiểu được tại sao Lý Sinh Lễ lại muốn chia nhà.
Theo Chu Tú Tài học sách khác với theo tộc học ở trong thôn học sách, quà tặng ngày lễ, bốn mùa, rồi bút, mực, giấy cùng với lệ phí khoa cử trong tương lai, Nhị Phòng sẽ không thể chi trả nếu như không có gia sản duy trì.
Hiền Đông là con trưởng, Tài Vinh cũng xác thật là có tiền đồ, với tư cách là tộc trưởng, Lý Mãn Cảnh không khỏi tự hỏi về việc truyền thừa và sự phát triển của gia tộc.
Hai bên của quả cân đều được cân đi cân lại, cuối cùng sự cám dỗ đến từ việc trong gia tộc xuất hiện một người đọc sách là quá lớn.
"Từ xưa đến nay, quan thanh liêm khó có thể giải quyết chuyện gia đình. Nếu mọi người đã đồng ý, ta cũng không có ý kiến gì."
Tộc trưởng thở dài, lấy giấy Tuyên Thành ra, đóng thành sách rồi dùng bút lông viết những dòng chữ nhỏ đều đặn, ghi lại nguyên nhân chia nhà, viết rõ nhà ở, ruộng đất như đã định.
Trong khoảng thời gian này, cũng không có ai dám quấy rầy ông ta.
Tuy nhiên, những người đó không bao gồm Lý Tiểu Hàn:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tổ phụ, tộc trưởng, năm xâu tiền là tiền xây nhà. Còn đám lợn, gà, vịt mập mạp mà con nuôi thì sao? Có thể chia cho nhà con một ít không? Bán gia súc thì mới có tiền để mua nồi chén gáo bồn.”
Vừa rồi chỉ nói chuyện ruộng đồng trong nhà, không nhắc gì đến tiền bạc, bởi vì một nhà ba người Lý Tiểu Hàn không biết số lượng, có nhắc đến mà đám người Lý Sinh Lễ ương ngạnh nói không có tiền thì cũng vô dụng.
Tuy nhiên, khi nói chuyện trước mặt tộc trưởng Lý thì lại khác, tộc trưởng có tiếng là người công bằng, gia đình mình đã ra ở riêng, nói thẳng mặt như vậy thì tộc trưởng sẽ không đến mức trợn mắt giả vờ như không biết.
Có thể giành được chút nào thì hay chút ấy.
Lời này vừa nói ra, bầu không khí lập tức trở nên ngột ngạt, tộc trưởng bèn dừng lại, hỏi:
"Thúc Sinh Lễ, năm xâu tiền kia là dùng để xây nhà, vậy thúc cho Hiền Đông bao nhiêu tiền để chia nhà vậy? Còn gia súc, chảo sắt, rồi mấy dụng cụ linh tinh khác thì chia như thế nào?”
Theo vai vế trong tộc, tộc trưởng Lý phải gọi Lý Sinh Lễ một tiếng thúc, nhưng mọi người đều biết đây chỉ là một cái xưng hô, không ai có thể dựa vào vai vế mà thách thức quyền uy của tộc trưởng.
Quả nhiên, Lý Sinh Lễ chột dạ im lặng một hồi, sau đó mới nói:
“Trong nhà còn có gần mười xâu tiền, vậy sẽ đưa cho Hiền Đông hai xâu tiền, một xâu là tiền chia nhà, xâu còn lại sẽ tương đương với tiền gia súc, dụng cụ,… Chia cho con đồ ăn nửa năm, phần còn lại con phải tự mình lo liệu."
Trong mắt Lý Tiểu Hàn ẩn ẩn ý cười, trong trí nhớ tổ phụ là một người rất sĩ diện, phụ thân nàng lại quá chất phác không biết cách nói chuyện, thế nên không thể mang lại thể diện cho ông ta, hơn nữa lại có Trần thị ‘thổi gió’ ở bên gối, Lý Sinh Lễ dần dần cảm thấy đứa con trai này làm mình xấu hổ, thế nên hôm nay mới muốn đuổi một nhà ba người bọn họ ra khỏi cửa.
Nhìn xem, hiện giờ chút thể diện này lại chính là điểm đột phá, tộc trưởng vừa mới lên tiếng, tổ phụ đã đưa thêm một khoản tiền cho gia đình họ.
Đừng xem thường hai xâu tiền này, có người không biết đã đau lòng đến mức nào đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro