[Cổ Đại] Tay Cầm Không Gian Cô Nương Nàng Vừa Xinh Đẹp Lại Bạo Lực
Chương 15
2024-11-05 16:56:48
Đong hai chén gạo, nàng cho vào nồi, thêm ít củi để lửa cháy từ từ. Sau đó, nàng lấy cái xửng từ trên giá xuống, ra ngoài cửa xách một chậu nước rửa sạch, chuẩn bị chút nữa sẽ hấp cơm.
Khương Ngưng quay lại thêm mấy thanh củi vào bếp, dùng cái xẻng khuấy nhẹ nồi cơm rồi xoay người bước ra sân hái rau.
Lúc này, bầu trời phía đông đã nhuốm một vệt mây hồng, khói bếp lượn lờ bốc lên từ khắp các nóc nhà trong thôn. Tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, xen lẫn tiếng người râm ran trò chuyện, cả thôn trang như bừng tỉnh cùng với ánh mặt trời, mang đến cảm giác ấm áp của cuộc sống đời thường.
Cảnh sắc bình dị này khơi dậy trong lòng Khương Ngưng một sự tĩnh lặng khó tả. Dường như nàng hiểu ra vì sao người ta lại có câu “Cởi giáp về quê”, từ bỏ danh vọng để tìm về sự yên bình nơi thôn dã.
Đứng ngắm nhìn một lát, Khương Ngưng cúi xuống hái mấy quả cà tím và vài quả ớt cay, rồi nhổ thêm vài cây hành. Khi đi ngang qua luống rau xanh mọc chen lẫn giữa vườn, nàng khựng lại một chút, rồi khom lưng bẻ hai lá cải lớn gần bằng cánh tay.
Rau xanh ở đây quả thật rất tốt, chỉ cần hai lá đã đủ cho một bữa ăn. Dù Khương Ngưng không ưa món rau đắng chát này, nhưng nàng biết rằng lỗi không nằm ở rau mà là ở tay nấu bếp. Chỉ cần chế biến khéo léo, thứ rau đắng này cũng có thể thành món ngon.
Ngoài ra, nàng cũng muốn nhân cơ hội này để Liễu Minh An nhận ra sự khác biệt, để thấy rằng cùng một nguyên liệu nhưng có thể cho ra hai hương vị khác nhau, qua đó tự biết trù nghệ của mình còn kém xa.
Khương Ngưng rửa sạch rau củ, đem vào phòng bếp, đặt gọn gàng sang một bên.
Thêm vài thanh củi vào bếp, nàng dùng cái xẻng múc vài hạt cơm lên xem, thấy chỉ còn một chút ở giữa chưa chín hẳn, liền lấy chiếc rổ tre treo trên tường, đặt vào thau gỗ rồi đổ hết cơm trong nồi vào rổ để lọc lấy nước cơm.
Sau khi tráng qua nồi cho sạch, nàng đổ vào vài chén nước, thành thạo cắt rau xanh thành từng đoạn ngắn bằng đốt ngón tay, bỏ vào nồi, rồi đặt chiếc xửng hấp lên. Nàng đổ cơm vào xửng, dùng đũa đảo đều cho tơi, sau đó xếp cà tím lên trên, cuối cùng đậy nắp lại. Như vậy, bước chưng cơm xem như đã hoàn tất.
Khương Ngưng ngồi trước bếp, thêm hai thanh củi lớn để lửa bùng lên, sau đó dùng kẹp gắp than rảy tro xuống để lửa cháy đều, rồi vùi mấy quả ớt đã rửa sạch vào đống than hồng.
Hai phút sau, nàng dùng kẹp gắp than lấy ớt ra. Lớp vỏ bên ngoài đã cháy xém, tỏa ra mùi thơm nồng đặc trưng của ớt nướng. Chờ cho nguội bớt, Khương Ngưng khẽ phủi lớp tro bên ngoài, rồi bóc lớp vỏ cháy, để lộ phần ruột xanh mướt bên trong.
Nàng cắt ớt thành từng khúc nhỏ, cho vào chén. Tiếp theo, nàng thái hành thật mịn, rồi lấy một củ tỏi, đập dập và băm nhuyễn, cho hết vào chén cùng với một muỗng muối, hai muỗng giấm, và năm muỗng xì dầu. Khuấy đều lên, một chén nước chấm đậm đà đã sẵn sàng.
Thực ra, Khương Ngưng cũng muốn thêm chút dầu hào, tinh gà, hay dầu mè, nhưng ở thời đại này, những loại gia vị ấy quả thực là điều xa xỉ không thể mơ tới.
Nước sốt đã pha xong, cơm cũng chưng chín. Khương Ngưng mở nắp nồi, hơi nóng mang theo hương thơm của cơm tỏa ra nghi ngút, khiến đôi mắt nàng hơi nheo lại vì sung sướng.
Nàng lấy khăn ướt bao tay, nhẹ nhàng bưng xửng cơm ra khỏi nồi, đặt lên bệ bếp, rồi dùng đũa kẹp mấy quả cà tím đã hấp mềm. Cà tím đã chín nhừ, nàng khéo léo dùng đũa tách thành từng sợi, sau đó rưới lên nước sốt ớt vừa pha. Thế là món cà tím trộn ớt đơn giản nhưng đậm đà đã hoàn thành.
Trong nồi vẫn còn ít rau xanh đã luộc, Khương Ngưng vớt ra, xả qua nước lạnh để bớt vị đắng, rồi vắt cho ráo nước. Sau đó, nàng bắc chảo lên bếp, thêm chút dầu, đợi dầu nóng chừng sáu phần thì cho rau vào xào nhanh tay. Tiếp đến, nàng lấy bát gỗ lớn, đổ phần nước cơm còn lại vào nồi, đun sôi trên lửa lớn, thêm một chút muối, thế là món cháo bột rau xanh cũng hoàn thành, dọn lên bàn.
Khương Ngưng quay lại thêm mấy thanh củi vào bếp, dùng cái xẻng khuấy nhẹ nồi cơm rồi xoay người bước ra sân hái rau.
Lúc này, bầu trời phía đông đã nhuốm một vệt mây hồng, khói bếp lượn lờ bốc lên từ khắp các nóc nhà trong thôn. Tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, xen lẫn tiếng người râm ran trò chuyện, cả thôn trang như bừng tỉnh cùng với ánh mặt trời, mang đến cảm giác ấm áp của cuộc sống đời thường.
Cảnh sắc bình dị này khơi dậy trong lòng Khương Ngưng một sự tĩnh lặng khó tả. Dường như nàng hiểu ra vì sao người ta lại có câu “Cởi giáp về quê”, từ bỏ danh vọng để tìm về sự yên bình nơi thôn dã.
Đứng ngắm nhìn một lát, Khương Ngưng cúi xuống hái mấy quả cà tím và vài quả ớt cay, rồi nhổ thêm vài cây hành. Khi đi ngang qua luống rau xanh mọc chen lẫn giữa vườn, nàng khựng lại một chút, rồi khom lưng bẻ hai lá cải lớn gần bằng cánh tay.
Rau xanh ở đây quả thật rất tốt, chỉ cần hai lá đã đủ cho một bữa ăn. Dù Khương Ngưng không ưa món rau đắng chát này, nhưng nàng biết rằng lỗi không nằm ở rau mà là ở tay nấu bếp. Chỉ cần chế biến khéo léo, thứ rau đắng này cũng có thể thành món ngon.
Ngoài ra, nàng cũng muốn nhân cơ hội này để Liễu Minh An nhận ra sự khác biệt, để thấy rằng cùng một nguyên liệu nhưng có thể cho ra hai hương vị khác nhau, qua đó tự biết trù nghệ của mình còn kém xa.
Khương Ngưng rửa sạch rau củ, đem vào phòng bếp, đặt gọn gàng sang một bên.
Thêm vài thanh củi vào bếp, nàng dùng cái xẻng múc vài hạt cơm lên xem, thấy chỉ còn một chút ở giữa chưa chín hẳn, liền lấy chiếc rổ tre treo trên tường, đặt vào thau gỗ rồi đổ hết cơm trong nồi vào rổ để lọc lấy nước cơm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi tráng qua nồi cho sạch, nàng đổ vào vài chén nước, thành thạo cắt rau xanh thành từng đoạn ngắn bằng đốt ngón tay, bỏ vào nồi, rồi đặt chiếc xửng hấp lên. Nàng đổ cơm vào xửng, dùng đũa đảo đều cho tơi, sau đó xếp cà tím lên trên, cuối cùng đậy nắp lại. Như vậy, bước chưng cơm xem như đã hoàn tất.
Khương Ngưng ngồi trước bếp, thêm hai thanh củi lớn để lửa bùng lên, sau đó dùng kẹp gắp than rảy tro xuống để lửa cháy đều, rồi vùi mấy quả ớt đã rửa sạch vào đống than hồng.
Hai phút sau, nàng dùng kẹp gắp than lấy ớt ra. Lớp vỏ bên ngoài đã cháy xém, tỏa ra mùi thơm nồng đặc trưng của ớt nướng. Chờ cho nguội bớt, Khương Ngưng khẽ phủi lớp tro bên ngoài, rồi bóc lớp vỏ cháy, để lộ phần ruột xanh mướt bên trong.
Nàng cắt ớt thành từng khúc nhỏ, cho vào chén. Tiếp theo, nàng thái hành thật mịn, rồi lấy một củ tỏi, đập dập và băm nhuyễn, cho hết vào chén cùng với một muỗng muối, hai muỗng giấm, và năm muỗng xì dầu. Khuấy đều lên, một chén nước chấm đậm đà đã sẵn sàng.
Thực ra, Khương Ngưng cũng muốn thêm chút dầu hào, tinh gà, hay dầu mè, nhưng ở thời đại này, những loại gia vị ấy quả thực là điều xa xỉ không thể mơ tới.
Nước sốt đã pha xong, cơm cũng chưng chín. Khương Ngưng mở nắp nồi, hơi nóng mang theo hương thơm của cơm tỏa ra nghi ngút, khiến đôi mắt nàng hơi nheo lại vì sung sướng.
Nàng lấy khăn ướt bao tay, nhẹ nhàng bưng xửng cơm ra khỏi nồi, đặt lên bệ bếp, rồi dùng đũa kẹp mấy quả cà tím đã hấp mềm. Cà tím đã chín nhừ, nàng khéo léo dùng đũa tách thành từng sợi, sau đó rưới lên nước sốt ớt vừa pha. Thế là món cà tím trộn ớt đơn giản nhưng đậm đà đã hoàn thành.
Trong nồi vẫn còn ít rau xanh đã luộc, Khương Ngưng vớt ra, xả qua nước lạnh để bớt vị đắng, rồi vắt cho ráo nước. Sau đó, nàng bắc chảo lên bếp, thêm chút dầu, đợi dầu nóng chừng sáu phần thì cho rau vào xào nhanh tay. Tiếp đến, nàng lấy bát gỗ lớn, đổ phần nước cơm còn lại vào nồi, đun sôi trên lửa lớn, thêm một chút muối, thế là món cháo bột rau xanh cũng hoàn thành, dọn lên bàn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro