[ Cổ Đại ] Xuyên Thành Vợ Cả Của Nam Chính

Chương 17

2024-12-19 00:22:41

Hôn nhân vốn là lệnh của cha mẹ, lời của người mai mối. Nếu không phải Cố Ninh Thư, cũng sẽ là một nữ tử thế gia khác. Chỉ có điều, Cố Ninh Thư là do chính hắn lựa chọn.

Trước mặt bỗng có một hòn đá nhỏ nhô lên, Tần Ngự lập tức đưa tay đỡ lấy eo Cố Ninh Thư, khẽ nói:

“Cẩn thận.”

Cố Ninh Thư luôn nhìn xuống đường đi, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy ấm áp bởi hành động của Tần Ngự. Nàng khẽ đáp:

“Ân, đa tạ thế tử.”

Chỉ vì ăn hơi nhiều trong bữa tối, ngày hôm sau, Tần Ngự liền dậy thật sớm ra sân tập quyền để tiêu hao bớt. Ăn thì đã ăn rồi, hắn chỉ cần tập luyện là được. Thế nhưng suốt đêm, người hắn lại bứt rứt nóng ran, không biết vì sao.

Phòng bếp nhỏ ở Tê Nhàn đường cũng đã dốc hết sức mình để làm hài lòng thế tử. Hàn ma ma bảo rằng gần đây thế tử mệt mỏi, cần bồi bổ thêm. Vì vậy, chủ bếp chọn toàn những món bổ dưỡng để nấu, sao cho thế tử không thể mất đi khí khái nam nhi trước mặt thế tử phi.

Ngày mai là ngày hồi môn, Hứa ma ma đã chuẩn bị mọi thứ chu đáo. Cố Ninh Thư nằm trên giường nhưng lại không sao ngủ được. Nàng khẽ hỏi:

“Thế tử, chàng ngủ rồi sao?”

“Còn chưa.” Tần Ngự xoay người, cảm thấy đêm nay bản thân không thể nào ngủ nổi. Không biết có phải ăn quá nhiều hay không mà người hắn nóng ran, bụng dưới căng trướng khó chịu. Ban nãy hắn đã đánh quyền suốt một canh giờ rồi tắm nước lạnh, vậy mà tình trạng vẫn chẳng giảm đi chút nào. Giờ nghe giọng Cố Ninh Thư, hắn càng cảm thấy cổ họng khô khốc.

“Ngươi ngủ không được?”

“Ân.” Cố Ninh Thư ôm chăn, lật người sang bên khác rồi nói:

“Ban ngày ngủ nhiều quá, đến tối lại chẳng ngủ được. Thế tử có thể kể cho thiếp nghe chuyện trên chiến trường được không?”

Tần Ngự thoáng ngẩn người. Những chuyện trên chiến trường đều đầy mùi máu tanh, có thể không tốt cho hài tử trong bụng nàng. Nhưng rồi hắn lại nghĩ, đây là hài tử của hắn, là huyết mạch của hắn, sợ gì những điều ấy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn kể chuyện suốt nửa canh giờ, trong phòng chỉ còn vang lên tiếng hít thở đều đều. Tần Ngự dừng lại một chút, khẽ gọi:

“Ninh Thư?”

Không có tiếng trả lời. Xung quanh chỉ còn tiếng hô hấp của chính hắn và tiếng gió thổi qua khung cửa sổ. Nhớ lại cảnh tượng chém giết trên chiến trường, trong lòng hắn lại như lửa đốt. Hắn nhẹ nhàng trở mình, không biết từ lúc nào mới chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Cảnh Minh hầu hạ Cố Ninh Thư chải đầu. Vừa chải tóc, nàng vừa cẩn thận nhìn miệng vết thương, khẽ nói:

“Thế tử phi, vết thương này đã lành rất nhiều rồi. Đại phu dặn, chỉ cần không động vào thì sẽ không để lại sẹo đâu ạ.”

Cố Ninh Thư gật đầu, trong lòng nhẹ nhõm. Vết thương lành lại, mẫu thân nàng ở nhà hẳn cũng yên tâm hơn đôi chút.

Dùng xong bữa sáng, Cố Ninh Thư cùng Tần Ngự đến Hồi Nhạn đường bái biệt Tần Vương phi. Từ Tú Dung xem qua danh sách quà tặng hồi môn, lại cho thêm mấy thứ, rồi ôn tồn nói:

“Thừa tướng và thừa tướng phu nhân có thể dưỡng dục ra một nữ nhi như vậy, đủ thấy phẩm tính không tầm thường. Ngày đó ta cùng thừa tướng phu nhân đi chùa Triều Thánh dâng hương, có trò chuyện đôi câu, cũng cảm thấy rất hợp ý, đáng tiếc là gặp nhau quá muộn. Thư Nhi, thay ta gửi lời vấn an đến thừa tướng phu nhân.”

"Ta sẽ tự mình chuyển lời hảo ý của vương phi đến nhạc mẫu." Tần Ngự lạnh nhạt nói.

Từ trước đến nay, Tần Ngự chưa từng gọi Từ Tú Dung một tiếng "mẫu thân", dù với Ngụy Tuân Phân hắn vẫn sẵn lòng gọi như vậy. Từ Tú Dung chỉ khẽ thở dài, phất tay nói:

"Thôi, các ngươi đi đi. Vương phủ không có việc gì, không cần sốt ruột trở về."

---

Tại phủ Thừa tướng, Ngụy Tuân Phân đã đứng đợi từ lâu trước cổng lớn. Bên cạnh bà, Cố Minh Tranh và Cố Minh Tề đứng một trái một phải. Phía sau là Cố lão phu nhân cùng Cố Ninh Sương, còn mấy hài tử trong phủ thì vây quanh bên người lão phu nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [ Cổ Đại ] Xuyên Thành Vợ Cả Của Nam Chính

Số ký tự: 0