Chương 19
Nohara Hana
2024-10-16 14:19:32
Cô gái thần bí kéo tên say khướt Mộ Thần lên xe taxi. Anh lúc này đã lăn
ra ngủ từ lúc nào, cô lay mãi anh không chịu dậy, cô cáu tiết:
- Này cái anh kia, anh nói cho tôi nghe cái địa chỉ nhà xem nào!!!
Anh vẫn nằm đó ngủ bất chấp tiếng của cô gái văng vẳng bên tai. Cô túm cổ áo anh rồi bắt đầu lắc như lắc "sọp pe" ngày sale:
- Anh tỉnh dậy nói cho tôi nghe cái địa chỉ đi xem nào!
Anh vẫn không có một động tĩnh gì, người tài xế taxi sợ im lặng thêm một tí nữa thì cô gái kia sẽ đưa Mộ Thần lên thiên đàng chill cùng rapper Wowy. Người tài xế nói:
- Hay không ấy cô đưa anh ấy tới một khách sạn nào đó chờ anh ta tỉnh lại?
- Chắc phải thế thôi, anh đưa tôi tới một khách sạn cao cấp một chút gần đây đi - Cô bất lực nói với người tài xế
Chiếc xe thả họ trước cửa một khách sạn trên đường lớn. Cô gái dùng sức kéo cái thân xác say mèm đầy mùi rượu của anh ta ra quầy lễ tân, rồi mặc anh ta ngồi dựa lưng vào quẩy ngủ quên trời quên đất. Cô lấy được chìa khóa phòng xong nhìn anh ta mà chẳng nói lên lời, làm sao mà kéo được anh ta lên tầng bây giờ?
Lúc ấy, ánh mắt cô chạm vào chiếc xe đẩy vali trong khách sạn. Cô gái ngỏ ý với lễ tân mượn chiếc xe, họ có thoáng chút bối rối. Nhưng rồi cô đặt vào tay họ một số tiền không nhỏ, với lại cũng đã nửa đêm, chẳng mấy ai qua lại nữa, nên 2 người nữ tiếp tân ấy đồng ý.
Cô ấy sẽ làm gì? Cô ấy kéo thần cồn thất tình Mộ Thần lên xe đẩy rồi đẩy anh vào thang máy nhanh như cái chớp mắt.
- Đúng là làm ơn mắc oán mà, thôi đợi anh ta tỉnh xem anh ta trả công như thế nào. Sao bố lại làm mai mình cho một thanh niên bợm nhậu như vậy nhỉ? - Cô có chút khó chịu.
Lên tới phòng, cô mở cửa, kéo anh vào trong. Đặt anh lên giường, cô tưởng cô đã thoát được kiếp nạn, thoát khỏi cục tạ đeo bám cô nãy giờ. Ai ngờ đâu, anh ôm lấy tay cô không rời, miệng lè nhè:
- Chị ơi, chị đừng bỏ em lại một mình mà...
Cô gái kia ba phần bất lực bảy phần như ba, rõ ràng là nhỏ tuổi hơn anh ta mà cứ bị kêu chị riết không muốn nói nữa
Cô mạnh tay hất anh ra, xong cầm lấy cây bút nhanh chóng viết nguệch ngoạc vài dòng lên tờ giấy note ở trong sổ, định để ngày mai cho anh đọc. Cô còn cẩn thận ghi số điện thoại vào để...anh ta trả ơn cho dễ dàng...
Tưởng mình đã có thể êm xuôi mà về nhà sau một khoảng thời gian mệt mỏi, cô hí hửng lắm. Cô quay người lại, kéo chăn cho anh. Anh lại nắm chặt tay cô, đẩy đầu mình ra khỏi giường, và bất ngờ anh huệ hẳn lên người cô...
Cô không nói nên lời, trên giường hay quần áo anh thì không dính, nhưng trên váy cô giờ đầy vết màu kinh hoàng của vết nôn. Mặt cô biến sắc, "Vậy là đêm nay tôi phải ở lại đây với anh ta sao??????" Trong thâm tâm cô gào thét đau đớn...
Sáng hôm sau, mặt trời lên đỉnh, chim hót véo von trên vành ban công, Mộ Thần tỉnh dậy. Anh chẳng nhớ gì chuyện đêm qua, tóc anh rối bù, đầu đau như búa bổ, mắt anh lờ đờ, mệt mỏi. Bình thường thư sinh, tuấn tú là thế nhưng bây giờ nhìn anh không còn gì ổn nữa. Mất một lúc lâu sau đó anh mới có thể bình thường lại. Rồi ngay sau đó anh hốt hoảng khi thấy một cô gái đang nằm trên ghế sofa ngủ ngon lành.
Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy????
- Này cái anh kia, anh nói cho tôi nghe cái địa chỉ nhà xem nào!!!
Anh vẫn nằm đó ngủ bất chấp tiếng của cô gái văng vẳng bên tai. Cô túm cổ áo anh rồi bắt đầu lắc như lắc "sọp pe" ngày sale:
- Anh tỉnh dậy nói cho tôi nghe cái địa chỉ đi xem nào!
Anh vẫn không có một động tĩnh gì, người tài xế taxi sợ im lặng thêm một tí nữa thì cô gái kia sẽ đưa Mộ Thần lên thiên đàng chill cùng rapper Wowy. Người tài xế nói:
- Hay không ấy cô đưa anh ấy tới một khách sạn nào đó chờ anh ta tỉnh lại?
- Chắc phải thế thôi, anh đưa tôi tới một khách sạn cao cấp một chút gần đây đi - Cô bất lực nói với người tài xế
Chiếc xe thả họ trước cửa một khách sạn trên đường lớn. Cô gái dùng sức kéo cái thân xác say mèm đầy mùi rượu của anh ta ra quầy lễ tân, rồi mặc anh ta ngồi dựa lưng vào quẩy ngủ quên trời quên đất. Cô lấy được chìa khóa phòng xong nhìn anh ta mà chẳng nói lên lời, làm sao mà kéo được anh ta lên tầng bây giờ?
Lúc ấy, ánh mắt cô chạm vào chiếc xe đẩy vali trong khách sạn. Cô gái ngỏ ý với lễ tân mượn chiếc xe, họ có thoáng chút bối rối. Nhưng rồi cô đặt vào tay họ một số tiền không nhỏ, với lại cũng đã nửa đêm, chẳng mấy ai qua lại nữa, nên 2 người nữ tiếp tân ấy đồng ý.
Cô ấy sẽ làm gì? Cô ấy kéo thần cồn thất tình Mộ Thần lên xe đẩy rồi đẩy anh vào thang máy nhanh như cái chớp mắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đúng là làm ơn mắc oán mà, thôi đợi anh ta tỉnh xem anh ta trả công như thế nào. Sao bố lại làm mai mình cho một thanh niên bợm nhậu như vậy nhỉ? - Cô có chút khó chịu.
Lên tới phòng, cô mở cửa, kéo anh vào trong. Đặt anh lên giường, cô tưởng cô đã thoát được kiếp nạn, thoát khỏi cục tạ đeo bám cô nãy giờ. Ai ngờ đâu, anh ôm lấy tay cô không rời, miệng lè nhè:
- Chị ơi, chị đừng bỏ em lại một mình mà...
Cô gái kia ba phần bất lực bảy phần như ba, rõ ràng là nhỏ tuổi hơn anh ta mà cứ bị kêu chị riết không muốn nói nữa
Cô mạnh tay hất anh ra, xong cầm lấy cây bút nhanh chóng viết nguệch ngoạc vài dòng lên tờ giấy note ở trong sổ, định để ngày mai cho anh đọc. Cô còn cẩn thận ghi số điện thoại vào để...anh ta trả ơn cho dễ dàng...
Tưởng mình đã có thể êm xuôi mà về nhà sau một khoảng thời gian mệt mỏi, cô hí hửng lắm. Cô quay người lại, kéo chăn cho anh. Anh lại nắm chặt tay cô, đẩy đầu mình ra khỏi giường, và bất ngờ anh huệ hẳn lên người cô...
Cô không nói nên lời, trên giường hay quần áo anh thì không dính, nhưng trên váy cô giờ đầy vết màu kinh hoàng của vết nôn. Mặt cô biến sắc, "Vậy là đêm nay tôi phải ở lại đây với anh ta sao??????" Trong thâm tâm cô gào thét đau đớn...
Sáng hôm sau, mặt trời lên đỉnh, chim hót véo von trên vành ban công, Mộ Thần tỉnh dậy. Anh chẳng nhớ gì chuyện đêm qua, tóc anh rối bù, đầu đau như búa bổ, mắt anh lờ đờ, mệt mỏi. Bình thường thư sinh, tuấn tú là thế nhưng bây giờ nhìn anh không còn gì ổn nữa. Mất một lúc lâu sau đó anh mới có thể bình thường lại. Rồi ngay sau đó anh hốt hoảng khi thấy một cô gái đang nằm trên ghế sofa ngủ ngon lành.
Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy????
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro