Chương 30 - .2: Trong Bữa Tiệc Mọi Người Với Những Suy Tính Riêng

.1: Lần Này Nhấ...

Lị Lị Đích Tình Nhân

2024-08-08 08:45:36

"Mấy người chết tiệt kia, thật sự quá hung ác!"

"Tôi nghe bọn họ nói muốn đụng vào xe của Phó Nghị Luân trên đường và ăn vạ, chờ đến khi các anh xuống xe sẽ có người xông lên bắt cóc các anh, lần này không chỉ muốn tính mạng của anh mà còn muốn cả 20% cổ phần của anh."

"Bởi vì sau khi chủ nhân qua đời, cổ phần đều do người trực hệ huyết thống thừa kế, lọt vào trong tay Thẩm Minh Nghĩa, đó cũng như là đồ nằm trong tay Thẩm Thông, bọn họ nói như vậy! Thật quá đáng! Chủ nhân, tôi ước gì có thể giết bọn họ!" "

Chân chủ nhân chắc chắn cũng là do họ gây hại, tai nạn xe cộ lần thứ nhất còn chưa đủ, Thẩm Thông tuy nhiên còn muốn bắt cóc chủ hân nữa!

"Bọn họ nói thời gian cụ thể chưa?"

Thẩm Viên không ngạc nhiên, cũng không tức giận như Thẩm Khả Ái.

Anh để ý đến những thủ đoạn lén lút sác độc của Thẩm Thông, anh cũng sẽ tăng cường đề phòng, đừng thấy hôm nay chỉ có anh và Phó Nghị Luân là hai người đến đây, nhưng thật ra có rất nhiều vệ sĩ ẩn nấp trong bóng tối.

Nếu thủ đoạn của Thẩm Thông quá tàn nhẫn, lại không thèm để ý đến đạo lý pháp luật, đương nhiên anh cũng phải có phương pháp tự bảo vệ mình, đã mất đôi chân rồi, thì không được mất cả tính mạng.

"Chính là vào buổi tối hôm nay, bọn họ nói lát nữa sẽ hành động. Chủ nhân, anh phải cẩn thận, hai người đang trong tình huống rất nguy hiểm!"

Thẩm Khả Ái hiểu rất nhiều lẽ thường, nhưng bởi vì hiện nay cô mới có ý thức không được bao lâu, chỉ tiếp xúc với một mình Thẩm Viên, đột nhiên gặp phải một kẻ xấu xa hung ác như Thẩm Thông, cô hoảng sợ muốn chết.

Trái tim hồi hộp của cô đập thình thịch, hai tay nắm chặt quần áo xoắn xuýt không ngừng, nhưng lại lo lắng thì đã làm được gì cô không thể thoát ra được!

"Có người ở bên cạnh bảo vệ tôi, em đừng lo lắng, được không?"

Thẩm Viên có thể nghe thấy sự hồi hộp và lo lắng của Thẩm Khả Ái, và anh an ủi cô để cô không phải cứ canh cánh an nguy của anh mãi.

"Cả chục vệ sĩ bí mật đi cùng, Khả Ái, không ai có thể lấy đi mạng sống của tôi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng điệu chắc nịch.

Thẩm Khả Ái vẫn rất lo lắng, điều này làm sao chắc chắn được, tính kỹ tới đâu cũng có sơ hở, trừ phi cô có thể đi ra ngoài và luôn sbên cạnh Thẩm Viên, lự o lắng này mới có thể tiêu trừ, trước khi cô được đi ra, nỗi lo này sẽ có lẽ tồn tại mãi.

"Vậy thì anh phải thật cẩn thận!"

Lúc này Thẩm Thông cũng đang cùng mọi người bàn bạc, làm sao giết sạch hết bọn họ, lần này nhất định không được phép để Thẩm Viên chạy trốn lần nữa.

Thẩm Thông rất căm ghét Thẩm Viên, không ngờ rằng miệng của Thẩm Viên lại lợi hại đến mức có thể phá vỡ tình thế tốt đẹp chỉ bằng một vài câu nói, sự tồn tại của Thẩm Viên chính là mối đe dọa lớn nhất đối với anh ta!

"Anh có chắc mọi chuyện đã được an bài ổn thỏa? Thẩm Viên chắc chắn là trở ngại lớn nhất đối với chúng tôi trong quá trình vận hành Thẩm thị, trên người anh không chỉ sở hữu 20% cổ phần mà năng lực bản thân cũng rất nổi trội. Nếu anh ấy không chết đi, sẽ là một rắc rối lớn! "

Bên kia không biết đã nói cái gì, vẻ mặt tức giận của Thẩm Thông dần dần trở nên bình tĩnh, "Được rồi, được rồi, tôi sẽ chờ tin tức tốt của anh!"

"Thẩm Viên, lần này tôi muốn anh phải chết!"

Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt của Thẩm Thông vô cùng hung tợn và đáng sợ, nghĩ đến bàn luận của các vị khách trong bữa tiệc, anh ta muốn giết Thẩm Viên ngay lập tức.

Đứa con ngoài giá thú thì sao, con trong giá thú còn không phải là đứa tàn tật chết dở sao! Phì!

Thẩm Thông khạc nhổ nước miếng, làm gì còn bộ dạng lịch sự hiền lành trên bữa tiệc, hoàn toàn như trở thành một người khác, hơi thở thổ phỉ trên người tuy nhiên làm sao cũng không che được!

Thẩm Viên và Phó Nghị Luân đã đi đến cổng nhà họ Thẩm, cách đó không xa chính là bãi đậu xe, lái xe một đoạn đường dài mới đến được trung tâm thành phố qua một con đường vắng lặng và ít người qua lại, dù khu biệt thự rất yên tĩnh, dù sao nó cũng hơi vắng vẻ.

"Thẩm Thông thật là thâm độc, đánh chặn bắt cóc trên đường quả thực là một thủ đoạn mà anh ta có thể nghĩ ra được, anh ta muốn 20% cổ phần của cậu, e rằng đã muốn tới điên rồi!"

Phó Nghị Luân nghe Thẩm Viên nói rằng Thẩm Thông muốn chặn ngang họ trên đường, tuy rất ngạc nhiên nhưng trong lòng thầm nghĩ rằng Thẩm Thông quả thật có thể làm ra chuyện đó, anh ta rất tàn nhẫn và dứt khoát trong hành động của mình, này là muố diệt cỏ tận gốc mà.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - .2: Trong Bữa Tiệc Mọi Người Với Những Suy Tính Riêng

Số ký tự: 0