Chương 30 - .2: Trong Bữa Tiệc Mọi Người Với Những Suy Tính Riêng

.2: Thay Cho Th...

Lị Lị Đích Tình Nhân

2024-08-08 08:45:36

Thẩm Viên không sợ phải đối mặt với những ánh mắt tỏ ra thương hại đáng tiếc hay hả hê vui sướng khi anh gặp hoạ của những người khác, mà anh cảm thấy chuyện này không cần thiết.

Thật sự không cần thiết.

Anh đã bị nhà họ Thẩm làm cho nản lòng thoái chí, hơn nữa bữa tiệc mà nhà họ Thẩm tổ chức cũng đâu có liên quan gì đến anh, phải không?

“Cậu nghĩ đơn giản như vậy, chỉ cần trong tay cậu vẫn còn cổ phần, thì bọn họ nhất định sẽ không để yên cho cậu. A Viên, nếu cậu muốn đến buổi tiệc thì nhớ thông báo cho tôi biết, tôi sẽ đi cùng với cậu.”

Phó Nghị Luân không thể để Thẩm Viên một mình hành động được, hiện tại ấn tượng trong lòng của anh ấy đối với nhà họ Thẩm chắc chắn còn hung ác hơn cả chó sói hổ báo, anh ấy sợ nhà họ Thẩm sẽ làm tổn thương Thẩm Viên thêm một lần nữa.

“Ừm, trước kia tôi vẫn chưa biết, nhưng hiện tại đã biết rõ rồi, làm sao có thể ngu ngốc mãi được.”

Lúc trước Thẩm Viên còn tưởng rằng cho dù ba mẹ có đối xử lạnh nhạt thờ ơ với anh thì trong lòng bọn họ vẫn rất coi trọng anh, ông nội cũng vậy, ông lão đã sớm nhận anh làm người thừa kế, thậm chí còn chia cho anh 5% cổ phần khi anh vừa mới vào công ty nhậm chức.

Ai lại nghĩ người trong nhà mình xấu xa đến mức như vậy đâu?

Mẹ của anh đưa cổ phần của mình cho anh chỉ mong anh có thể chiếu cố Hứa thị, ông nội giao cổ phần cho anh chỉ để anh yên tâm liều sống bán chết vì Thẩm thị.

Bọn họ làm chuyện này không phải vì anh, không một ai trong gia đình anh quan tâm đến anh cả.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ánh mắt của Thẩm Viên trở nên lạnh nhạt, anh vuốt ve đôi chân vô dụng của mình, anh không mong chờ gì ở bọn họ, hơn nữa bây giờ anh đã có người thân mới, bạn tình.

Người đó theo họ của anh, Thẩm Khả Ái.

Dường như Thẩm Khả Ái biết anh đang nghĩ đến mình, đột nhiên trên điện thoại di động của anh xuất hiện một tin nhắn.

[Tiểu Khả Ái của anh rất nhớ anh, mau đến gặp cô ấy đi ~]

Thời điểm chiếc điện thoại di động kêu reng một tiếng, Phó Nghị Luân cũng nhìn thấy.

“Đó là cái gì vậy?”

Phó Nghị Luân ngạc nhiên đến mức bật cười một tiếng, được đó, bây giờ đã tìm được niềm vui mới luôn rồi, còn biết chơi game nữa cơ đấy?

“Không nói cho cậu.”

Thẩm Viên nhướng mày, bảo vệ niềm vui mới của riêng mình. “Văn kiện đều ở trong phòng ngủ đấy, cậu tự vào mà xem đi.”

Còn anh, anh muốn đi thăm Thẩm Khả Ái.

“Chủ nhân ~ Tôi vừa mới ăn cơm xong, bây giờ tôi muốn đi bơi nha, chủ nhân hãy mua cho tôi kỹ năng bơi lội, sau đó đổi đồ bơi giúp tôi được không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thẩm Viên nhìn Phó Nghị Luân đi vào bên trong, sau khi xác định Phó Nghị Luân không thể nghe thấy gì nữa, lúc này anh mới nở một nụ cười, sau đó mở điện thoại di động ra, ấn vào ứng dụng trên màn hình. Vừa mới nhấp vào một cái, anh đã nghe thấy giọng nói sôi nổi của Thẩm Khả Ái vang lên, giống như đang làm nũng với mình.

Mua mua mua! Cái mạng này em cầm luôn cũng được!

Đối mặt với hành động làm nũng của Thẩm Khả Ái, Thẩm Viên không hề có sức chống cự.

Anh nhấp vào giao diện kỹ năng, dùng 10.000 đồng tiền vàng để kích hoạt kỹ năng bơi lội, sau đó lại ấn vào trung tâm mua sắm để tìm đồ bơi.

“Em thích kiểu áo tắm nào?”

Thẩm Viên cười khẽ một tiếng, sau đó hỏi Thẩm Khả Ái, trong mắt còn mang theo sự dịu dàng cưng chiều mà anh không hề phát hiện.

“Tôi muốn ~ Muốn một cái áo tắm ren màu trắng và một chiếc váy nhỏ, hở lưng nữa!”

Thẩm Viên tìm kiếm dựa theo yêu cầu của Thẩm Khả Ái, rất nhanh anh đã tìm thấy một bộ đồ bơi tên là Bikini dụ hoặc màu trắng, được thiết kế kiểu áo liền váy, bên trong là vải dệt trắng tinh, phần eo được bao bọc bởi một lớp ren mềm mại, đằng sau chỉ có một đoạn dây hình chữ U mỏng dính. Thẩm Viên dùng thẩm mỹ của một thẳng nam sắt thép đánh giá thử, anh cảm thấy bộ đồ bơi này rất đẹp.

Thẩm Khả Ái cũng thấy rất đẹp.

Cô chậm rãi cởi quần áo trên người của mình ra, “Chủ nhân, anh có thể thử kéo quần áo lên trên người tôi, như vậy là có thể thay nhanh hơn rồi ~”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - .2: Trong Bữa Tiệc Mọi Người Với Những Suy Tính Riêng

Số ký tự: 0