Chương 30 - .2: Trong Bữa Tiệc Mọi Người Với Những Suy Tính Riêng
Thẩm Khả Ái Sợ...
Lị Lị Đích Tình Nhân
2024-08-08 08:45:36
Những kẻ bắt cóc đến bắt cóc Thẩm Viên đều là những tay thiện chiến, khí thế sát người và thân hình cường tráng khiến người ta rùng mình, nhưng vệ sĩ của Thẩm Viên cũng không ăn chay, thậm chí còn có rất nhiều lính đặc công đã về hưu. Cùng với sự chênh lệch về số lượng người, tất cả những kẻ bắt cóc nhanh chóng bị khống chế và quỳ trên mặt đất, hai tay bị vắt ngược, không thể nhúc nhích. Nhìn thấy bọn bắt cóc đều đã được không chế, Thẩm Viên cũng không có ý vội đi xuống, mà là mở cửa kính xe, mở ra một khe hở nhỏ, bên ngoài hỏi: "Kiểm tra xem gần đây có tay súng nào không, đặc biệt là lính bắn tỉa."
Chuyện gì sẽ xảy ra vạn nhất………………. vận nhất(1) Thẩm Thông thuê người bắt cóc lại thuê thêm lính bắn tỉa, liệu có thể trực tiếp giết chết hắn!
Sự thận trọng của Thẩm Viên thực sự đã cứu mạng hắn. Nghĩ xem phải làm gì nếu tên cướp thất bại. Vậy thì lính bắn tỉa sẽ ra tay Thẩm Viên khó có thể thoát khỏi đúng không ?! Càng không thể tự nhiên mặc một bộ áo chống đạn ra ngoài, đó là một sựu kiện bất ngờ, Thẩm Thông nghĩ rằng mình sẽ thành công lần này. Những tay súng sau đó được các vệ sĩ tìm thấy. (1):lỡ như
Ở Trung Quốc không được phép mang súng và không có giấy phép sử dụng súng, ngoại trừ nhân viên chính phủ, những người khác mang súng là bất hợp pháp. Nào, gửi tất cả chúng đến đồn cảnh sát.
Những người này trong tay nhất định phải có tiền án! Đưa đến đồn cảnh sát cũng rất quan trọng, không thể đem tất cả bọn chúng có thể tiến vào đơn vị tội phạm nghiêm trọng trực tiếp đến đồn cảnh sát bình thường, Thẩm Viên lần đầu tiên liên hệ với một người người mà anh ta biết khi điều tra vụ tai nạn xe hơi. Hình Minh, đội phó đội tội phạm nghiêm trọng.
Anh tình cờ nằm trong đường dây chống ma túy ở nước ngoài, có tập đoàn Thẩm Thông làm hậu thuẫn ở Trung Quốc, anh không có bằng chứng gì để tìm ra mẹ con Thẩm Thông, nhưng mẹ con Thẩm Thông không phải người thường, ở đó là những thế lực buôn bán ma túy và thế giới ngầm ở nước ngoài. Đang lo lắng không biết bắt đầu từ đâu Thẩm Viên đã liên lạc với Hình Minh, nói rằng anh ấy muốn hợp tác với Hình Minh.
Thôi vậy, hợp tác đi! Có nhiều người và nhiều con đường hợp tác, chưa kể Thẩm Viên đã làm việc cho tập đoàn Thẩm gia nhiều năm và có mối quan hệ trong trung tâm tài chính, vì vậy anh có thể cung cấp một số manh mối quan trọng. Không, không mất nhiều thời gian để liên lạc với Hình Minh, anh đã phái rất nhiều người có tiền án đến với Hình Minh, kể cả trong đội tội phạm nghiêm trọng, đó là một công lao lớn.
Hầu hết những người bị Thẩm Viên bắt được đều nắm trong tay các vụ án giết người, sau khi đội của Hình Minh thẩm vấn, tất cả đều không thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.
Sau khi Thẩm Viên giao người cho Hình Minh, hắn cũng không hỏi nhiều, từ trong miệng bọn họ tuyệt đối không thể nói cho Thẩm Thông biết, bởi vì Thẩm Thông không phải ngu ngốc như vậy, còn có thể hỏi ít nhiều những chuyện như thế nào.
Anh ta có thể tra hỏi đến đâu, điều đó phụ thuộc vào thủ đoạn mạnh mẽ của Hình Minh. Trái tym bé nhỏ lo lắng của Thẩm Khả Ái cuối cùng cũng buông lỏng.
Thẩm Viên nói cẩn thận có tay súng ở bên ngoài khiến cô sợ chết khiếp, tại sao Thẩm Thông lại không nói gì, may mà Thẩm Viên cẩn trọng, nếu nông nổi xuống xe, súng sẽ bắn trúng Thẩm Viên! Thẩm Khả Ái sợ đến mức thở phào nhẹ nhõm , líc đó cô thở không ra hơi, suýt chút nữa thì ngất đi.
Cuối cùng cô nghe được từ bên ngoài rằng mọi người đã bị bắt, Thẩm Viên và Phó Nghị Luân không có việc gì phải làm và đang về nhà ngay lập tức. Lúc này trong người cô không khỏi toát mồ hôi lạnh. "Chủ nhân, tôi sợ chết khiếp!
Sau khi Phó Nghị Luân đưa Thẩm Viên về nhà, anh ấy liền rời đi.
Việc đầu tiên Thẩm Viên làm khi về đến nhà là lấy điện thoại di động trong túi ra. Thẩm Khả Ái nhìn Thẩm Viên, vẫn còn một dấu vết trên khuôn mặt trắng trẻo thanh tú của cô. Sự hoảng sợ và hoang mang không hề biến mất. "Tôi không nghe nói về kẻ bắn tỉa. Tôi xin lỗi, nếu anh không đề cập đến chuyện này, tôi có thể Đã chết!"
Thẩm Khả Ái cảm thấy có lỗi vì đã làm không tốt chuyện này." Đừng nói vậy! "Thẩm Viên nhìn Thẩm Khả Ái bất lực. Cô rất coi trọng anh, điều này thực sự khiến anh rất vui, nhưng không nên đặt Tất cả đều là gánh nặng đè lên trong lòng của cô. Hôm nay Thẩm Khả Ái nghe được cái gì cũng báo anh! Vốn dĩ chỉ có mười mấy vệ sĩ, nhưng là bởi vì cô nghe được lời của Thẩm Thông, bọn họ đã thêm vào hơn hai mươi người, có thể là như vậy ai sẽ thắng ai sẽ thua cũng rõ, cũng may có hơn 30 người, người bắn cũng không dám bắn.
"Thẩm Khả Ái em đừng nói như vậy, hôm nay tôi nên vui vì em đã giúp tôi, em đã làm hết sức mình , hết thảy mọi chuyện đều đã qua! Là Thẩm Thông sai người, bởi vì hắn tàn nhẫn, quỷ quyệt không tuân theo pháp luật làm chuyện như vậy, chính là hắn! Không phải chúng ta!
Nói như vậy cũng xem ra? Cô tức giận giậm chân: " Đúng! Là anh ta sai! Chủ nhân phải dạy cho anh ta một bài học tốt và tống anh ta vào ngục, để anh ta không bao giờ có thể ra tay hãm hại ai!
Trong mắt Thẩm Khả Ái, tất cả những kẻ muốn hại Thẩm Viên đều là những kẻ đáng chết. Keshe, chủ nhân của cô ấy tốt như vậy, tại sao lại có người hại cậu ấy tàn nhẫn như vậy? Còn gia đình Thẩm Viên, trong mắt dường như chỉ có quyền lợi, không quan tâm chăm sóc Thẩm Viên chút nào, cậu chủ thật tốt Họ làm cậu chủ buồn, họ chỉ là lũ khốn! Thẩm Khả Ái rất đau khổ, trong lòng thề sẽ yêu thương chăm sóc Thẩm Viên thật tốt sau khi cậu ra ngoài, và sẽ bảo vệ cậu ấy cả đời. " 'Đừng buồn, anh vẫn còn có tôi, tôi sẽ luôn ở bên anh!
Thẩm Khả Ái không biết Khi cô nói câu này, đôi mắt của cô ấy kiên định và sáng ngời như thế nào, ánh sáng ấm áp trong đó khiến trái tim Thẩm Viên ấm áp, và mắt anh đã đỏ. Khả Ái của anh .... "Ừm, tôi sẽ luôn nhớ, em không thể hối hận vì lời mình đã nói đâu.
Cổ họng của Thẩm Viên hơi đau và có chút nghẹn ngào, không có sự an ủi nào tốt hơn là được ở bên người yêu sau khi vượt qua nguy hiểm, không có vấn đề gì Thẩm Khả Ái không quan tâm đến bất kỳ nguồn gốc xa lạ nào, anh muốn cô luôn ở bên cạnh mình. در "Đương nhiên tôi sẽ không nhuốt lời!
ThẩmKhả Ái nắm chặt tay và liếc nhìn giá trị tình yêu không tự chủ mà trỗi dậy Thật chậm, thật tốt nếu ngày mai đong đầy. Cô nóng lòng muốn đi ra ngoài, không phải vì thế giới bên ngoài tuyệt vời và tuyệt vời như thế nào, mà là vì cô muốn ở bên Thẩm Viên, có thể chạm, ôm, cảm nhận sự hiện diện và nhiệt độ cơ thể của anh, cô và anh sẽ là những người thân thiết tốt nhấ của đối phương . Nghĩ đến đó khiến Thẩm Khả Ái nở mày nở mặt. Sau khi trò chuyện một lúc, Thẩm Viên đi tắm. Phòng tắm dành cho người khuyết tật rất tiện lợi, với các thanh vịn ở khắp mọi nơi. Mặc dù không thể đi bằng hai chân, nhưng cánh tay của anh vẫn đủ vững chắc để chống đỡ cơ thể, nằm trong bồn tắm massage điều nhiệt, Thẩm Viên đã bắt đầu mong chờ giấc mơ của mình đêm nay.
Chuyện gì sẽ xảy ra vạn nhất………………. vận nhất(1) Thẩm Thông thuê người bắt cóc lại thuê thêm lính bắn tỉa, liệu có thể trực tiếp giết chết hắn!
Sự thận trọng của Thẩm Viên thực sự đã cứu mạng hắn. Nghĩ xem phải làm gì nếu tên cướp thất bại. Vậy thì lính bắn tỉa sẽ ra tay Thẩm Viên khó có thể thoát khỏi đúng không ?! Càng không thể tự nhiên mặc một bộ áo chống đạn ra ngoài, đó là một sựu kiện bất ngờ, Thẩm Thông nghĩ rằng mình sẽ thành công lần này. Những tay súng sau đó được các vệ sĩ tìm thấy. (1):lỡ như
Ở Trung Quốc không được phép mang súng và không có giấy phép sử dụng súng, ngoại trừ nhân viên chính phủ, những người khác mang súng là bất hợp pháp. Nào, gửi tất cả chúng đến đồn cảnh sát.
Những người này trong tay nhất định phải có tiền án! Đưa đến đồn cảnh sát cũng rất quan trọng, không thể đem tất cả bọn chúng có thể tiến vào đơn vị tội phạm nghiêm trọng trực tiếp đến đồn cảnh sát bình thường, Thẩm Viên lần đầu tiên liên hệ với một người người mà anh ta biết khi điều tra vụ tai nạn xe hơi. Hình Minh, đội phó đội tội phạm nghiêm trọng.
Anh tình cờ nằm trong đường dây chống ma túy ở nước ngoài, có tập đoàn Thẩm Thông làm hậu thuẫn ở Trung Quốc, anh không có bằng chứng gì để tìm ra mẹ con Thẩm Thông, nhưng mẹ con Thẩm Thông không phải người thường, ở đó là những thế lực buôn bán ma túy và thế giới ngầm ở nước ngoài. Đang lo lắng không biết bắt đầu từ đâu Thẩm Viên đã liên lạc với Hình Minh, nói rằng anh ấy muốn hợp tác với Hình Minh.
Thôi vậy, hợp tác đi! Có nhiều người và nhiều con đường hợp tác, chưa kể Thẩm Viên đã làm việc cho tập đoàn Thẩm gia nhiều năm và có mối quan hệ trong trung tâm tài chính, vì vậy anh có thể cung cấp một số manh mối quan trọng. Không, không mất nhiều thời gian để liên lạc với Hình Minh, anh đã phái rất nhiều người có tiền án đến với Hình Minh, kể cả trong đội tội phạm nghiêm trọng, đó là một công lao lớn.
Hầu hết những người bị Thẩm Viên bắt được đều nắm trong tay các vụ án giết người, sau khi đội của Hình Minh thẩm vấn, tất cả đều không thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.
Sau khi Thẩm Viên giao người cho Hình Minh, hắn cũng không hỏi nhiều, từ trong miệng bọn họ tuyệt đối không thể nói cho Thẩm Thông biết, bởi vì Thẩm Thông không phải ngu ngốc như vậy, còn có thể hỏi ít nhiều những chuyện như thế nào.
Anh ta có thể tra hỏi đến đâu, điều đó phụ thuộc vào thủ đoạn mạnh mẽ của Hình Minh. Trái tym bé nhỏ lo lắng của Thẩm Khả Ái cuối cùng cũng buông lỏng.
Thẩm Viên nói cẩn thận có tay súng ở bên ngoài khiến cô sợ chết khiếp, tại sao Thẩm Thông lại không nói gì, may mà Thẩm Viên cẩn trọng, nếu nông nổi xuống xe, súng sẽ bắn trúng Thẩm Viên! Thẩm Khả Ái sợ đến mức thở phào nhẹ nhõm , líc đó cô thở không ra hơi, suýt chút nữa thì ngất đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuối cùng cô nghe được từ bên ngoài rằng mọi người đã bị bắt, Thẩm Viên và Phó Nghị Luân không có việc gì phải làm và đang về nhà ngay lập tức. Lúc này trong người cô không khỏi toát mồ hôi lạnh. "Chủ nhân, tôi sợ chết khiếp!
Sau khi Phó Nghị Luân đưa Thẩm Viên về nhà, anh ấy liền rời đi.
Việc đầu tiên Thẩm Viên làm khi về đến nhà là lấy điện thoại di động trong túi ra. Thẩm Khả Ái nhìn Thẩm Viên, vẫn còn một dấu vết trên khuôn mặt trắng trẻo thanh tú của cô. Sự hoảng sợ và hoang mang không hề biến mất. "Tôi không nghe nói về kẻ bắn tỉa. Tôi xin lỗi, nếu anh không đề cập đến chuyện này, tôi có thể Đã chết!"
Thẩm Khả Ái cảm thấy có lỗi vì đã làm không tốt chuyện này." Đừng nói vậy! "Thẩm Viên nhìn Thẩm Khả Ái bất lực. Cô rất coi trọng anh, điều này thực sự khiến anh rất vui, nhưng không nên đặt Tất cả đều là gánh nặng đè lên trong lòng của cô. Hôm nay Thẩm Khả Ái nghe được cái gì cũng báo anh! Vốn dĩ chỉ có mười mấy vệ sĩ, nhưng là bởi vì cô nghe được lời của Thẩm Thông, bọn họ đã thêm vào hơn hai mươi người, có thể là như vậy ai sẽ thắng ai sẽ thua cũng rõ, cũng may có hơn 30 người, người bắn cũng không dám bắn.
"Thẩm Khả Ái em đừng nói như vậy, hôm nay tôi nên vui vì em đã giúp tôi, em đã làm hết sức mình , hết thảy mọi chuyện đều đã qua! Là Thẩm Thông sai người, bởi vì hắn tàn nhẫn, quỷ quyệt không tuân theo pháp luật làm chuyện như vậy, chính là hắn! Không phải chúng ta!
Nói như vậy cũng xem ra? Cô tức giận giậm chân: " Đúng! Là anh ta sai! Chủ nhân phải dạy cho anh ta một bài học tốt và tống anh ta vào ngục, để anh ta không bao giờ có thể ra tay hãm hại ai!
Trong mắt Thẩm Khả Ái, tất cả những kẻ muốn hại Thẩm Viên đều là những kẻ đáng chết. Keshe, chủ nhân của cô ấy tốt như vậy, tại sao lại có người hại cậu ấy tàn nhẫn như vậy? Còn gia đình Thẩm Viên, trong mắt dường như chỉ có quyền lợi, không quan tâm chăm sóc Thẩm Viên chút nào, cậu chủ thật tốt Họ làm cậu chủ buồn, họ chỉ là lũ khốn! Thẩm Khả Ái rất đau khổ, trong lòng thề sẽ yêu thương chăm sóc Thẩm Viên thật tốt sau khi cậu ra ngoài, và sẽ bảo vệ cậu ấy cả đời. " 'Đừng buồn, anh vẫn còn có tôi, tôi sẽ luôn ở bên anh!
Thẩm Khả Ái không biết Khi cô nói câu này, đôi mắt của cô ấy kiên định và sáng ngời như thế nào, ánh sáng ấm áp trong đó khiến trái tim Thẩm Viên ấm áp, và mắt anh đã đỏ. Khả Ái của anh .... "Ừm, tôi sẽ luôn nhớ, em không thể hối hận vì lời mình đã nói đâu.
Cổ họng của Thẩm Viên hơi đau và có chút nghẹn ngào, không có sự an ủi nào tốt hơn là được ở bên người yêu sau khi vượt qua nguy hiểm, không có vấn đề gì Thẩm Khả Ái không quan tâm đến bất kỳ nguồn gốc xa lạ nào, anh muốn cô luôn ở bên cạnh mình. در "Đương nhiên tôi sẽ không nhuốt lời!
ThẩmKhả Ái nắm chặt tay và liếc nhìn giá trị tình yêu không tự chủ mà trỗi dậy Thật chậm, thật tốt nếu ngày mai đong đầy. Cô nóng lòng muốn đi ra ngoài, không phải vì thế giới bên ngoài tuyệt vời và tuyệt vời như thế nào, mà là vì cô muốn ở bên Thẩm Viên, có thể chạm, ôm, cảm nhận sự hiện diện và nhiệt độ cơ thể của anh, cô và anh sẽ là những người thân thiết tốt nhấ của đối phương . Nghĩ đến đó khiến Thẩm Khả Ái nở mày nở mặt. Sau khi trò chuyện một lúc, Thẩm Viên đi tắm. Phòng tắm dành cho người khuyết tật rất tiện lợi, với các thanh vịn ở khắp mọi nơi. Mặc dù không thể đi bằng hai chân, nhưng cánh tay của anh vẫn đủ vững chắc để chống đỡ cơ thể, nằm trong bồn tắm massage điều nhiệt, Thẩm Viên đã bắt đầu mong chờ giấc mơ của mình đêm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro