Cô Gái Nhỏ! Em Định Đi Đâu?

Thuốc tránh tha...

2024-11-29 15:35:16

Buổi sáng cô tỉnh dậy lúc hơn bảy giờ, đã không còn người bên cạnh, chắc anh đã rời đi từ sớm, thân thể cô ngay khi vừa đặt chân xuống đất đã đau đớn muốn ngã quỵ nhưng cô đã vịn theo tường để đi đến nhà tắm. Anh nói nợ kia vẫn chưa tính nhưng cô lại cảm giác anh đã tính rồi, còn giày vò cô như sắp tan xương nát thịt.

Đứng trước gương lớn, cô thấy thân thể chi chít những ấn kí khó coi ở đủ mọi nơi trên cơ thể. Giản Vy thấy bản thân đã thật nhơ nhớp, bẩn thỉu, cô cũng cảm thấy hổ thẹn với bản thân mình, cũng không dám nghĩ đến tình cảnh khi mẹ phát hiện ra những việc này cô liền nở một nụ cười trào phúng.

Giản Vy tắm rửa sau đó tìm trong túi đồ hôm qua cô mang đến một bộ quần áo kín đáo rồi mặc vào để che đi những dấu vết ám muội.Cô cũng tạ ơn trời đất khi mà hôm nay là thứ hai nhưng không phải đến trường, nếu không những dấu vết ở cổ khó mà có thể che đậy.

Tắm rửa xong tuy thân thể chưa hết mệt mỏi hẳn nhưng đã thoải mái hơn, cô tự mình thu dọn những tàn dư của vải vóc trên đất, ga giường cũng muốn tự thay, vừa loay hoay kéo được chiếc ga giường lên thì bên ngoài có tiếng gõ cửa cô liền đi đến mở cửa.

Bên ngoài là hai người hầu gái, khi cô vừa mở cửa bọn họ đã lên tiếng trước:

-"Thưa cô, chúng tôi đến dọn phòng."

-"Tôi có thể tự dọn được, cảm ơn các chị." Phần vì nghĩ đây là công việc đơn giản, phần lại cảm thấy xấu hổ nên cô muốn mình tự dọn phòng.

-" Đây là nghĩa vụ của chúng tôi, mong cô đừng làm khó chúng tôi. Có người đang đợi cô dưới nhà." Không đợi cô lên tiếng bọn họ đã một trước một sau tự mình bước vào phòng lần lượt dọn dẹp.

Cô biết cũng không thể cản được nữa liền đi xuống nhà xem ai tìm mình, ở trên cầu thang bước xuống cô đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của chị Kiều Lệ đang ở ghế sô pha ưu nhã thưởng thức tách trà. Giản Vy chậm rãi đi đến chiếc ghế đối diện ngồi xuống.

Thấy cô, chị cũng vẫn như lần trước lịch sự đặt chén trà đến trên bàn rồi chủ động cười gật đầu chào Giản Vy. Cô cũng theo phép lịch sự gật đầu với chị.

-"Xem ra đêm qua rất thuận lợi ?" Sở dĩ chị nói như thế là vì có khi chưa đến hết một đêm Dịch Thiên đã gọi điện đuổi người. Ngừng một chút chị lại nói tiếp:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


-"Được rồi, chúng ta sẽ bàn tiếp đến các vấn đề khác."

-" Đây là thuốc tránh thai khẩn cấp, em uống luôn để chị chứng kiến, việc này cần đảm bảo tránh rắc rối cho cả hai bên." Chị đẩy đến cho cô một viên thuốc cùng cốc sữa nóng, cô cũng không ngần ngại mà uống luôn, hành động này của Giản Vy khiến Kiều Lệ khá bất ngờ.

Vài trường hợp trước đây còn muốn bày mưu tính kế, nỉ non để không phải uống, mục đích muốn sinh con ra rồi một bước vào Lôi gia, vài trường hợp lại nhận thuốc nói sẽ uống sau nhưng kết quả là không uống, chính vì vậy sau này vấn đề này Kiều Lệ càng giám sát chặt chẽ.

Một sinh viên đại học như cô, chắc chắn sẽ hiểu được những hậu quả của thứ thuốc này mang lại, nhưng cô càng sợ hơn hậu họa khi cô mang thai một đứa nhỏ trong tình cảnh khó khăn này nên Giản Vy không do dự một giây liền uống.

-"Còn đây là thuốc tránh thai hàng ngày, em tự chủ động uống cho đến khi kết thúc hợp đồng, đừng nghĩ đến việc dở trò, vì có một số việc cậu ta không tiện tay làm, nhưng chị sẽ làm thay." Đợi cô uống thuốc cùng cốc sữa xong chị lại đưa cho cô một túi giấy thuốc, nhắc nhở vài điều.

-" Điều này chị không cần lo, em đã tự mình biết mình." Cô cũng chưa bao giờ có vọng tưởng sẽ ở lại bên anh, bước vào Lôi gia, thậm chí bản thân còn tự mình lên một kế hoạch sau khi kết thúc bản hợp đồng này sẽ cùng mẹ ra nước ngoài sinh sống, cô cũng đi du học, không còn liên quan đến anh.

-"Điều này chị chỉ nhắc trước, còn đợi thời gian sau này, trước đây chị cũng đã xử lý qua không ít chuyện."

-"Nhưng chị đây cũng chúc cho em có thể ở cạnh cậu ta hưởng bổng lộc lâu hơn chút, chúc em hết thời hạn hợp đồng sáu tháng này sẽ tiếp tục kí thời hạn tiếp theo."

-"Còn đây cũng xem như phúc lợi của em, cậu ta dựa theo số đo của em mà nhờ chị đặt người mang đến cùng một vài thứ khác." Kiều Lệ chỉ tay vào hàng loạt túi giấy bên cạnh nào là mĩ phẩm, giày dép, trang sức, quần áo đủ mọi mẫu mã hàng hiệu đắt tiền. Đồng thời đẩy qua cho cô một chiếc thẻ phụ.

-"Bọn họ sẽ giúp em sắp xếp đồ đạc." Chị vừa nói bên ngoài bước vào hai nhân viên nữ đứng cạnh cô đợi phân phó.

-"Còn nữa, sau này không phải chuyện gì cũng có thể trao đổi cùng cậu ta, em có thể liên hệ với chị." Kiều Lệ cũng lấy từ trong túi xách của mình ra một chiếc card số điện thoại đẩy qua cho cô. Chị ấy cũng không hiểu vì sao bản thân lại nói những lời mà trước trước đây chưa từng nói với những tình nhân khác của Dịch Thiên. Nhưng chị chỉ biết bản thân rất có thiện cảm với cô gái nhỏ này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Gái Nhỏ! Em Định Đi Đâu?

Số ký tự: 0