Gan Như Con Hổ
2024-10-02 20:39:39
Tỉnh.
Đúng 5 h sáng hắn sẽ tự thức dậy để rèn luyện hoặc tập thể dục.
Ngồi dậy nghĩ không ngờ lại nằm mơ , lắc lắc đầu xua tan ký ức.
Xuống dưới chạy bộ , hắn lại chạy mấy vòng ký túc xá của cô.
" Đứng lại , mày là sinh viên mới năm nhất tên Long Uy Bá phải không ? " Diệp Phi Thiên chặn hắn hỏi :
Trên mặt một mảnh âm trầm.
Uy Bá bị chặn hỏi cũng không thèm để ý , tính né qua chạy tiếp , hắn lười phản ứng hay trò chuyện người khác nhiều.
Thấy hắn né Diệp Phi Thiên đen mặt , đây là không nể hắn , ở Phủ Bắc này ngoại trừ Phượng gia và chung gia không ai không biết Diệp gia Diệp Phi Thiên hắn.
" Không biết mày là Long Uy Bá từ đâu đến hay con chó con mèo nào... Chỉ cần tránh xa Khinh Vũ ra nếu không đừng trách tao không nói trước. "
Đang chạy vài bước nghe nói đến Khinh Vũ , trên mặt luôn bình tĩnh hiện lên một chút sắc bén khi gặp đối thủ cạnh tranh , à bây giờ không phải nói như thế , mà phải nói kẻ phá hoại cố ý chen vào...
Quay lại đánh giá đối phương , không đẹp bằng hắn , không cao bằng hắn... An tâm.
" Mày từ đâu đến thì cút về nơi đó , nếu muốn yên tĩnh lo học , thì cố mà học đừng dính đến Khinh Vũ... " Thấy hắn đã chịu dừng lại uy hiếp tiếp :
" Nếu tôi vẫn muốn bám lấy Khinh Vũ thì sao ? Anh có thể làm gì ? Đánh tôi ? ... Nếu tôi đoán không lầm , nhất định anh không dám nói vậy với Khinh Vũ nên tìm tôi uy hiếp , nghĩ tôi là người mềm yếu dễ đối phó ? " Trên gương mặt đẹp như điêu khắc tỏa vẽ đã hiểu.
" Mày biết tao là ai không ? Ở Phủ Bắc này người môn đăng hộ đối hợp với Khinh Vũ chỉ có tao , mầy khôn thì tránh ra , chỉ có gương mặt này mà cũng dám tranh ? " Nét mặt khinh thường nói :
Lúc này có nhiều học sinh thấy hai người đứng nói , cũng bu lại xem , vì hai người quá đẹp trai nhất là người mặc đồ thể thao...
" Tôi sao phải biết anh là ai! Cũng không cần biết xuất thân địa vị , tôi cái gì cũng hơn anh , nếu tôi thấy anh quanh quẩn bên Khinh Vũ thì đừng trách nấm đấm vô tình. " Hắn cũng uy hiếp lại.
Ha.. Ha...
Cười lớn khi lần đầu bị uy hiếp.
" Mày uy hiếp tao , mày xem ra cũng là người gan lớn , nhưng ở đây tao mới là lớn nhất , gan của tao như con Hổ... " Hắn hùng hổ tuyên bố lớn :
" Lớn cỡ nào ? Như gan con Hổ ? " Cô vừa xuống đã thấy nhiều người tụ tập , nhìn thấy Diệp Phi Thiên đối diện là Uy Bá , cô lập tức hiểu , vừa nghe được câu cuối hô lớn này nên cô hỏi :
Vừa thấy Khinh Vũ , trên mặt luôn luôn chờ tấn công đối phương lập tức thu lại , cụp mắt xuống mặt tỏa ra ủy khuất...
100% vẻ mặt thuần lương vô hại.
Khi giọng nói giống như lạnh lẽo truyền đến mọi người , xuyên thấu màng tai.
" Là Khinh Vũ đến... "
" Đúng là người vừa hỏi là Phượng Khinh Vũ... "
...
Đang hùng hổ nghe Khinh Vũ hỏi không khỏi run lên một chút.
Hắn đã theo đuổi cô nhiều lần nhưng không thành công , cô như miếng băng , làm cách nào cũng không tan , thế mà hắn nghe được người khác thấy cô nói nói cười cười với một nam sinh rất soái , hắn phải tìm hiểu cả ngày mới ra.
Đúng 5 h sáng hắn sẽ tự thức dậy để rèn luyện hoặc tập thể dục.
Ngồi dậy nghĩ không ngờ lại nằm mơ , lắc lắc đầu xua tan ký ức.
Xuống dưới chạy bộ , hắn lại chạy mấy vòng ký túc xá của cô.
" Đứng lại , mày là sinh viên mới năm nhất tên Long Uy Bá phải không ? " Diệp Phi Thiên chặn hắn hỏi :
Trên mặt một mảnh âm trầm.
Uy Bá bị chặn hỏi cũng không thèm để ý , tính né qua chạy tiếp , hắn lười phản ứng hay trò chuyện người khác nhiều.
Thấy hắn né Diệp Phi Thiên đen mặt , đây là không nể hắn , ở Phủ Bắc này ngoại trừ Phượng gia và chung gia không ai không biết Diệp gia Diệp Phi Thiên hắn.
" Không biết mày là Long Uy Bá từ đâu đến hay con chó con mèo nào... Chỉ cần tránh xa Khinh Vũ ra nếu không đừng trách tao không nói trước. "
Đang chạy vài bước nghe nói đến Khinh Vũ , trên mặt luôn bình tĩnh hiện lên một chút sắc bén khi gặp đối thủ cạnh tranh , à bây giờ không phải nói như thế , mà phải nói kẻ phá hoại cố ý chen vào...
Quay lại đánh giá đối phương , không đẹp bằng hắn , không cao bằng hắn... An tâm.
" Mày từ đâu đến thì cút về nơi đó , nếu muốn yên tĩnh lo học , thì cố mà học đừng dính đến Khinh Vũ... " Thấy hắn đã chịu dừng lại uy hiếp tiếp :
" Nếu tôi vẫn muốn bám lấy Khinh Vũ thì sao ? Anh có thể làm gì ? Đánh tôi ? ... Nếu tôi đoán không lầm , nhất định anh không dám nói vậy với Khinh Vũ nên tìm tôi uy hiếp , nghĩ tôi là người mềm yếu dễ đối phó ? " Trên gương mặt đẹp như điêu khắc tỏa vẽ đã hiểu.
" Mày biết tao là ai không ? Ở Phủ Bắc này người môn đăng hộ đối hợp với Khinh Vũ chỉ có tao , mầy khôn thì tránh ra , chỉ có gương mặt này mà cũng dám tranh ? " Nét mặt khinh thường nói :
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này có nhiều học sinh thấy hai người đứng nói , cũng bu lại xem , vì hai người quá đẹp trai nhất là người mặc đồ thể thao...
" Tôi sao phải biết anh là ai! Cũng không cần biết xuất thân địa vị , tôi cái gì cũng hơn anh , nếu tôi thấy anh quanh quẩn bên Khinh Vũ thì đừng trách nấm đấm vô tình. " Hắn cũng uy hiếp lại.
Ha.. Ha...
Cười lớn khi lần đầu bị uy hiếp.
" Mày uy hiếp tao , mày xem ra cũng là người gan lớn , nhưng ở đây tao mới là lớn nhất , gan của tao như con Hổ... " Hắn hùng hổ tuyên bố lớn :
" Lớn cỡ nào ? Như gan con Hổ ? " Cô vừa xuống đã thấy nhiều người tụ tập , nhìn thấy Diệp Phi Thiên đối diện là Uy Bá , cô lập tức hiểu , vừa nghe được câu cuối hô lớn này nên cô hỏi :
Vừa thấy Khinh Vũ , trên mặt luôn luôn chờ tấn công đối phương lập tức thu lại , cụp mắt xuống mặt tỏa ra ủy khuất...
100% vẻ mặt thuần lương vô hại.
Khi giọng nói giống như lạnh lẽo truyền đến mọi người , xuyên thấu màng tai.
" Là Khinh Vũ đến... "
" Đúng là người vừa hỏi là Phượng Khinh Vũ... "
...
Đang hùng hổ nghe Khinh Vũ hỏi không khỏi run lên một chút.
Hắn đã theo đuổi cô nhiều lần nhưng không thành công , cô như miếng băng , làm cách nào cũng không tan , thế mà hắn nghe được người khác thấy cô nói nói cười cười với một nam sinh rất soái , hắn phải tìm hiểu cả ngày mới ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro