Trong Mơ 5
2024-10-02 20:39:39
Chập tối hắn phải kêu nàng thức để ăn , nếu không sẽ bệnh...
Cốc.. Cốc..
" Tiểu thư , phải dậy , ăn một chúc gì rồi ngủ tiếp nếu không cơ thể sẽ sinh bệnh. " Hắn hô lớn vào :
Nghe tiếng hô nàng thức dậy , không nghĩ đã ngủ lâu như vậy.
" Ngươi mở cửa vào đi! "
Nghe nàng nói hắn mở cửa vào , trên tay cầm dĩa bánh và ly nước ấm hắn đã xin bà bà.
" Tiểu thư , ở đây thôn dã chỉ có bánh nướng , ăn tạm lót bụng vậy! "
" Được , ta cũng không đòi hỏi cao , có ăn lót bụng là được! " Vừa tính ăn nàng nhớ ra gì hỏi :
" Còn ngươi đã ăn chưa ? "
" Vâng lúc chiều thuộc hạ đã ăn rồi. Đây là nước ấm tiểu thư hãy uống , thuộc hạ ra ngoài nếu có gì la lên. " Hắn để ly nước xuống đáp rồi nói :
" Được. " Nàng cầm miếng bánh lên ăn , dù nàng có đói đến hoa mắt thì tướng ăn vẫn thanh nhã , từ tốn , chậm rãi...
Sáng sớm.
" Lão bá xin hỏi ở thôn này cách kinh thành xa không ? Trong thôn có xe trâu hoặc ngựa không ? " Gặp lão bá hỏi :
" Thôn này là ở ngoài kinh thành , nếu đến đó bằng xe ngựa thì nữa ngày vào thành , còn xe trâu phải tối mới vào thành , chỉ sợ lúc đó cổng thành đã đóng. Xe ngựa thì không có nhưng xe trâu có một đầu , chính là của trưởng thôn nhà ở gần đây. "
" Lão bá nếu xe ngựa phải ở đâu mới có ? " Hắn muốn đi xe ngựa cho an toàn mà nhanh nữa.
" Xe ngựa thật ra cũng có nhưng không phải ở thôn này , xe ngựa ở lão phú hộ phía trên thôn này phải ra đường quan đạo... "
" Lão bá , nhờ lão bá thuê xe trâu này đến nơi phú hộ , đây là 5 lượng lão bá giúp tại hạ thuê còn bao nhiêu lão bá cứ giữ. " Nói xong đưa 5 lượng chô ông.
" Chuyện này tiểu tử yên tâm. " Có tiền ai lại không lấy.
" Tiểu thư đã tỉnh , đây là cháo ăn rồi sẽ lên đường , bây giờ đi xe trâu đến phú hộ sẽ thuê xe ngựa , tiểu thư thấy sao ? "
" Sao phải đi phú hộ ? " Nàng cầm chén cháo lên thắc mắc hỏi :
" Vì phú hộ mới có xe ngựa , nếu đi xe trâu đến thành sẽ tối qua giờ thành đã đóng cửa. " Hắn giải thích :
Gật đầu đã hiểu.
Hai người ngồi phía sau , người đánh xe trâu là cháu trưởng thôn.
Nhìn nàng đã bớt mệt mỏi do nghỉ ngơi một đêm , không biết chân để lâu có nặng thêm không ? Nhìn nàng gần như vậy lúc trước còn ôm nàng , cả đời này hắn cũng chưa dám nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy , hắn đã toại nguyện...
Đến phú hộ mất một phen miệng lưỡi thuê được xe ngựa xuất phát tiếp , hắn đã đổi y phục với cháu trưởng thôn , tốn thêm 1 lượng , để nàng trong xe ngựa sẽ an toàn hơn...
Vào thành đã gần chiều.
Khi xe gần đến phủ , không hiểu sao lòng hắn dâng lên nổi buồn , có lẽ sẽ sau này sẽ không được ở riêng với nàng như vậy p nữa...
Dừng xe nhảy xuống nói với gát cổng :
" Vào thông báo tiểu thư đã bình an trở về , mở cổng để xe đánh vào. " Nói xong hắn lên xe đánh vào phủ , nàng không thể xuống xe với quần áo rách và đặc biệt thân phận tương lai của nàng nữa...
Thân phận này khiến hắn đau lòng xé tim khi hay...
Đến phủ không hiểu sao nàng lại không muốn nhanh như vậy ? ...
Cốc.. Cốc..
" Tiểu thư , phải dậy , ăn một chúc gì rồi ngủ tiếp nếu không cơ thể sẽ sinh bệnh. " Hắn hô lớn vào :
Nghe tiếng hô nàng thức dậy , không nghĩ đã ngủ lâu như vậy.
" Ngươi mở cửa vào đi! "
Nghe nàng nói hắn mở cửa vào , trên tay cầm dĩa bánh và ly nước ấm hắn đã xin bà bà.
" Tiểu thư , ở đây thôn dã chỉ có bánh nướng , ăn tạm lót bụng vậy! "
" Được , ta cũng không đòi hỏi cao , có ăn lót bụng là được! " Vừa tính ăn nàng nhớ ra gì hỏi :
" Còn ngươi đã ăn chưa ? "
" Vâng lúc chiều thuộc hạ đã ăn rồi. Đây là nước ấm tiểu thư hãy uống , thuộc hạ ra ngoài nếu có gì la lên. " Hắn để ly nước xuống đáp rồi nói :
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Được. " Nàng cầm miếng bánh lên ăn , dù nàng có đói đến hoa mắt thì tướng ăn vẫn thanh nhã , từ tốn , chậm rãi...
Sáng sớm.
" Lão bá xin hỏi ở thôn này cách kinh thành xa không ? Trong thôn có xe trâu hoặc ngựa không ? " Gặp lão bá hỏi :
" Thôn này là ở ngoài kinh thành , nếu đến đó bằng xe ngựa thì nữa ngày vào thành , còn xe trâu phải tối mới vào thành , chỉ sợ lúc đó cổng thành đã đóng. Xe ngựa thì không có nhưng xe trâu có một đầu , chính là của trưởng thôn nhà ở gần đây. "
" Lão bá nếu xe ngựa phải ở đâu mới có ? " Hắn muốn đi xe ngựa cho an toàn mà nhanh nữa.
" Xe ngựa thật ra cũng có nhưng không phải ở thôn này , xe ngựa ở lão phú hộ phía trên thôn này phải ra đường quan đạo... "
" Lão bá , nhờ lão bá thuê xe trâu này đến nơi phú hộ , đây là 5 lượng lão bá giúp tại hạ thuê còn bao nhiêu lão bá cứ giữ. " Nói xong đưa 5 lượng chô ông.
" Chuyện này tiểu tử yên tâm. " Có tiền ai lại không lấy.
" Tiểu thư đã tỉnh , đây là cháo ăn rồi sẽ lên đường , bây giờ đi xe trâu đến phú hộ sẽ thuê xe ngựa , tiểu thư thấy sao ? "
" Sao phải đi phú hộ ? " Nàng cầm chén cháo lên thắc mắc hỏi :
" Vì phú hộ mới có xe ngựa , nếu đi xe trâu đến thành sẽ tối qua giờ thành đã đóng cửa. " Hắn giải thích :
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gật đầu đã hiểu.
Hai người ngồi phía sau , người đánh xe trâu là cháu trưởng thôn.
Nhìn nàng đã bớt mệt mỏi do nghỉ ngơi một đêm , không biết chân để lâu có nặng thêm không ? Nhìn nàng gần như vậy lúc trước còn ôm nàng , cả đời này hắn cũng chưa dám nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy , hắn đã toại nguyện...
Đến phú hộ mất một phen miệng lưỡi thuê được xe ngựa xuất phát tiếp , hắn đã đổi y phục với cháu trưởng thôn , tốn thêm 1 lượng , để nàng trong xe ngựa sẽ an toàn hơn...
Vào thành đã gần chiều.
Khi xe gần đến phủ , không hiểu sao lòng hắn dâng lên nổi buồn , có lẽ sẽ sau này sẽ không được ở riêng với nàng như vậy p nữa...
Dừng xe nhảy xuống nói với gát cổng :
" Vào thông báo tiểu thư đã bình an trở về , mở cổng để xe đánh vào. " Nói xong hắn lên xe đánh vào phủ , nàng không thể xuống xe với quần áo rách và đặc biệt thân phận tương lai của nàng nữa...
Thân phận này khiến hắn đau lòng xé tim khi hay...
Đến phủ không hiểu sao nàng lại không muốn nhanh như vậy ? ...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro