Long Uy Bá Vận...
2024-10-02 20:39:39
Hít sâu mốt hơi lấy lại cảm xúc. Nhìn tâm trạng của anh vẫn bình thường , cô thắc mắc nếu anh là thái tử tập đoàn cơ khí tại sao lại đến nơi khác học còn học nghành trái ?
" Vì sao anh lại đến Phủ Bắc này học ? Còn học nghành trái nữa ? " Chỉnh lại tư thế ngồi thẳng lưng hỏi anh :
Ngập ngừng , nếu nói ra cô có khinh thường hắn không ?
" Anh , anh học không giỏi! Anh lại không thích ra đường nhiều người bu lại lấy lòng! Còn nữ nhân cứ thấy anh thì ánh mắt sáng hơn cả sao!... Rất phiền!. Nên anh đã điền nguyện vọng đến nơi khác học , còn học ngành trái là anh điền đại. Thật ra từ nhỏ đến lớn anh không đến trường học nhiều , chỉ dành thời gian luyện võ. Cha và mẹ biết anh sau này khó diều dắt công ty , đã xấp xếp đường cho anh , chỉ cần anh làm theo là được , sau này nhờ cháu đích tôn. Em hiểu không ? " Hắn chỉ là một vũ phu người cổ đại đến , làm sao có thể học những kiến thức hiện đại được. Hắn đã từng cố gắng , nhưng cầm môn toán lên chỉ có đầu óc ông ông. Nhưng vận may vẫn là thuộc hạn đỉnh cấp , điền là trúng , ngây cả cha và mẹ đã chịu thua khi thử hắn.
Phượng Khinh Vũ : ... Nâng tay lên xoa nhẹ mi tâm , nghe anh nói cô mới biết , nhìn anh từ bề ngoài sẻ không liên tưởng đến học ngu...
Thấy Khinh Vũ có biểu hiện vậy anh hồi hộp :
" Khinh Vũ , anh chỉ không học vào được! Nhưng anh rất chung tình , sau này hai chúng ta kết hôn , con sẽ được cha anh bồi dưỡng... " Nói đến đây nhìn cô với ánh mắt rực sáng :
" Đúng rồi! Không phải còn có em sao. "Nói rồi như nữ nhân rục rè.
Phượng khinh Vũ bó tay cô còn lo công ty nhà nửa , cha và mẹ biết năng lực của cô mạnh , nên hai người hay đi du lịch , mặc kệ công ty , em trai vẫn nhỏ chưa rành... Thật nhức đầu.
Nhìn Khinh Vũ ủy khuất , hắn biết khả năng mình đến đâu.
" Nêu không thì anh theo em học kinh nghiệm. "
" Sao anh không theo cha anh học ? " Cô hỏi ngược lại :
" Vì cha anh là nam nhân , còn không phải là nữ nhân , anh mới không cần. " Thật phủ phàng.
" Theo anh nói , nếu là nữ nhân dậy anh , anh vui vẻ chấp nhận học. " Nhướng ánh mắt u tối nhìn anh.
" Anh , anh nói sai , nếu là em dậy , anh sẽ cố gắng học kinh doanh , vì em là người anh rất yêu. " Tim giật thót lên , lỡ nói sai , cho dù nữ nhân khác dậy hắn cũng không học được , nhưng là cô hắn sẽ cố gắng.
Cô biết anh nói sai , nên bỏ qua vấn đề này , sau này sẽ tính. Không gấp.
" Anh đã nói chuyện anh và em yêu nhau cho hai bác nghe chưa ? " Đây mới là vấn đề cô muốn biết.
" Anh đã nói , nhưng cha và mẹ hình như không biết em , em yên tâm. " Anh động viên.
Cô mới không yên tâm , chỉ là nhất thời không nhớ đến thôi.
« Quả thật cô đoán không sai , hiện tại Cốc Mộ Nhan đã nhớ đến vì sao nghe cái tên này quen quen , bà lên mạng tra... »
" Biết em cũng không sao , em cũng không muốn yêu đương âm thầm , chỉ là em còn chưa nói chuyện này với cha mẹ em. " Hiện tại không biết hai người đang ở nước nào ngao du rồi!...
" Vì sao anh lại đến Phủ Bắc này học ? Còn học nghành trái nữa ? " Chỉnh lại tư thế ngồi thẳng lưng hỏi anh :
Ngập ngừng , nếu nói ra cô có khinh thường hắn không ?
" Anh , anh học không giỏi! Anh lại không thích ra đường nhiều người bu lại lấy lòng! Còn nữ nhân cứ thấy anh thì ánh mắt sáng hơn cả sao!... Rất phiền!. Nên anh đã điền nguyện vọng đến nơi khác học , còn học ngành trái là anh điền đại. Thật ra từ nhỏ đến lớn anh không đến trường học nhiều , chỉ dành thời gian luyện võ. Cha và mẹ biết anh sau này khó diều dắt công ty , đã xấp xếp đường cho anh , chỉ cần anh làm theo là được , sau này nhờ cháu đích tôn. Em hiểu không ? " Hắn chỉ là một vũ phu người cổ đại đến , làm sao có thể học những kiến thức hiện đại được. Hắn đã từng cố gắng , nhưng cầm môn toán lên chỉ có đầu óc ông ông. Nhưng vận may vẫn là thuộc hạn đỉnh cấp , điền là trúng , ngây cả cha và mẹ đã chịu thua khi thử hắn.
Phượng Khinh Vũ : ... Nâng tay lên xoa nhẹ mi tâm , nghe anh nói cô mới biết , nhìn anh từ bề ngoài sẻ không liên tưởng đến học ngu...
Thấy Khinh Vũ có biểu hiện vậy anh hồi hộp :
" Khinh Vũ , anh chỉ không học vào được! Nhưng anh rất chung tình , sau này hai chúng ta kết hôn , con sẽ được cha anh bồi dưỡng... " Nói đến đây nhìn cô với ánh mắt rực sáng :
" Đúng rồi! Không phải còn có em sao. "Nói rồi như nữ nhân rục rè.
Phượng khinh Vũ bó tay cô còn lo công ty nhà nửa , cha và mẹ biết năng lực của cô mạnh , nên hai người hay đi du lịch , mặc kệ công ty , em trai vẫn nhỏ chưa rành... Thật nhức đầu.
Nhìn Khinh Vũ ủy khuất , hắn biết khả năng mình đến đâu.
" Nêu không thì anh theo em học kinh nghiệm. "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Sao anh không theo cha anh học ? " Cô hỏi ngược lại :
" Vì cha anh là nam nhân , còn không phải là nữ nhân , anh mới không cần. " Thật phủ phàng.
" Theo anh nói , nếu là nữ nhân dậy anh , anh vui vẻ chấp nhận học. " Nhướng ánh mắt u tối nhìn anh.
" Anh , anh nói sai , nếu là em dậy , anh sẽ cố gắng học kinh doanh , vì em là người anh rất yêu. " Tim giật thót lên , lỡ nói sai , cho dù nữ nhân khác dậy hắn cũng không học được , nhưng là cô hắn sẽ cố gắng.
Cô biết anh nói sai , nên bỏ qua vấn đề này , sau này sẽ tính. Không gấp.
" Anh đã nói chuyện anh và em yêu nhau cho hai bác nghe chưa ? " Đây mới là vấn đề cô muốn biết.
" Anh đã nói , nhưng cha và mẹ hình như không biết em , em yên tâm. " Anh động viên.
Cô mới không yên tâm , chỉ là nhất thời không nhớ đến thôi.
« Quả thật cô đoán không sai , hiện tại Cốc Mộ Nhan đã nhớ đến vì sao nghe cái tên này quen quen , bà lên mạng tra... »
" Biết em cũng không sao , em cũng không muốn yêu đương âm thầm , chỉ là em còn chưa nói chuyện này với cha mẹ em. " Hiện tại không biết hai người đang ở nước nào ngao du rồi!...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro