Tra Hỏi 2
2024-10-02 20:39:39
Ting.
Đến nơi thang máy mở cửa , cả hai ra ngoài , đến phòng 808 cô mở khóa bằng vân tay.
Cửa mở cô vào phòng , phòng tự động mở hết các đèn.
Anh nhìn căn phòng đầy xa hoa các thiết bị tiên tiến , lại rất lớn.
" Khinh Vũ , đây là phòng em đã mua ? "
" Không phải mua , mà chọn. " Thả lỏng người ngồi xuống đáp :
Anh cũng buông xuống ôm Khinh Vũ vào lòng , anh nhớ cô!
Được anh ôm cô cũng chiều theo dựa vào ngực anh.
" Đây là chung cư cao cấp của Phượng gia , em không cần mua chỉ cần chọn là được. " Cô giải thích thêm.
" Ừ! Không phải em có chuyện muốn hỏi ? Em cứ hỏi anh không làm chuyện gì có lỗi với em! " Anh tự tin nói :
" Em đói bụng rồi! Ăn trước mới hỏi. " Ngồi thẳng lên nhìn anh :
Nghe Khinh Vũ nói đói bụng , anh đã đau lòng rồi! Đứng lên cầm mì đã lạnh vào phòng bếp.
Nhìn phòng bếp anh biết cô nhất định chưa bao giờ đụng đến đồ dùng ở đây , vì nhiều thứ vẫn còn tem. Nhưng lại rất sạch sẽ không bụi , chắc chắn có người thường xuyên đến lau dọn.
Lấy nồi hâm nóng lại bưng ra cho cô , lại không thấy người.
Nhìn cửa phòng chính đã mở được đóng hờ , anh bước lại mở ra nhìn , không thấy người nhưng nghe tiếng nước chảy đã đóng.
Phượng Khinh Vũ vừa tắm xong , thây một bộ đồ ngủ nhẹ nhàng đi ra thấy anh đã ở cửa.
" Mì đã hâm tốt ? " Lâu tóc ước cô hỏi :
Nhìn Khinh Vũ từ phòng tắm ra trên người hương thơm lan tỏa , khí chất đã mềm mại như nữ nhân hay ở nhà chiều chồng , đợi chồng về yêu thương...
Thấy anh chỉ lo nhìn , làm cho cả người không còn được tự nhiên , khiến cô nhớ đến một câu « dẫn sói vào nhà »
Mái tóc còn ước vẫn chưa được lâu khô , anh bước đến nói :
" Khinh Vũ , để anh sấy tóc cho em nhé! "
" Được , làm nhanh em muốn ăn rất đói! " Chuyển máy sấy cho anh.
" Nha... Đúng rồi! " Sao anh lại nghĩ đến chuyện đó , quên khinh Vũ vẫn chưa ăn.
Anh sấy nhanh chóng , nêu không mì lại lạnh tiếp.
Ra phòng ăn , nhìn tô mì có sắc có hương vị , ăn vào cũng ngon.
" Anh vào phòng tắm rồi nằm đợi em tra hỏi , được không ? " Như nữ nhân đợi chồng đồng ý.
Phượng Khinh Vũ : * ... *
" Được! Khăn tắm em đã để sẵn còn đồ ngủ... " Cô lại quên chuẩn bị.
" Không sao anh có thể xoay sở. " Nói rồi bước đi vào phòng.
Anh xoay sở... Không lẽ mặc đồ bẩn lại , cũng có thể lỏa người ngủ... Nghĩ vậy tay cầm đũa rung lên , cọng mì rớt lại vào tô.
Vào phòng tắm Long Uy Bá nhìn chai chai lọ lọ rất nhiều , mở vòi nước tắm. Khi đóng vòi nước lại , cầm khăn tắm lâu người quấn hông đi ra , chỉ cần che lại tiểu đệ gậy thịt là được , khi nào ngủ sẽ cỡ ra. Đồ bẩn cho vào máy giặt bấm nút...
Nhìn trên giường Khinh Vũ đã nữa ngồi dựa vào.
Nhìn thân hình của anh , vô thức nuốt nước miếng , miệng khô khốc.
" Khinh Vũ chuyện gì em cứ hỏi ? " Ngồi xuống giường gần cô hỏi :
" Khụ khụ.. " Nhẹ ho vài tiếng lấy lại giọng :
" Cha mẹ anh tên gì ? "
Chỉ có vậy... Làm hắn lo sợ suy nghĩ nhiều.
" Cha anh tên Long Hình , mẹ tên Cốc Mộ Nhan."
Đùng... Trong lòng nổi sống , cô không nghĩ thái tử của tập đoàn cơ khí lớn nhất Tứ Thành lại đang ở trước mặt cô , người yêu của cô... Nếu tính cả hai nhà Long Phượng có thể không ai thua ai mạnh ở mỗi lãnh vực khác nhau.
Đến nơi thang máy mở cửa , cả hai ra ngoài , đến phòng 808 cô mở khóa bằng vân tay.
Cửa mở cô vào phòng , phòng tự động mở hết các đèn.
Anh nhìn căn phòng đầy xa hoa các thiết bị tiên tiến , lại rất lớn.
" Khinh Vũ , đây là phòng em đã mua ? "
" Không phải mua , mà chọn. " Thả lỏng người ngồi xuống đáp :
Anh cũng buông xuống ôm Khinh Vũ vào lòng , anh nhớ cô!
Được anh ôm cô cũng chiều theo dựa vào ngực anh.
" Đây là chung cư cao cấp của Phượng gia , em không cần mua chỉ cần chọn là được. " Cô giải thích thêm.
" Ừ! Không phải em có chuyện muốn hỏi ? Em cứ hỏi anh không làm chuyện gì có lỗi với em! " Anh tự tin nói :
" Em đói bụng rồi! Ăn trước mới hỏi. " Ngồi thẳng lên nhìn anh :
Nghe Khinh Vũ nói đói bụng , anh đã đau lòng rồi! Đứng lên cầm mì đã lạnh vào phòng bếp.
Nhìn phòng bếp anh biết cô nhất định chưa bao giờ đụng đến đồ dùng ở đây , vì nhiều thứ vẫn còn tem. Nhưng lại rất sạch sẽ không bụi , chắc chắn có người thường xuyên đến lau dọn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lấy nồi hâm nóng lại bưng ra cho cô , lại không thấy người.
Nhìn cửa phòng chính đã mở được đóng hờ , anh bước lại mở ra nhìn , không thấy người nhưng nghe tiếng nước chảy đã đóng.
Phượng Khinh Vũ vừa tắm xong , thây một bộ đồ ngủ nhẹ nhàng đi ra thấy anh đã ở cửa.
" Mì đã hâm tốt ? " Lâu tóc ước cô hỏi :
Nhìn Khinh Vũ từ phòng tắm ra trên người hương thơm lan tỏa , khí chất đã mềm mại như nữ nhân hay ở nhà chiều chồng , đợi chồng về yêu thương...
Thấy anh chỉ lo nhìn , làm cho cả người không còn được tự nhiên , khiến cô nhớ đến một câu « dẫn sói vào nhà »
Mái tóc còn ước vẫn chưa được lâu khô , anh bước đến nói :
" Khinh Vũ , để anh sấy tóc cho em nhé! "
" Được , làm nhanh em muốn ăn rất đói! " Chuyển máy sấy cho anh.
" Nha... Đúng rồi! " Sao anh lại nghĩ đến chuyện đó , quên khinh Vũ vẫn chưa ăn.
Anh sấy nhanh chóng , nêu không mì lại lạnh tiếp.
Ra phòng ăn , nhìn tô mì có sắc có hương vị , ăn vào cũng ngon.
" Anh vào phòng tắm rồi nằm đợi em tra hỏi , được không ? " Như nữ nhân đợi chồng đồng ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phượng Khinh Vũ : * ... *
" Được! Khăn tắm em đã để sẵn còn đồ ngủ... " Cô lại quên chuẩn bị.
" Không sao anh có thể xoay sở. " Nói rồi bước đi vào phòng.
Anh xoay sở... Không lẽ mặc đồ bẩn lại , cũng có thể lỏa người ngủ... Nghĩ vậy tay cầm đũa rung lên , cọng mì rớt lại vào tô.
Vào phòng tắm Long Uy Bá nhìn chai chai lọ lọ rất nhiều , mở vòi nước tắm. Khi đóng vòi nước lại , cầm khăn tắm lâu người quấn hông đi ra , chỉ cần che lại tiểu đệ gậy thịt là được , khi nào ngủ sẽ cỡ ra. Đồ bẩn cho vào máy giặt bấm nút...
Nhìn trên giường Khinh Vũ đã nữa ngồi dựa vào.
Nhìn thân hình của anh , vô thức nuốt nước miếng , miệng khô khốc.
" Khinh Vũ chuyện gì em cứ hỏi ? " Ngồi xuống giường gần cô hỏi :
" Khụ khụ.. " Nhẹ ho vài tiếng lấy lại giọng :
" Cha mẹ anh tên gì ? "
Chỉ có vậy... Làm hắn lo sợ suy nghĩ nhiều.
" Cha anh tên Long Hình , mẹ tên Cốc Mộ Nhan."
Đùng... Trong lòng nổi sống , cô không nghĩ thái tử của tập đoàn cơ khí lớn nhất Tứ Thành lại đang ở trước mặt cô , người yêu của cô... Nếu tính cả hai nhà Long Phượng có thể không ai thua ai mạnh ở mỗi lãnh vực khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro