Phòng Họp
2024-10-02 20:39:39
Sáng sớm ánh nắng xuyên vào phòng đã đánh thức nam nhân trên giường.
Mở mắt ra đập vào là gương mặt tinh tế của Khinh Vũ , đã sáng quá rồi. Hôm nay hắn sẽ không đi tập thể dục , ngồi dậy nhẹ nhàng , chỉnh lại chăng đấp , nhìn đùi đẹp , ngó xuống tiểu đệ đang biểu tình mạnh hơn những buổi sáng khác. Than nhẹ một tiếng , phải chờ!
Làm vệ sinh sạch sẽ , vào phòng bếp mở tủ lạnh xem « trống trơn » tính lấy điện thoại đặt đồ ăn , nếu giờ đi mua rồi nấu sẽ không kịp Khinh Vũ đến công ty! Bên tai đã nghe tiếng nước chảy.
" Đã thức rồi. " Nói rồi bỏ điện thoại vào phòng , quả nhiên đang tắm , đợi một lúc thấy Khinh Vũ đã ra.
Vữa thấy anh cô đã nói :
" Em đã đặt đồ ăn rồi một lát sẽ có , ăn rồi em sẽ đến công ty , hôm nay có cuộc họp quan trọng. Anh muốn đến trường hay ở đây ? " Nói rồi cô muốn sáy tóc ước.
Uy Bá thấy vậy bước đến cầm làm cho cô vừa trả lời :
" Nếu có thể anh muốn theo em đến công ty , anh không muốn đến trường. "
" Không đến cũng được , nhưng theo em thì không được , vẫn chưa phải lúc. " Cô còn chưa thông báo với gia đình đâu.
Tóc đã khô , đúng lúc chuông cửa reo , anh bước ra lấy đồ ăn , dọn lên bàn.
Một lúc cô đã ăn mặc chỉnh tề ra.
Nhìn Khinh Vũ hôm nay ăn mặc thật trang trọng khác với trường ngày hai người gặp , mặc một bộ tây trang ôm eo , cài cúc đến tận trên , mái tóc dài được nàng vấn lên , trong rất nghiêm túc lại đứng đắn.
Long Uy Bá đột nhiên đến gần , một khuôn mặt phóng đại xuất hiện trước mặt Phượng Khinh Vũ , quá đẹp trai! Thật không nhịn được.
Cả hai trao nhau một nụ hôn cuồng nhiệt...
Kết thúc bữa sáng Uy Bá tiễn cô ra cửa. Trước khi cô đi.
" Khi nào em về ? Anh sẽ đi siêu thị mua đồ ăn nấu chờ em. "
" Chiều em sẽ về , khoảng hai ngày hết bận em sẽ dành thời gian ở bên anh! "
" Được! " Nhìn cô bước vào thang máy.
Vào nhà Uy Bá dọn dẹp lại phòng , đến trưa mới quyết định đi siêu thị.
Đi bộ đến siêu thị chỉ mất tầm 10 phút rất gần.
Đến nơi nhìn rau gì cũng lấy một ít , thịt cũng chọn hai loại heo và bò , trái cây chỉ lấy táo...
Về đến hắn lập tức chuẩn bị nấu ăn...
Trong phòng họp.
" Đã thu mua được rồi , sắp tới phải đánh vào tổng bộ mọi người hãy giữ vững tinh thần lật ngã nhà họ Diệp này. " Tay cầm bút ký vào văn bản vừa nói :
" Dạ đại tiểu thư. " Đồng loạt hô :
" Nếu lấy sạch được nhà họ Diệp này công ty sẽ lớn thêm một tầng lớp cao cấp nữa , những công ty hay ai khác muốn ức hiếp cũng phải suy nghĩ lại. " Còn không phải sao , chỉ đắc tội với đại tiểu thư mấy lần , mà bị đại tiểu thư và nhị thiếu gia lên kế hoạch trù tính trả thù , trả giá là mất đi sản nghiệp , từ đỉnh cao khinh thường người khác rớt xuống.
" Giám đốc Lưu nói như vậy , là lúc trước Phượng Khinh Vũ này trẻ người non dạ , lại còn dám thay thế cha và mẹ dẫn dắt công ty không làm lớn mạnh ? Để người khinh thường ? " Giọng lành lạnh nói :
Nghe vậy giám đốc Lưu trán ứa mồ hôi , nịnh bợ lại không thành công.
" Không phải , không phải ý của tôi không phải vậy... "
Những người khác vừa muốn hùa theo nịnh nọt , lại bị đại tiểu thư chặn họng , có giám đốc Lưu đi trước té ngã , ai dám mở lời nữa.
" Không phải là được , chỉ sợ mọi người ở đây lúc đầu không tán thành tôi , là vì suy nghĩ như vậy. " Đánh cho mấy người ban đầu phản đối cô.
Mở mắt ra đập vào là gương mặt tinh tế của Khinh Vũ , đã sáng quá rồi. Hôm nay hắn sẽ không đi tập thể dục , ngồi dậy nhẹ nhàng , chỉnh lại chăng đấp , nhìn đùi đẹp , ngó xuống tiểu đệ đang biểu tình mạnh hơn những buổi sáng khác. Than nhẹ một tiếng , phải chờ!
Làm vệ sinh sạch sẽ , vào phòng bếp mở tủ lạnh xem « trống trơn » tính lấy điện thoại đặt đồ ăn , nếu giờ đi mua rồi nấu sẽ không kịp Khinh Vũ đến công ty! Bên tai đã nghe tiếng nước chảy.
" Đã thức rồi. " Nói rồi bỏ điện thoại vào phòng , quả nhiên đang tắm , đợi một lúc thấy Khinh Vũ đã ra.
Vữa thấy anh cô đã nói :
" Em đã đặt đồ ăn rồi một lát sẽ có , ăn rồi em sẽ đến công ty , hôm nay có cuộc họp quan trọng. Anh muốn đến trường hay ở đây ? " Nói rồi cô muốn sáy tóc ước.
Uy Bá thấy vậy bước đến cầm làm cho cô vừa trả lời :
" Nếu có thể anh muốn theo em đến công ty , anh không muốn đến trường. "
" Không đến cũng được , nhưng theo em thì không được , vẫn chưa phải lúc. " Cô còn chưa thông báo với gia đình đâu.
Tóc đã khô , đúng lúc chuông cửa reo , anh bước ra lấy đồ ăn , dọn lên bàn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một lúc cô đã ăn mặc chỉnh tề ra.
Nhìn Khinh Vũ hôm nay ăn mặc thật trang trọng khác với trường ngày hai người gặp , mặc một bộ tây trang ôm eo , cài cúc đến tận trên , mái tóc dài được nàng vấn lên , trong rất nghiêm túc lại đứng đắn.
Long Uy Bá đột nhiên đến gần , một khuôn mặt phóng đại xuất hiện trước mặt Phượng Khinh Vũ , quá đẹp trai! Thật không nhịn được.
Cả hai trao nhau một nụ hôn cuồng nhiệt...
Kết thúc bữa sáng Uy Bá tiễn cô ra cửa. Trước khi cô đi.
" Khi nào em về ? Anh sẽ đi siêu thị mua đồ ăn nấu chờ em. "
" Chiều em sẽ về , khoảng hai ngày hết bận em sẽ dành thời gian ở bên anh! "
" Được! " Nhìn cô bước vào thang máy.
Vào nhà Uy Bá dọn dẹp lại phòng , đến trưa mới quyết định đi siêu thị.
Đi bộ đến siêu thị chỉ mất tầm 10 phút rất gần.
Đến nơi nhìn rau gì cũng lấy một ít , thịt cũng chọn hai loại heo và bò , trái cây chỉ lấy táo...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Về đến hắn lập tức chuẩn bị nấu ăn...
Trong phòng họp.
" Đã thu mua được rồi , sắp tới phải đánh vào tổng bộ mọi người hãy giữ vững tinh thần lật ngã nhà họ Diệp này. " Tay cầm bút ký vào văn bản vừa nói :
" Dạ đại tiểu thư. " Đồng loạt hô :
" Nếu lấy sạch được nhà họ Diệp này công ty sẽ lớn thêm một tầng lớp cao cấp nữa , những công ty hay ai khác muốn ức hiếp cũng phải suy nghĩ lại. " Còn không phải sao , chỉ đắc tội với đại tiểu thư mấy lần , mà bị đại tiểu thư và nhị thiếu gia lên kế hoạch trù tính trả thù , trả giá là mất đi sản nghiệp , từ đỉnh cao khinh thường người khác rớt xuống.
" Giám đốc Lưu nói như vậy , là lúc trước Phượng Khinh Vũ này trẻ người non dạ , lại còn dám thay thế cha và mẹ dẫn dắt công ty không làm lớn mạnh ? Để người khinh thường ? " Giọng lành lạnh nói :
Nghe vậy giám đốc Lưu trán ứa mồ hôi , nịnh bợ lại không thành công.
" Không phải , không phải ý của tôi không phải vậy... "
Những người khác vừa muốn hùa theo nịnh nọt , lại bị đại tiểu thư chặn họng , có giám đốc Lưu đi trước té ngã , ai dám mở lời nữa.
" Không phải là được , chỉ sợ mọi người ở đây lúc đầu không tán thành tôi , là vì suy nghĩ như vậy. " Đánh cho mấy người ban đầu phản đối cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro