Có Một Bầu Trời, Có Một Tia Nắng
Rủ nhau đi chơi
2024-10-31 13:59:23
Chiều chiều, tất cả, kể cả Phong Vỹ và Ngọc Dương đều rủ nhau đi chơi xa tại một khu nghỉ dưỡng do gia đình
Hải Nam quản lý. Trời ơi, nhìn xung quanh sang và đẹp thực sự! Họ sẽ chơi vài ngày ở đây cho xả đi những căng thẳng suốt thời gian qua.
Tuyệt cú mèo!An Ngọc, qua chỗ đó chụp ảnh không?Có nha.Đi luôn chị Dương ơi!Được được.Vy Hân, An Ngọc và Ngọc Dương kéo nhau chụp ảnh mọi nơi ở đây. Mấy ông người yêu chỉ biết lắc đầu cười rồi đem đồ đạc đã đem đi vào phòng đã đặt. Các cô nàng chụp ảnh cả trăm tấm, hơn cả tiếng đồng hồ mới lên phòng, tắm rửa một chút rồi đi ăn rất vui vẻ. (6°
Khoảng 20 giờ 37 phút.
Tại phòng của Phong Vỹ và Ngọc Dương. Hai người đang chơi chọi gối nhau. Ủa gì vậy hai anh chị? Với tỷ số 2 : 1 nghiêng về Ngọc Dương. Cô nàng nhìn cậu mà ngồi quay hướng khác, né mặt cậu đi làm cậu bối rối, trong đầu đầy dấu chấm hỏi thắc mắc. Cô ấy vừa ôm gối, môi thì bĩu ra, nói:
- Anh chơi nhường em.
Cậu nghe vậy ngay lập tức cười nhẹ, xích lại gần cô ấy mà ôm chầm lấy sau lưng, dựa cằm vào vai cô, cất giọng đầy âm áp:
- Em đau, anh cũng đau.
Ngọc Dương bèn đáp lại:
- Thật không? Chúng ta mới chính thức yêu nhau thôi.
Phong Vỹ nói:
- Đúng là mới yêu nhau nhưng chúng ta quen từ nhỏ mà. Anh không ngờ, em lại đơn phương anh lâu như thế đâu.
Cô ấy quay lại nhìn cậu, giọng có chút hờn trách:
- Đồ đáng ghét nhà anh. Có phải em đơn phương thấy tội nghiệp quá nên khi em tỏ tình với anh, anh vẫn chấp nhận đúng không?
Cậu nhíu mày nhìn, đưa tay nhéo mũi cô nàng một cái nhẹ mà đáp lại:
- Bậy. Tình yêu của em dành cho anh khiến anh phải cảm động, nó làm anh nhận ra anh cũng có tình cảm với cô gái như em.
Ngọc Dương nghe xong liền mếu máo khóc làm cậu phải hốt hoảng, lo lắng mà vỗ về.
- Cục bông của anh, anh thương, đừng khóc.
Một lát sau, Ngọc Dương dần nín khóc, cậu ngỏ lời dẫn cô ấy đi dạo. Cô ấy gật đầu, cậu lấy một áo khoác mỏng đưa cho cô, sợ cô lạnh. Cả hai ra ngoài, đi dạo được lúc thì gặp Minh Diễn và An Ngọc cũng ở gần đó
- Hai người cũng ra ngoài này hả?
Phong Vỹ lên tiếng hỏi, đồng thời cùng Ngọc Dương tới gần chỗ hai người đó đang ngồi. Minh Diễn nghe thấy giọng nói liền quay đầu nhìn, nhận ra bạn mình nên mỉm cười, bảo:
- Ừ, ra đây thoáng mát cực kỳ.
Phong Vỹ vuốt tóc, giở giọng trêu chọc:
- Tưởng hai người ở trong phòng hú hí với nhau về chuyện đó rồi.
Minh Diễn vỗ đầu Phong Vỹ một cái choáng váng tâm hồn, anh nói:
- Bớt nghĩ bậy đi.
Cậu đưa tay xoa chỗ vừa bị đánh, mặt mày nhăn nhó vì đau. Thôi thì không nói nữa, cả bốn người đều ngắm nhìn bầu trời đêm, hưởng thụ những làn gió mát thối qua.
Còn Hải Nam và Vy Hân thì đi đâu rồi chứ không ở trong phòng, cũng không ở quanh đây. Hay là họ rủ nhau đi ăn riêng rồi?
Tầm 21 giờ. Cặp nào cặp nấy đều vào phòng nghỉ ngơi, ôm nhau ngủ trừ cặp này. Ở phòng Minh Diễn và An Ngọc. Khi cô vừa từ phòng vệ sinh đi ra thì bị con mắt của anh hướng nhìn hoài luôn, khiến cô ngại phải hỏi ngay:
- Anh nhìn em hoài thế?
Minh Diễn vuốt cằm, nở một nụ cười nham hiểm, trả lời:
- Em không mặc đồ hở hang nhưng sao anh vẫn thấy em quyến rũ kỳ lạ dữ vậy? Làm anh không biết làm sao nữa đây.
"...", khuôn mặt cô lúc này ngơ ra đúng nghĩa đen. Cô thắc mắc là anh có bị gì không nữa kìa. Cô đi lại nơi anh đang đứng kia mà quơ tay trước mặt anh làm anh phải nhăn mặt, anh ngăn bàn tay nhỏ của cô rồi bước tới sát cô cực kỳ khiến cô hoang mang, anh tiến cô lùi đến khi đã đứng cạnh giường thì anh lập tức đè cô xuống, tuy nhiên anh nhanh chóng lật kèo, chuyển sang nằm bên cạnh và ôm lấy cô, hôn trán lẫn hôn môi cô một cái mà bảo:
- Anh đùa đó, em yêu ngủ ngon.
Cô cười trừ ra mà vỗ nhẹ vào má anh, rồi rúc vào lòng anh, nhắm mắt kèm theo lời nói chúc ngủ ngon.
Sáng hôm sau. Có một phòng nọ, có một cô nương mè nheo với anh người yêu cực kỳ, gọi mãi không chịu dậy hết khiến chàng trai phải bật cười bế cô nàng đó lên đánh răng, rửa mặt.
Ngoan, không anh ăn em giờ.Anh kì cục quá!Và hai người đó là ai? Là Phong Vỹ và Ngọc Dương.
Ở ngoài, có bốn người đang đợi chờ cặp đôi kia, đợi lâu mà muốn giãy đành đạch luôn. Khi cả hai người đi ra thì bị mấy cái miệng càm ràm muốn lủng lỗ tai.
Xin lỗi mà.Thôi, đi ăn sáng. Đói quá rồi.Bụng réo liên hồi.Thế là họ đi ăn. Đang ăn ở nhà hàng buffet thì bắt gặp một nam một nữ khoác eo nhau đang đi vào cười cười nói nói. Ô, thì ra là Tường Minh và cô bồ mới của hắn. Minh Diễn vừa đút cho An Ngọc ăn vừa nhìn Hải Nam mà cất
giong:
- Ê, người ta dọn dẹp tin tức xấu cũng nhanh phết.
Hải Nam hiểu ý anh nên cũng hùa theo nói:
- Có tiền là ém lại được thôi.
Phong Vỹ ô lên, bảo:
- Ghê vậy? Vậy mình dùng tiền kéo tin tức xấu đó lên được không nhỉ?
Hải Nam quản lý. Trời ơi, nhìn xung quanh sang và đẹp thực sự! Họ sẽ chơi vài ngày ở đây cho xả đi những căng thẳng suốt thời gian qua.
Tuyệt cú mèo!An Ngọc, qua chỗ đó chụp ảnh không?Có nha.Đi luôn chị Dương ơi!Được được.Vy Hân, An Ngọc và Ngọc Dương kéo nhau chụp ảnh mọi nơi ở đây. Mấy ông người yêu chỉ biết lắc đầu cười rồi đem đồ đạc đã đem đi vào phòng đã đặt. Các cô nàng chụp ảnh cả trăm tấm, hơn cả tiếng đồng hồ mới lên phòng, tắm rửa một chút rồi đi ăn rất vui vẻ. (6°
Khoảng 20 giờ 37 phút.
Tại phòng của Phong Vỹ và Ngọc Dương. Hai người đang chơi chọi gối nhau. Ủa gì vậy hai anh chị? Với tỷ số 2 : 1 nghiêng về Ngọc Dương. Cô nàng nhìn cậu mà ngồi quay hướng khác, né mặt cậu đi làm cậu bối rối, trong đầu đầy dấu chấm hỏi thắc mắc. Cô ấy vừa ôm gối, môi thì bĩu ra, nói:
- Anh chơi nhường em.
Cậu nghe vậy ngay lập tức cười nhẹ, xích lại gần cô ấy mà ôm chầm lấy sau lưng, dựa cằm vào vai cô, cất giọng đầy âm áp:
- Em đau, anh cũng đau.
Ngọc Dương bèn đáp lại:
- Thật không? Chúng ta mới chính thức yêu nhau thôi.
Phong Vỹ nói:
- Đúng là mới yêu nhau nhưng chúng ta quen từ nhỏ mà. Anh không ngờ, em lại đơn phương anh lâu như thế đâu.
Cô ấy quay lại nhìn cậu, giọng có chút hờn trách:
- Đồ đáng ghét nhà anh. Có phải em đơn phương thấy tội nghiệp quá nên khi em tỏ tình với anh, anh vẫn chấp nhận đúng không?
Cậu nhíu mày nhìn, đưa tay nhéo mũi cô nàng một cái nhẹ mà đáp lại:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Bậy. Tình yêu của em dành cho anh khiến anh phải cảm động, nó làm anh nhận ra anh cũng có tình cảm với cô gái như em.
Ngọc Dương nghe xong liền mếu máo khóc làm cậu phải hốt hoảng, lo lắng mà vỗ về.
- Cục bông của anh, anh thương, đừng khóc.
Một lát sau, Ngọc Dương dần nín khóc, cậu ngỏ lời dẫn cô ấy đi dạo. Cô ấy gật đầu, cậu lấy một áo khoác mỏng đưa cho cô, sợ cô lạnh. Cả hai ra ngoài, đi dạo được lúc thì gặp Minh Diễn và An Ngọc cũng ở gần đó
- Hai người cũng ra ngoài này hả?
Phong Vỹ lên tiếng hỏi, đồng thời cùng Ngọc Dương tới gần chỗ hai người đó đang ngồi. Minh Diễn nghe thấy giọng nói liền quay đầu nhìn, nhận ra bạn mình nên mỉm cười, bảo:
- Ừ, ra đây thoáng mát cực kỳ.
Phong Vỹ vuốt tóc, giở giọng trêu chọc:
- Tưởng hai người ở trong phòng hú hí với nhau về chuyện đó rồi.
Minh Diễn vỗ đầu Phong Vỹ một cái choáng váng tâm hồn, anh nói:
- Bớt nghĩ bậy đi.
Cậu đưa tay xoa chỗ vừa bị đánh, mặt mày nhăn nhó vì đau. Thôi thì không nói nữa, cả bốn người đều ngắm nhìn bầu trời đêm, hưởng thụ những làn gió mát thối qua.
Còn Hải Nam và Vy Hân thì đi đâu rồi chứ không ở trong phòng, cũng không ở quanh đây. Hay là họ rủ nhau đi ăn riêng rồi?
Tầm 21 giờ. Cặp nào cặp nấy đều vào phòng nghỉ ngơi, ôm nhau ngủ trừ cặp này. Ở phòng Minh Diễn và An Ngọc. Khi cô vừa từ phòng vệ sinh đi ra thì bị con mắt của anh hướng nhìn hoài luôn, khiến cô ngại phải hỏi ngay:
- Anh nhìn em hoài thế?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Minh Diễn vuốt cằm, nở một nụ cười nham hiểm, trả lời:
- Em không mặc đồ hở hang nhưng sao anh vẫn thấy em quyến rũ kỳ lạ dữ vậy? Làm anh không biết làm sao nữa đây.
"...", khuôn mặt cô lúc này ngơ ra đúng nghĩa đen. Cô thắc mắc là anh có bị gì không nữa kìa. Cô đi lại nơi anh đang đứng kia mà quơ tay trước mặt anh làm anh phải nhăn mặt, anh ngăn bàn tay nhỏ của cô rồi bước tới sát cô cực kỳ khiến cô hoang mang, anh tiến cô lùi đến khi đã đứng cạnh giường thì anh lập tức đè cô xuống, tuy nhiên anh nhanh chóng lật kèo, chuyển sang nằm bên cạnh và ôm lấy cô, hôn trán lẫn hôn môi cô một cái mà bảo:
- Anh đùa đó, em yêu ngủ ngon.
Cô cười trừ ra mà vỗ nhẹ vào má anh, rồi rúc vào lòng anh, nhắm mắt kèm theo lời nói chúc ngủ ngon.
Sáng hôm sau. Có một phòng nọ, có một cô nương mè nheo với anh người yêu cực kỳ, gọi mãi không chịu dậy hết khiến chàng trai phải bật cười bế cô nàng đó lên đánh răng, rửa mặt.
Ngoan, không anh ăn em giờ.Anh kì cục quá!Và hai người đó là ai? Là Phong Vỹ và Ngọc Dương.
Ở ngoài, có bốn người đang đợi chờ cặp đôi kia, đợi lâu mà muốn giãy đành đạch luôn. Khi cả hai người đi ra thì bị mấy cái miệng càm ràm muốn lủng lỗ tai.
Xin lỗi mà.Thôi, đi ăn sáng. Đói quá rồi.Bụng réo liên hồi.Thế là họ đi ăn. Đang ăn ở nhà hàng buffet thì bắt gặp một nam một nữ khoác eo nhau đang đi vào cười cười nói nói. Ô, thì ra là Tường Minh và cô bồ mới của hắn. Minh Diễn vừa đút cho An Ngọc ăn vừa nhìn Hải Nam mà cất
giong:
- Ê, người ta dọn dẹp tin tức xấu cũng nhanh phết.
Hải Nam hiểu ý anh nên cũng hùa theo nói:
- Có tiền là ém lại được thôi.
Phong Vỹ ô lên, bảo:
- Ghê vậy? Vậy mình dùng tiền kéo tin tức xấu đó lên được không nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro