Cố Nhân Thán
Đánh giá:
5.8
/10 từ 3 lượt
Đọc truyện Full Cố Nhân Thán trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Một tuyệt phẩm ngôn tình ngược của tác giả smskmytien vừa ra mắt với nhan đề Cố Nhân Thán. Đây hứa hẹn sẽ đốn tim người đọc bằng những áng văn mượt mà, cổ đại.
Đêm u tối bao quanh hết thảy
Rượu đong đưa xiết bao cơn say
Nửa tỉnh nửa say sao thổ lộ
Nơi tâm khảm tình đã đong đầy.
Năm ấy lúa xanh ta tương ngộ
Người có biết tâm ta dao động
Mộng hay mơ cũng nguyện trầm luân
Cứ ngỡ rằng nhất nhân nhất thế
Nào ngờ đâu thế sự xoay vần
Quan trường hiểm ác có tha ai
Nàng từng nói ta ghét nhất nhân:
"Sống mà quên đi bản tính này"
Hắn mỉm cười thề trước thiên địa:
"Tâm đây mãi trong sạch hơn gương"
Song
Càn khôn chuyển, phong vân tái khởi
Mưu kế sâu thâm cung, liệu có thể ngừa
Chân đã bước, không thể quay đầu lại
Lòng đã say, trong giấc mộng đế vương
Mà
Mỗi bước đi như kim châm xát muối
Lớp lớp mưu là đánh mất bản thân
Từng lời nói nhất thanh nhị sở ấy
Ghi tạc nơi sâu yếu nhất trong tâm
Thế nên
Người ra đi mà không hề ngoảnh lại
Có biết chăng rằng ta vẫn nơi đây
Đợi chờ mãi đợi người mãi mãi
Thời gian trôi tâm nguội lạnh mất rồi
Đến khi mà
Quay đầu lại là bốn bể tang thương
Tỉnh trong cảnh mà người còn đâu nữa
Hóa ra là chính mình đã bỏ qua
Năm ấy, lúa xanh ta tương ngộ
Đau đớn mấy ! Trời xanh có tỏ
Tâm chết rồi, sống nữa làm chi ? ....
Cố nhân thán : " Hết thảy các pháp hữu vi
Như mộng, huyễn, bọt, ảnh
Như sương cũng như điện chớp
Hãy xem như giấc chiêm bao mơ màng..." - (Đức phật và nàng)
Mời bạn đọc truyện online và cảm nhận cùng tác giả.
Đêm u tối bao quanh hết thảy
Rượu đong đưa xiết bao cơn say
Nửa tỉnh nửa say sao thổ lộ
Nơi tâm khảm tình đã đong đầy.
Năm ấy lúa xanh ta tương ngộ
Người có biết tâm ta dao động
Mộng hay mơ cũng nguyện trầm luân
Cứ ngỡ rằng nhất nhân nhất thế
Nào ngờ đâu thế sự xoay vần
Quan trường hiểm ác có tha ai
Nàng từng nói ta ghét nhất nhân:
"Sống mà quên đi bản tính này"
Hắn mỉm cười thề trước thiên địa:
"Tâm đây mãi trong sạch hơn gương"
Song
Càn khôn chuyển, phong vân tái khởi
Mưu kế sâu thâm cung, liệu có thể ngừa
Chân đã bước, không thể quay đầu lại
Lòng đã say, trong giấc mộng đế vương
Mà
Mỗi bước đi như kim châm xát muối
Lớp lớp mưu là đánh mất bản thân
Từng lời nói nhất thanh nhị sở ấy
Ghi tạc nơi sâu yếu nhất trong tâm
Thế nên
Người ra đi mà không hề ngoảnh lại
Có biết chăng rằng ta vẫn nơi đây
Đợi chờ mãi đợi người mãi mãi
Thời gian trôi tâm nguội lạnh mất rồi
Đến khi mà
Quay đầu lại là bốn bể tang thương
Tỉnh trong cảnh mà người còn đâu nữa
Hóa ra là chính mình đã bỏ qua
Năm ấy, lúa xanh ta tương ngộ
Đau đớn mấy ! Trời xanh có tỏ
Tâm chết rồi, sống nữa làm chi ? ....
Cố nhân thán : " Hết thảy các pháp hữu vi
Như mộng, huyễn, bọt, ảnh
Như sương cũng như điện chớp
Hãy xem như giấc chiêm bao mơ màng..." - (Đức phật và nàng)
Mời bạn đọc truyện online và cảm nhận cùng tác giả.