Cô Nhỏ Của Tên Trộm Mộ Trương Câm Điếc Rất Có Tiền
Đi Vào Cửa Than...
Tuế Tuế Thị Chỉ Phôi Miêu
2024-11-02 20:05:06
Bạn nhỏ Trương Hưng Tổ ngẩng đầu nhìn thứ này mà nuốt nước miếng, chắc hẳn cô đã đổi mới kỷ lục du khách nhỏ tuổi nhất tới chỗ cửa thanh đồng!
Đinh, nhiệm vụ check in cửa thanh đồng đã hoàn thành.
Phần thưởng là kỹ năng sơ cấp thập lục tự âm dương phong thủy bí thuật.
Nghe tiếng đinh đinh của hệ thống đã lâu không gặp này, Trương Hưng Tổ lập tức cảm thấy không còn mệt nữa.
Thứ này liên tục mười mấy ngày không có động tĩnh, cô đã sắp quên mất mình là người có hệ thống luôn rồi.
Cũng không biết hệ thống thiểu năng này bị làm sao, có lẽ là nhìn cháu trai lớn của cô tới phát ngấy rồi.
Thời gian nhiệm vụ càng ngày càng dài, động một tí là mười mấy hai mươi ngày không có nhiệm vụ.
Làm hại cô vẫn luôn không đẩy được thuộc tính thân thể lên.
Trương Thụy Tùng nhìn con gái nhỏ đáng yêu của mình một cái.
Do dự một lát rồi mới nói: “Con gái, ba nói với con chuyện này, trước tiên chúng ta nói xong đã, không được cãi nhau!”
Trương Hưng Tổ lập tức cảnh giác: “Ông già, ba phải nghĩ kỹ rồi hãy nói! Ba đừng nói với con là ba căn bản không có ấn quỷ đấy nhé!
Đậu má, con đã bảo sao ba cứ không cho con lấy ra xem, còn nói là để đề phòng cháu trai lớn.
Con cảnh cáo ba, leo lên núi tuyết mấy ngàn mét, khó khăn lắm mới tới được cửa, ba đừng nói với con là ba không có chìa khóa.
Ba có tin là con vì việc nước mà quên tình nhà không?”
Trương Khởi Linh cũng nhìn chằm chằm vào tên không đáng tin này, sẽ không phải là cô nhỏ nói đúng rồi chứ?
Trương Khởi Linh lập tức phiên dịch: “Cháu trai lớn của con, tộc trưởng của ngài nói rồi, nếu ba dám lấy chuyện này ra đùa thì cháu trai lớn sẽ xóa tên ba ra khỏi gia tộc!”
Trương Khởi Linh: Có thể đừng phiên dịch linh tinh được không? Tôi không hề nói.
Trương Hưng Tổ: Tôi phiên dịch tôi làm chủ, ai bảo anh không nói.
Ngàn lời vạn lời của Trương Thụy Tùng đều kẹt trong cổ họng, nhìn hai đôi mắt cá chết lộ ra vẻ hung dữ của một lớn một nhỏ trước mặt này, lời muốn nói của ông đều bị nuốt trở lại.
Thôi vậy, cứ vậy đi!
Giao lưu với hai người này khó quá.
Dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc của Trương Thụy Tùng làm Trương Hưng Tổ tưởng rằng mình đã đoán đúng rồi, cô vội vàng lấy bọc quần áo từ trong không gian ra bắt đầu lục tìm.
Kết quả rất nhanh đã lục ra được ấn quỷ.
Cô có hơi khó hiểu: “Đây không phải là có chìa khóa sao, ba à, ba nghịch ngợm quá, không thể dọa người khác như vậy được! Đúng rồi, vừa rồi ba muốn nói cái gì?”
Trương Thụy Tùng mệt tim xua tay: “Không có gì, đói rồi! Có thể hiếu kính ba con một cái bánh bao thịt không?”
Ông vừa nói vậy Trương Hưng Tổ cũng lập tức thấy đói, cô dứt khoát lấy ra thêm mấy món, ba người ngồi ở trước cánh cửa thanh đồng gặm bánh bao thịt uống canh dê.
Trương Khởi Linh dùng mặt bày tỏ: Ở nơi nghiêm túc như này, ăn bánh bao thịt có phải là có hơi không thích hợp không?
Trương Hưng Tổ cho anh một ánh mắt: Hợp lý, vậy rốt cuộc cháu ăn hay là không ăn?
Trương Khởi Linh: Ăn!
Cô khinh bỉ: Nhiều lời vô nghĩa!
Trương Thụy Tùng cạn lời, ông cảm thấy mình có hơi dư thừa.
Sau khi ăn no, ba người cũng chuẩn bị chứng kiến thời khắc vĩ đại này.
Trương Hưng Tổ cầm ấn quỷ lên nhìn về phía cánh cửa thanh đồng một cái, quá mẹ nó xấu hổ, chỗ lõm đặt ấn qủy cao ít nhất hai mét sáu, cô nhón chân lên cũng không đủ.
Trương Khởi Linh nhận lấy ấn quỷ đặt vào chỗ lõm trên đó rồi vặn một cái, sau đó thì nghe thấy một chuỗi kèn lệnh kỳ lạ.
Xung quanh hiện lên một tầng sương mờ màu xanh lam nhạt, nơi xa có một vài bóng dáng cao lớn đang từ từ bay qua.
Cửa thanh đồng cũng từ từ mở ra sau khi tiếp xúc với sương mù màu xanh lam đó, sương mù phun ra từ bên trong nối liền với bên ngoài.
Những bóng người cao lớn đang bay kia cũng càng rõ ràng hơn, bọn nó đi theo con đường do sương mù tạo thành, nhanh chóng lơ lửng lên phía trước.
Trương Hưng Tổ che miệng nhìn những âm binh mặt ngựa mặc khôi giáp thời kỳ Ân Thương kia xếp hàng đi vào, bị dọa cho ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Vẻ ngoài của thứ này còn xấu hơn cả những tang thi (xác sống) ở tận thế, cũng không biết là có cắn người không.
Đợi sau khi âm binh đầu tiên đi vào trong cánh cửa thanh đồng, Trương Khởi Linh kẹp cô lên rồi đuổi theo, Trương Thụy Tùng theo sát phía sau, rất nhanh, bọn họ đã đi qua cánh cửa khổng lồ, đi vào thế giới ở sau cửa.
Đinh, nhiệm vụ check in cửa thanh đồng đã hoàn thành.
Phần thưởng là kỹ năng sơ cấp thập lục tự âm dương phong thủy bí thuật.
Nghe tiếng đinh đinh của hệ thống đã lâu không gặp này, Trương Hưng Tổ lập tức cảm thấy không còn mệt nữa.
Thứ này liên tục mười mấy ngày không có động tĩnh, cô đã sắp quên mất mình là người có hệ thống luôn rồi.
Cũng không biết hệ thống thiểu năng này bị làm sao, có lẽ là nhìn cháu trai lớn của cô tới phát ngấy rồi.
Thời gian nhiệm vụ càng ngày càng dài, động một tí là mười mấy hai mươi ngày không có nhiệm vụ.
Làm hại cô vẫn luôn không đẩy được thuộc tính thân thể lên.
Trương Thụy Tùng nhìn con gái nhỏ đáng yêu của mình một cái.
Do dự một lát rồi mới nói: “Con gái, ba nói với con chuyện này, trước tiên chúng ta nói xong đã, không được cãi nhau!”
Trương Hưng Tổ lập tức cảnh giác: “Ông già, ba phải nghĩ kỹ rồi hãy nói! Ba đừng nói với con là ba căn bản không có ấn quỷ đấy nhé!
Đậu má, con đã bảo sao ba cứ không cho con lấy ra xem, còn nói là để đề phòng cháu trai lớn.
Con cảnh cáo ba, leo lên núi tuyết mấy ngàn mét, khó khăn lắm mới tới được cửa, ba đừng nói với con là ba không có chìa khóa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba có tin là con vì việc nước mà quên tình nhà không?”
Trương Khởi Linh cũng nhìn chằm chằm vào tên không đáng tin này, sẽ không phải là cô nhỏ nói đúng rồi chứ?
Trương Khởi Linh lập tức phiên dịch: “Cháu trai lớn của con, tộc trưởng của ngài nói rồi, nếu ba dám lấy chuyện này ra đùa thì cháu trai lớn sẽ xóa tên ba ra khỏi gia tộc!”
Trương Khởi Linh: Có thể đừng phiên dịch linh tinh được không? Tôi không hề nói.
Trương Hưng Tổ: Tôi phiên dịch tôi làm chủ, ai bảo anh không nói.
Ngàn lời vạn lời của Trương Thụy Tùng đều kẹt trong cổ họng, nhìn hai đôi mắt cá chết lộ ra vẻ hung dữ của một lớn một nhỏ trước mặt này, lời muốn nói của ông đều bị nuốt trở lại.
Thôi vậy, cứ vậy đi!
Giao lưu với hai người này khó quá.
Dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc của Trương Thụy Tùng làm Trương Hưng Tổ tưởng rằng mình đã đoán đúng rồi, cô vội vàng lấy bọc quần áo từ trong không gian ra bắt đầu lục tìm.
Kết quả rất nhanh đã lục ra được ấn quỷ.
Cô có hơi khó hiểu: “Đây không phải là có chìa khóa sao, ba à, ba nghịch ngợm quá, không thể dọa người khác như vậy được! Đúng rồi, vừa rồi ba muốn nói cái gì?”
Trương Thụy Tùng mệt tim xua tay: “Không có gì, đói rồi! Có thể hiếu kính ba con một cái bánh bao thịt không?”
Ông vừa nói vậy Trương Hưng Tổ cũng lập tức thấy đói, cô dứt khoát lấy ra thêm mấy món, ba người ngồi ở trước cánh cửa thanh đồng gặm bánh bao thịt uống canh dê.
Trương Khởi Linh dùng mặt bày tỏ: Ở nơi nghiêm túc như này, ăn bánh bao thịt có phải là có hơi không thích hợp không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Hưng Tổ cho anh một ánh mắt: Hợp lý, vậy rốt cuộc cháu ăn hay là không ăn?
Trương Khởi Linh: Ăn!
Cô khinh bỉ: Nhiều lời vô nghĩa!
Trương Thụy Tùng cạn lời, ông cảm thấy mình có hơi dư thừa.
Sau khi ăn no, ba người cũng chuẩn bị chứng kiến thời khắc vĩ đại này.
Trương Hưng Tổ cầm ấn quỷ lên nhìn về phía cánh cửa thanh đồng một cái, quá mẹ nó xấu hổ, chỗ lõm đặt ấn qủy cao ít nhất hai mét sáu, cô nhón chân lên cũng không đủ.
Trương Khởi Linh nhận lấy ấn quỷ đặt vào chỗ lõm trên đó rồi vặn một cái, sau đó thì nghe thấy một chuỗi kèn lệnh kỳ lạ.
Xung quanh hiện lên một tầng sương mờ màu xanh lam nhạt, nơi xa có một vài bóng dáng cao lớn đang từ từ bay qua.
Cửa thanh đồng cũng từ từ mở ra sau khi tiếp xúc với sương mù màu xanh lam đó, sương mù phun ra từ bên trong nối liền với bên ngoài.
Những bóng người cao lớn đang bay kia cũng càng rõ ràng hơn, bọn nó đi theo con đường do sương mù tạo thành, nhanh chóng lơ lửng lên phía trước.
Trương Hưng Tổ che miệng nhìn những âm binh mặt ngựa mặc khôi giáp thời kỳ Ân Thương kia xếp hàng đi vào, bị dọa cho ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Vẻ ngoài của thứ này còn xấu hơn cả những tang thi (xác sống) ở tận thế, cũng không biết là có cắn người không.
Đợi sau khi âm binh đầu tiên đi vào trong cánh cửa thanh đồng, Trương Khởi Linh kẹp cô lên rồi đuổi theo, Trương Thụy Tùng theo sát phía sau, rất nhanh, bọn họ đã đi qua cánh cửa khổng lồ, đi vào thế giới ở sau cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro