Trong Lòng Khôn...
Tần Diệp
2024-11-18 23:46:24
"Chuyện chức danh kính xin Vi chủ nhiệm ngài đến lúc đó giúp Dương bác sĩ chu toàn nhiều một chút, cô ấy làm việc dưới trướng ngài thời gian dài như thế, ngài cũng hiểu rõ cách làm người và thái độ làm việc của cô ấy. Lần này hẳn là có chuyện đặc biệt mới phải xuất hiện tình huống như vậy, tôi liên lạc với cô ấy, nhất định làm cho cô ấy ngay lập tức gọi điện thoại cho ngài."
Vi chủ nhiệm lúc này mới bất đắc dĩ đáp một tiếng.
Nếu không phải là nể tình Tần Dĩ Duyệt và Dương Nhược Vi có quan hệ tốt, cô vẫn đúng là sẽ không làm điều thừa.
Thủ hạ của cô, ai lên chức đối với cô mà nói đều là chuyện tốt.
Lần này đặc biệt nhắc tới chuyện này với Tần Dĩ Duyệt, không chỉ là muốn tăng cường thiện cảm ở trước mặt Tần Dĩ Duyệt, mà còn cho mình được lợi sau này, nói không chừng lúc nào còn có thể dùng tới.
Tần Dĩ Duyệt nhìn xe Vi chủ nhiệm rời khỏi, trong lòng không khỏi lo lắng.
Dựa theo diễn biến như thế, sau khi Dương Nhược Vi từ biệt thự đi ăn cơm, liền không đúng.
Sau khi cô rời khỏi, có phải là đã xảy ra chuyện gì?
Vừa nghĩ tới bắt đầu từ ngày kia đến bây giờ đã gần một tuần, Dương Nhược Vi rất có thể thật sự xảy ra chuyện gì mà cô không cách nào khống chế được.
Tần Dĩ Duyệt nghĩ tới đây, nói không lo lắng là giả.
Lúc này, bên cạnh cô truyền đến vài tiếng tiếng kèn.
Tần Dĩ Duyệt lấy lại tinh thần, hướng nơi phát ra tiếng nhìn lại, phát hiện là xe của Hạ Kiều Yến.
Hạ Kiều Yến giơ giơ cằm lên, làm cái động tác lên xe.
Người và dòng xe cộ đều đông đúc, không tiện xuống xe mở cửa cho cô.
Tần Dĩ Duyệt kéo mở cửa xe, ngồi vào bên trong xe, thấy trong xe chỉ có cô và Hạ Kiều Yến, nghi ngờ nói︰"Tiểu Bảo đâu?"
"Anh bảo quản gia trực tiếp đưa thằng bé đến chỗ chúng ta cần xuống rồi."
Tần Dĩ Duyệt gật gù, "Cường hào, em muốn trước tiên đến chỗ Nhược Vi nhìn xem. Mấy ngày nay cô ấy không đi làm, gọi điện thoại cho cô ấy cũng không gọi được, em lo lắng cô ấy có thể xảy ra vấn đề rồi."
Hạ Kiều Yến theo lời lái xe thay đổi phương hướng, chạy đến trước phòng thuê của Dương Nhược Vi.
Tần Dĩ Duyệt vừa xuống xe vừa nói︰ "Anh ở chỗ này chờ, em đi lên xem một chút."
"Có việc gọi anh."
"Ừ."
Tần Dĩ Duyệt mở cửa xe, chạy đi lên lầu.
Hạ Kiều Yến cũng xuống xe, đi tới bên cạnh quầy bán đồ lặt vặt phía trước phòng thuê.
Tần Dĩ Duyệt lên tới trước phòng thuê của Dương Nhược Vi, gõ gõ cửa, "Nhược Vi, Nhược Vi, mình là Dĩ Duyệt. Cậu có ở trong đó không? Nghe được trả lời mình."
Sau khi gọi xong, Tần Dĩ Duyệt liền nghiêng tai nghe phản ứng trong phòng.
Lắng nghe thật lâu, đều không nghe thấy bất cứ động tĩnh gì.
Tần Dĩ Duyệt lại gõ mấy lần, vẫn không nghe thấy động tĩnh gì, ngược lại gọi người sát vách ra ngoài.
Người đàn ông kia hỏi︰"Cô là bạn của phòng 405?"
"Đúng vậy. Anh trai, anh biết cô ấy đi đâu không?"
"Cái này không rõ lắm, nhưng mấy ngày trước lúc tôi xuống ca tối trở lại, nghe được một chuyện có liên quan tới cô ấy."
"Chuyện gì?"
"Tôi nghe cũng là nửa đoạn sau. Ý tứ đại khái là nói nhà cô ấy có người thiếu nợ một số nợ lớn tới đòi, bắt cô ấy phải trả, nếu như trong thời gian quy định trả không nổi, liền chặt tay của người nọ hoặc là chân, sau đó lại nghe được bọn họ uy hiếp nhà 405, không trả nổi liền buộc cô ấy bán mình gì đó."
Vi chủ nhiệm lúc này mới bất đắc dĩ đáp một tiếng.
Nếu không phải là nể tình Tần Dĩ Duyệt và Dương Nhược Vi có quan hệ tốt, cô vẫn đúng là sẽ không làm điều thừa.
Thủ hạ của cô, ai lên chức đối với cô mà nói đều là chuyện tốt.
Lần này đặc biệt nhắc tới chuyện này với Tần Dĩ Duyệt, không chỉ là muốn tăng cường thiện cảm ở trước mặt Tần Dĩ Duyệt, mà còn cho mình được lợi sau này, nói không chừng lúc nào còn có thể dùng tới.
Tần Dĩ Duyệt nhìn xe Vi chủ nhiệm rời khỏi, trong lòng không khỏi lo lắng.
Dựa theo diễn biến như thế, sau khi Dương Nhược Vi từ biệt thự đi ăn cơm, liền không đúng.
Sau khi cô rời khỏi, có phải là đã xảy ra chuyện gì?
Vừa nghĩ tới bắt đầu từ ngày kia đến bây giờ đã gần một tuần, Dương Nhược Vi rất có thể thật sự xảy ra chuyện gì mà cô không cách nào khống chế được.
Tần Dĩ Duyệt nghĩ tới đây, nói không lo lắng là giả.
Lúc này, bên cạnh cô truyền đến vài tiếng tiếng kèn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Dĩ Duyệt lấy lại tinh thần, hướng nơi phát ra tiếng nhìn lại, phát hiện là xe của Hạ Kiều Yến.
Hạ Kiều Yến giơ giơ cằm lên, làm cái động tác lên xe.
Người và dòng xe cộ đều đông đúc, không tiện xuống xe mở cửa cho cô.
Tần Dĩ Duyệt kéo mở cửa xe, ngồi vào bên trong xe, thấy trong xe chỉ có cô và Hạ Kiều Yến, nghi ngờ nói︰"Tiểu Bảo đâu?"
"Anh bảo quản gia trực tiếp đưa thằng bé đến chỗ chúng ta cần xuống rồi."
Tần Dĩ Duyệt gật gù, "Cường hào, em muốn trước tiên đến chỗ Nhược Vi nhìn xem. Mấy ngày nay cô ấy không đi làm, gọi điện thoại cho cô ấy cũng không gọi được, em lo lắng cô ấy có thể xảy ra vấn đề rồi."
Hạ Kiều Yến theo lời lái xe thay đổi phương hướng, chạy đến trước phòng thuê của Dương Nhược Vi.
Tần Dĩ Duyệt vừa xuống xe vừa nói︰ "Anh ở chỗ này chờ, em đi lên xem một chút."
"Có việc gọi anh."
"Ừ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Dĩ Duyệt mở cửa xe, chạy đi lên lầu.
Hạ Kiều Yến cũng xuống xe, đi tới bên cạnh quầy bán đồ lặt vặt phía trước phòng thuê.
Tần Dĩ Duyệt lên tới trước phòng thuê của Dương Nhược Vi, gõ gõ cửa, "Nhược Vi, Nhược Vi, mình là Dĩ Duyệt. Cậu có ở trong đó không? Nghe được trả lời mình."
Sau khi gọi xong, Tần Dĩ Duyệt liền nghiêng tai nghe phản ứng trong phòng.
Lắng nghe thật lâu, đều không nghe thấy bất cứ động tĩnh gì.
Tần Dĩ Duyệt lại gõ mấy lần, vẫn không nghe thấy động tĩnh gì, ngược lại gọi người sát vách ra ngoài.
Người đàn ông kia hỏi︰"Cô là bạn của phòng 405?"
"Đúng vậy. Anh trai, anh biết cô ấy đi đâu không?"
"Cái này không rõ lắm, nhưng mấy ngày trước lúc tôi xuống ca tối trở lại, nghe được một chuyện có liên quan tới cô ấy."
"Chuyện gì?"
"Tôi nghe cũng là nửa đoạn sau. Ý tứ đại khái là nói nhà cô ấy có người thiếu nợ một số nợ lớn tới đòi, bắt cô ấy phải trả, nếu như trong thời gian quy định trả không nổi, liền chặt tay của người nọ hoặc là chân, sau đó lại nghe được bọn họ uy hiếp nhà 405, không trả nổi liền buộc cô ấy bán mình gì đó."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro