Cảm Ơn Các Bạn...
2024-11-10 11:39:26
Hạ Như Ân đang ngủ say.Phong Thần Vũ cũng nắm chặt lấy tay cô gục đầu
xuống ngủ lâu lâu anh lại giật mình dậy đắp chăn lại cho nhóc tì và vợ.
Hạ Như Ân giật mình dậy thì đã thấy anh bên cạnh mình, cô nhìn đứa bé rồi khẽ cười nhìn chồng, cô muốn đổi tư thế ngủ nên xoay qua, anh lại khá nhạy cảm mở đôi mắt nặng trĩu ra nhìn cô.
"Vợ dậy rồi à, em khát nước không anh lấy nước cho vợ nhé. " Phong Thần Vũ đôi chân dài thoăn thoát đứng dậy rót ly nước cho cô.
“Anh về rồi chắc cũng mệt anh về nghĩ ngơi đi ạ.” Hạ Như Ân được anh đỡ ngồi dậy anh kê chiếc gối phía sau cho cô.
"Sao anh có thể bỏ vợ và con được, anh khoẻ như trâu anh muốn ở lại chăm sóc em, anh xin lỗi khi em đau anh đã không ở bên " Phong Thần Vũ ôm lấy co.
“Không sao, chả phải em an toàn rồi sao, chỉ có hai đứa thôi nhé! Không có đứa thứ ba đâu đấy.” Hạ Như Ân chu mỏ nhìn anh.
"Anh hứa anh hứa.
Những thời gian sau này, Nhật Hạ cũng hạ sinh một bé gái đầu lòng siêu kháu khĩnh, chiếc mui cao giống bố làn da trắng giống mẹ mới tóc đen tuyền chiếc môi túm tím màu đỏ.
“Ui dễ thương quá” Phong Thần Vũ không kìm được lòng mình nên đã ẩm đứa bé gái của Nhật Hạ trên tay mà thốt lên.
“Cậu khoái rồi chứ gì, trả đây bình rượu mơ của tôi đó” Dương Kỳ đắc ý mà ẩm lại đứa bé trên tay, dù không nở nhưng phải trả lại con cho người ta thôi.
Anh ngán ngẩm nhìn hai đứa con trai của mình mà lắc đầu.
“Này ý anh là sao hả” Hạ Như Ân ngồi kế bên anh đánh một cái lý do gì mà lắc đầu.
“Ơ có đâu.” Phong Thần Vũ liền chối.
“Hai đứa này do anh tạo ra đấy đừng có mà lắc đầu à, em cũng cực khổ xin cho anh hai đứa rồi đấy, giờ đúng lúc em đòi thưởng rồi.” Hạ Như Ân liền xoè tay ra, mọi người liền hướng ánh mắt về phía anh.
"Anh là phần thưởng lớn nhất đời em, em còn đòi gì nữa.
"Hong phần này em không lấy.
"Xía, rồi rồi tất cả tài sản của anh sẽ đứng tên em, cả nhà và công ty xe này kia.
"Thế còn nghe được " Mọi người liền vỗ tay ào ạt vì độ giàu có và chịu chi của anh.
Mọi người trò chuyện vui vẻ, thì phòng em bé trên lầu phát ra tiếng khóc của ba đứa trẻ. Hạ Như Ân nhìn đồng hồ thì đã tới giờ uống sữa của các con.
"Chồng ơi, con khóc kìa tới giờ uống sữa rồi " Phong Thiên Di cầm tay Hạ Tử Sâm nhõng nhẽo đưa qua đưa lại.
“Rồi rồi, anh biết rồi anh pha sữa và cho con bú, em ngồi nói chuyện đi.” Hạ Tử Sâm càm bình sữa ấm ấm trên tay lên lầu
"Anh ơiii! " Nhật Hạ ánh mắt dịu dàng nhìn Dương Kỳ.
"Rồi rồi, anh hiểu em quá rồi " Dương Kỳ cũng cầm bình sữa và bế đứa bé lên lầu.
“Tuân lệnh.” Hạ Như Ân không cần nũng nịu như hai người họ, cô chỉ cần hôn anh một cái là anh hiểu ngay, ba anh chồng thì cho con bú, ba chị vợ thì ngồi buông dưa lê.
Sau tất cả mọi chuyện đau có, khổ có buồn vui có thì mọi người cũng đã giải quyết những uất ức khuất mắt của nhau, đổi lại bây giờ ai cũng được hạnh phúc!
***- ***Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ từng yêu nhau sâu đậm còn có cả giấy kết hôn và ra mắt hai bên gia đình, nhưng rồi vì một chuyện nhỏ cả hai đã bỏ lỡ nhau 5 năm, bỏ lỡ nhau như vậy thì sẽ hiểu và yêu thương nhau hơn, bây giờ cả hai đã có kết cục rất viên mãn cùng hai cậu con trai.
-* Dương Kỳ và Nhật Hạ từng là thanh xuân vườn trường của nhau, anh không nghĩ người đem lòng yêu anh suốt 9 năm chỉ có Nhật Hạ, còn anh lại đem lòng đơn phương Ân Ân 9 năm, cả hai có thể đã bỏ lỡ nhau nhưng Nhật Hạ ở nước ngoài luôn theo dõi và nhớ nhung anh.*
Khi biết được người mình yêu đã yêu người khác, cô ấy chưa từng quên người cũ, Dương Kỳ buộc buôn bỏ không đơn phương cô nữa, sau lần tai nạn của Nhật Hạ anh mới nhận ra người trong lòng cô luôn là anh.
Sau này cả hai cũng đền được với nhau và còn có một cô công chúa, bình rượu mơ của bố đấy…
- Hạ Tử Sâm và Phong Thiên Di lúc đầu gặp nhau chỉ là oan gia ngõ hẹp trong quán bar, cô bị một tên biến thái sàm sỡ quay lại cứ nghĩ là anh cô đã đánh anh một trận.
Rất may mắn cô đã biết được là tên biến thái sàm sỡ mình không phải là anh, cả hai làm hoà chơi và đá rượu với nhau tới bến, không ngờ lại có một đêm mặn nồng với nhau.
Chỉ một lần duy nhất mà cô đã có thai, xem ra Hạ Tử Sâm cũng rất ra gì, sau hôm đó rõ là cô có uống thuốc tránh thai nhưng không biết tại sao lại có, cô và anh đã đi khám thai và ra mắng vốn hiệu thuốc tại sao không đưa thuốc tránh thai mà lại đưa thuốc bổ dưỡng thai kì.
Cô dược sĩ ríu rít xin lỗi, anh và cô cũng không làm khó và dần hiểu nhau hơn và yêu nhau sâu đậm.
Hạ Như Ân giật mình dậy thì đã thấy anh bên cạnh mình, cô nhìn đứa bé rồi khẽ cười nhìn chồng, cô muốn đổi tư thế ngủ nên xoay qua, anh lại khá nhạy cảm mở đôi mắt nặng trĩu ra nhìn cô.
"Vợ dậy rồi à, em khát nước không anh lấy nước cho vợ nhé. " Phong Thần Vũ đôi chân dài thoăn thoát đứng dậy rót ly nước cho cô.
“Anh về rồi chắc cũng mệt anh về nghĩ ngơi đi ạ.” Hạ Như Ân được anh đỡ ngồi dậy anh kê chiếc gối phía sau cho cô.
"Sao anh có thể bỏ vợ và con được, anh khoẻ như trâu anh muốn ở lại chăm sóc em, anh xin lỗi khi em đau anh đã không ở bên " Phong Thần Vũ ôm lấy co.
“Không sao, chả phải em an toàn rồi sao, chỉ có hai đứa thôi nhé! Không có đứa thứ ba đâu đấy.” Hạ Như Ân chu mỏ nhìn anh.
"Anh hứa anh hứa.
Những thời gian sau này, Nhật Hạ cũng hạ sinh một bé gái đầu lòng siêu kháu khĩnh, chiếc mui cao giống bố làn da trắng giống mẹ mới tóc đen tuyền chiếc môi túm tím màu đỏ.
“Ui dễ thương quá” Phong Thần Vũ không kìm được lòng mình nên đã ẩm đứa bé gái của Nhật Hạ trên tay mà thốt lên.
“Cậu khoái rồi chứ gì, trả đây bình rượu mơ của tôi đó” Dương Kỳ đắc ý mà ẩm lại đứa bé trên tay, dù không nở nhưng phải trả lại con cho người ta thôi.
Anh ngán ngẩm nhìn hai đứa con trai của mình mà lắc đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Này ý anh là sao hả” Hạ Như Ân ngồi kế bên anh đánh một cái lý do gì mà lắc đầu.
“Ơ có đâu.” Phong Thần Vũ liền chối.
“Hai đứa này do anh tạo ra đấy đừng có mà lắc đầu à, em cũng cực khổ xin cho anh hai đứa rồi đấy, giờ đúng lúc em đòi thưởng rồi.” Hạ Như Ân liền xoè tay ra, mọi người liền hướng ánh mắt về phía anh.
"Anh là phần thưởng lớn nhất đời em, em còn đòi gì nữa.
"Hong phần này em không lấy.
"Xía, rồi rồi tất cả tài sản của anh sẽ đứng tên em, cả nhà và công ty xe này kia.
"Thế còn nghe được " Mọi người liền vỗ tay ào ạt vì độ giàu có và chịu chi của anh.
Mọi người trò chuyện vui vẻ, thì phòng em bé trên lầu phát ra tiếng khóc của ba đứa trẻ. Hạ Như Ân nhìn đồng hồ thì đã tới giờ uống sữa của các con.
"Chồng ơi, con khóc kìa tới giờ uống sữa rồi " Phong Thiên Di cầm tay Hạ Tử Sâm nhõng nhẽo đưa qua đưa lại.
“Rồi rồi, anh biết rồi anh pha sữa và cho con bú, em ngồi nói chuyện đi.” Hạ Tử Sâm càm bình sữa ấm ấm trên tay lên lầu
"Anh ơiii! " Nhật Hạ ánh mắt dịu dàng nhìn Dương Kỳ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Rồi rồi, anh hiểu em quá rồi " Dương Kỳ cũng cầm bình sữa và bế đứa bé lên lầu.
“Tuân lệnh.” Hạ Như Ân không cần nũng nịu như hai người họ, cô chỉ cần hôn anh một cái là anh hiểu ngay, ba anh chồng thì cho con bú, ba chị vợ thì ngồi buông dưa lê.
Sau tất cả mọi chuyện đau có, khổ có buồn vui có thì mọi người cũng đã giải quyết những uất ức khuất mắt của nhau, đổi lại bây giờ ai cũng được hạnh phúc!
***- ***Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ từng yêu nhau sâu đậm còn có cả giấy kết hôn và ra mắt hai bên gia đình, nhưng rồi vì một chuyện nhỏ cả hai đã bỏ lỡ nhau 5 năm, bỏ lỡ nhau như vậy thì sẽ hiểu và yêu thương nhau hơn, bây giờ cả hai đã có kết cục rất viên mãn cùng hai cậu con trai.
-* Dương Kỳ và Nhật Hạ từng là thanh xuân vườn trường của nhau, anh không nghĩ người đem lòng yêu anh suốt 9 năm chỉ có Nhật Hạ, còn anh lại đem lòng đơn phương Ân Ân 9 năm, cả hai có thể đã bỏ lỡ nhau nhưng Nhật Hạ ở nước ngoài luôn theo dõi và nhớ nhung anh.*
Khi biết được người mình yêu đã yêu người khác, cô ấy chưa từng quên người cũ, Dương Kỳ buộc buôn bỏ không đơn phương cô nữa, sau lần tai nạn của Nhật Hạ anh mới nhận ra người trong lòng cô luôn là anh.
Sau này cả hai cũng đền được với nhau và còn có một cô công chúa, bình rượu mơ của bố đấy…
- Hạ Tử Sâm và Phong Thiên Di lúc đầu gặp nhau chỉ là oan gia ngõ hẹp trong quán bar, cô bị một tên biến thái sàm sỡ quay lại cứ nghĩ là anh cô đã đánh anh một trận.
Rất may mắn cô đã biết được là tên biến thái sàm sỡ mình không phải là anh, cả hai làm hoà chơi và đá rượu với nhau tới bến, không ngờ lại có một đêm mặn nồng với nhau.
Chỉ một lần duy nhất mà cô đã có thai, xem ra Hạ Tử Sâm cũng rất ra gì, sau hôm đó rõ là cô có uống thuốc tránh thai nhưng không biết tại sao lại có, cô và anh đã đi khám thai và ra mắng vốn hiệu thuốc tại sao không đưa thuốc tránh thai mà lại đưa thuốc bổ dưỡng thai kì.
Cô dược sĩ ríu rít xin lỗi, anh và cô cũng không làm khó và dần hiểu nhau hơn và yêu nhau sâu đậm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro