Ngoại Truyện
2024-11-10 11:39:26
15 năm sau!
Giờ đây, cậu bé Andre ngày nào đã chở thành chàng trai trưởng thành biết bao cô say đắm về vẻ ngoài đẹp trai này, hiện tại cậu đang là sinh viên năm cuối của đại học Kinh Tế Chính Trị Quốc Tế vẻ ngoài đẹp trai giống bố cùng với trí thông minh, bố mẹ điều rất tự hào về anh.
Còn một điều anh cực kì giống bố, đó là trap boy anh chưa từng yêu ai thật lòng và cũng chưa từng thích ai, những cô gái đến với anh, anh chỉ trêu đùa cho vui biết bao cô gái phải luỵ tình vì anh.
Ngược lại khác hoàn toàn Julien khác xa với anh, cậu năm nay đã là học sinh lớp 11 tính cách giống mẹ y đúc, ngoan hiền điềm đạm đặt biệt là chưa từng thích cô gái nào hay trêu đùa trên tình cảm của người khác.
Trong trường cũng biết bao nhiêu cô say đắm cậu, vẻ ngoài đẹp trai giống bố làn da trắng giống mẹ, ăn chậm nói khẽ cực kì điềm đạm, vẻ mặt rất tri thức và thông minh.
Cậu học giỏi từ lớp một đến lớp 11 bằng khen thì treo đầy nhà, Andre thì cũng vậy bằng khen huy chương của hai anh em điều được treo và dán khắp nhà, bố mẹ rất tự hào về hai cậu.
Hiện tại Andre đang đi du học tại Úc, ra trường anh sẽ về nước phụ trách việc quản công ty với bố.
“Bố, sao bố lại ăn hiếp mẹ con.” Julien vừa học bài từ lầu xuống thì thấy bố đang ăn hiếp chọt lét mẹ, cậu liền chạy lại giải cứu mẹ.
Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ chỉ ngoài 40 nhưng còn khá trẻ và năng động.
"Con phải hỏi là mẹ con làm gì bố đây này.:! Phong Thần Vũ đưa cánh tay đầy giấu răng ra cho Julien coi.
"Ờ thì thì " Julien bất lực quay qua nhìn mẹ với ánh mắt chán nẳn.
"Mẹ con chắc không cố ý nhưng bố không được đánh mẹ.
“Bố đã đánh đâu chưa kịp đánh là mẹ con đã cào báu xé người bố rồi.” Phong Thần Vũ quyết không chịu thua liền mách con trai tới cùng.
Phong Thần Vũ đưa chiếc cổ đầy giấu cào xé ra.
“Mẹ à sao mẹ đánh bố” Julien nói nhỏ trong tai cô.
“Tại bố con đấy.” Cả hai người không ai chịu thua liền muốn nhào vào đánh nhau tiếp, Julien nhanh tay đã bế bổng mẹ lên.
“Tạ hạ xin lỗi, chuyện này đúng là hoàng hậu sai nên hoàng thượng thứ lỗi.” Julien lại để cô ngồi xuống lại trong lòng Phong Thần Vũ.
“Con dám” Hạ Như Ân cắn môi nghiến lợi nhìn cậu
Tiếng chuông cửa vang lên!
Người hầu ra mở cửa, biết vào là cô tiểu thư nhà họ Kim danh giá được mẹ kêu mang ít quà qua biếu gia đình họ Phong.
“Con chào cô chú ạ” Tiểu thư Dương nhìn rất tri thức bận trong người bộ váy nhã nhặn sang trọng, đi vào nhà, cô bằng tuổi với Phong Minh Quân ( Julien) cả hai chơi với nhau từ nhỏ, có thể gọi là thanh mai trích mã.
Nhưng khoảng thời gian gần đây cả hai như bị xa cách dù học cùng với nhau, nhưng khoảng thời gian này Phong Minh Quân luôn né và thậm trí tránh cả mặt cô.
Lúc trước thì cả hai lại dính như sam, đi đâu cũng quấn lấy nhau, gần đây ít thấy cô Kim qua nhà mẹ anh luôn hỏi.
Julien luôn trả lời không biết thậm trí không quan tâm đến cô ấy.
"Ô Dương Uyển Nhi qua đấy à, qua đây ngồi với cô chú nào " Hạ Như Ân lại rất thích cô bé này từ nhỏ đến lớn cô điều luôn nói với cô bé lớn lên làm con dâu cô nhá.
Dương Uyển Như còn là con gái rượu của Dương Kỳ và Nhật Hạ.
“Con xin phép.” Phong Minh Quân chỉ vừa nhìn thấy cô mặt mày anh đã cau lại khó chịu và không muốn nhìn thấy cô.
" Tiểu Nhi mới qua hai đứa không nói chuyện sao.
“Không có gì để nói ạ” Julien lại rất phũ phàng tính cách cực kì giống mẹ.
“Minh Quân, tớ muốn nói chuyện với cậu một chút.” Julien nghe rõ nhưng anh phũ phàng nói.
“Nếu muốn giải thích thì xin lỗi tôi không muốn nghe, tôi chỉ tin vào những gì mình thấy, nếu cô Dương không còn việc gì có thể đi về hoặc ở lại đây trò chuyện cùng ba mẹ tôi.” Julien không quay mặt lại đi thẳng một mạch lên lầu.
——————-
Phong Minh Huy ở nước ngoài ăn chơi khắp trốn nhưng học lại rất giỏi, hai tay hai em, vừa đá môi em này lại sang đá môi em kia.
Hồi trẻ nhớ lại Phong Thần Vũ cũng ăn chơi nhưng không giống Phong Minh Huy như vậy, người ta thường nói con hơn cha thì nhà có phúc.
Hết năm nay anh đã học xong đại học phải về nước tiếp quản công ty nên anh phải dành chút thời gian để ăn chơi quậy cho đã thời gian anh đi du học bên đây anh đã tự kiếm tiền được không tiêu một đồng từ bố mẹ.
Giờ đây, cậu bé Andre ngày nào đã chở thành chàng trai trưởng thành biết bao cô say đắm về vẻ ngoài đẹp trai này, hiện tại cậu đang là sinh viên năm cuối của đại học Kinh Tế Chính Trị Quốc Tế vẻ ngoài đẹp trai giống bố cùng với trí thông minh, bố mẹ điều rất tự hào về anh.
Còn một điều anh cực kì giống bố, đó là trap boy anh chưa từng yêu ai thật lòng và cũng chưa từng thích ai, những cô gái đến với anh, anh chỉ trêu đùa cho vui biết bao cô gái phải luỵ tình vì anh.
Ngược lại khác hoàn toàn Julien khác xa với anh, cậu năm nay đã là học sinh lớp 11 tính cách giống mẹ y đúc, ngoan hiền điềm đạm đặt biệt là chưa từng thích cô gái nào hay trêu đùa trên tình cảm của người khác.
Trong trường cũng biết bao nhiêu cô say đắm cậu, vẻ ngoài đẹp trai giống bố làn da trắng giống mẹ, ăn chậm nói khẽ cực kì điềm đạm, vẻ mặt rất tri thức và thông minh.
Cậu học giỏi từ lớp một đến lớp 11 bằng khen thì treo đầy nhà, Andre thì cũng vậy bằng khen huy chương của hai anh em điều được treo và dán khắp nhà, bố mẹ rất tự hào về hai cậu.
Hiện tại Andre đang đi du học tại Úc, ra trường anh sẽ về nước phụ trách việc quản công ty với bố.
“Bố, sao bố lại ăn hiếp mẹ con.” Julien vừa học bài từ lầu xuống thì thấy bố đang ăn hiếp chọt lét mẹ, cậu liền chạy lại giải cứu mẹ.
Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ chỉ ngoài 40 nhưng còn khá trẻ và năng động.
"Con phải hỏi là mẹ con làm gì bố đây này.:! Phong Thần Vũ đưa cánh tay đầy giấu răng ra cho Julien coi.
"Ờ thì thì " Julien bất lực quay qua nhìn mẹ với ánh mắt chán nẳn.
"Mẹ con chắc không cố ý nhưng bố không được đánh mẹ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Bố đã đánh đâu chưa kịp đánh là mẹ con đã cào báu xé người bố rồi.” Phong Thần Vũ quyết không chịu thua liền mách con trai tới cùng.
Phong Thần Vũ đưa chiếc cổ đầy giấu cào xé ra.
“Mẹ à sao mẹ đánh bố” Julien nói nhỏ trong tai cô.
“Tại bố con đấy.” Cả hai người không ai chịu thua liền muốn nhào vào đánh nhau tiếp, Julien nhanh tay đã bế bổng mẹ lên.
“Tạ hạ xin lỗi, chuyện này đúng là hoàng hậu sai nên hoàng thượng thứ lỗi.” Julien lại để cô ngồi xuống lại trong lòng Phong Thần Vũ.
“Con dám” Hạ Như Ân cắn môi nghiến lợi nhìn cậu
Tiếng chuông cửa vang lên!
Người hầu ra mở cửa, biết vào là cô tiểu thư nhà họ Kim danh giá được mẹ kêu mang ít quà qua biếu gia đình họ Phong.
“Con chào cô chú ạ” Tiểu thư Dương nhìn rất tri thức bận trong người bộ váy nhã nhặn sang trọng, đi vào nhà, cô bằng tuổi với Phong Minh Quân ( Julien) cả hai chơi với nhau từ nhỏ, có thể gọi là thanh mai trích mã.
Nhưng khoảng thời gian gần đây cả hai như bị xa cách dù học cùng với nhau, nhưng khoảng thời gian này Phong Minh Quân luôn né và thậm trí tránh cả mặt cô.
Lúc trước thì cả hai lại dính như sam, đi đâu cũng quấn lấy nhau, gần đây ít thấy cô Kim qua nhà mẹ anh luôn hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Julien luôn trả lời không biết thậm trí không quan tâm đến cô ấy.
"Ô Dương Uyển Nhi qua đấy à, qua đây ngồi với cô chú nào " Hạ Như Ân lại rất thích cô bé này từ nhỏ đến lớn cô điều luôn nói với cô bé lớn lên làm con dâu cô nhá.
Dương Uyển Như còn là con gái rượu của Dương Kỳ và Nhật Hạ.
“Con xin phép.” Phong Minh Quân chỉ vừa nhìn thấy cô mặt mày anh đã cau lại khó chịu và không muốn nhìn thấy cô.
" Tiểu Nhi mới qua hai đứa không nói chuyện sao.
“Không có gì để nói ạ” Julien lại rất phũ phàng tính cách cực kì giống mẹ.
“Minh Quân, tớ muốn nói chuyện với cậu một chút.” Julien nghe rõ nhưng anh phũ phàng nói.
“Nếu muốn giải thích thì xin lỗi tôi không muốn nghe, tôi chỉ tin vào những gì mình thấy, nếu cô Dương không còn việc gì có thể đi về hoặc ở lại đây trò chuyện cùng ba mẹ tôi.” Julien không quay mặt lại đi thẳng một mạch lên lầu.
——————-
Phong Minh Huy ở nước ngoài ăn chơi khắp trốn nhưng học lại rất giỏi, hai tay hai em, vừa đá môi em này lại sang đá môi em kia.
Hồi trẻ nhớ lại Phong Thần Vũ cũng ăn chơi nhưng không giống Phong Minh Huy như vậy, người ta thường nói con hơn cha thì nhà có phúc.
Hết năm nay anh đã học xong đại học phải về nước tiếp quản công ty nên anh phải dành chút thời gian để ăn chơi quậy cho đã thời gian anh đi du học bên đây anh đã tự kiếm tiền được không tiêu một đồng từ bố mẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro