Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Lão Đại Xã Hội Đen - Lãnh Tử Hàn
Sự trừng phạt n...
LeoSimon
2024-11-11 23:47:36
Buổi chiều tan học, Lãnh Uyển Nhi cùng hai người bạn mới quen cùng nhau ra ngoài cổng trường.
-"À, chúng ta trao đổi số điện thoại đi" Nhật Hàn Anh rút điện thoại ra rồi ba người trao đổi số điện thoại cho nhau.
-"Uyển Nhi, có ai đón cậu chưa hay lát nữa về cùng tụi này luôn đi" Nhật Hàn Anh gợi ý
-"Đúng đó" Giang San phụ họa
-"Không cần đâu, như vậy phiền lắm" Lãnh Uyển Nhi xua tay
-"À, hay là có anh chàng nào tới đón hả?" Nhật Hàn Anh cười
-"Không có mà" Lãnh Uyển Nhi đỏ mặt.
-"Mặt đỏ lên hết rồi kìa" Giang San nhéo má cô. Đúng lúc này có một học sinh nam đi tới
-"Xin lỗi, cậu là Lãnh Uyển Nhi lớp 12A2 đúng không?" Cậu nam sinh hỏi. Trông cậu ta rất đẹp trai, nhưng vẫn kém Âu Dương Quân Nghị.
-"Đúng rồi, có gì không?" Lãnh Uyển Nhi kéo hai tay của Giang San đang véo má cô xuống nhìn nam học sinh
-"À, mình là Chu Tuấn Khải, mình..." Chu Tuấn Khải đang định nói tiếp thì có tiếng còi xe khiến cho cả 4 người chú ý. Là xe của Âu Dương Quân Nghị
-"Xin lỗi, tớ phải về rồi. Bye bye" Lãnh Uyển Nhi vui vẻ chạy đến chỗ chiếc xe mở cửa ngồi vào. Ngay lập tức chiếc xe phóng đi.
-"Người ta là hoa có chủ rồi, chấp nhận đi" Nhật Hàn Anh vỗ vỗ vai Chu Tuấn Khải như muốn an ủi rồi kéo Giang San đi.
-"Ngày đầu tiên đi học thế nào?" Âu Dương Quân Nghị hỏi
-"Tốt. Anh thấy hai cô gái vừa rồi chứ? Đó là hai người bạn cùng lớp tôi mới quen đó" Lãnh Uyển Nhi hưng phấn giới thiệu
-"Vậy còn tên nhóc đó?" Âu Dương Quân Nghị nhìn cô, giọng nói thấp đi vài phần
-"Ý anh là Chu Tuấn Khải hả? Cậu ta vừa mới giới thiệu tên thì anh tới, nên cũng chẳng nói được gì. May anh đến sớm, nếu không thể nào cậu ta cũng làm quen thế này thế kia. Phiền" Lãnh Uyển Nhi hờ hững nói. Nói thật cô cũng không thích quá nhiều người chú ý tới cô.
-"Vậy à?" Âu Dương Quân Nghị thở phào nhẹ nhõm. May cô không có hứng thú với tên nhóc đó.
-"Mai tôi đi công tác em ở nhà biết điều ngoan ngoãn một chút" Âu Dương Quân Nghị nhắc nhở
-"Tôi đâu phải con nít." Nhân lúc hắn không chú ý Lãnh Uyển Nhi làm mặt quỷ phản kháng
-"Đối với tôi em vẫn là con nít. Hôm nay thứ 7, tôi đi đến thứ 2 thì về" Khóe miệng Âu Dương Quân Nghị cong lên một đường cong quyến rũ, đưa tay véo má cô
-"Đau" Lãnh Uyển Nhi chu môi, lên án hành động của hắn.
-"Mèo nhỏ, tôi đâu có mạnh tay tới vậy" Âu Dương Quân Nghị buông tay nhìn khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp đang được cô nhẹ nhàng xoa bóp. Hắn đâu có mạnh tay tới vậy. Tuy được huấn luyện từ nhỏ, sức lực cũng hơn người bình thường nhưng hắn cũng biết kìm lực. Chẳng nhẽ đau thật sao
-"Anh có muốn thử không?" Lãnh Uyển Nhi nhăn nhó, bàn tay nhỏ đang nhẹ nhàng xoa chỗ bị hắn véo.
Âu Dương Quân Nghị liền đỗ xe vào lề đường.
-"Thật sự đau tới vậy sao?" Đáy mắt Âu Dương Quân Nghị thoáng chút lo lắng, đưa tay nhẹ nhàng xoa má giúp cô.
-"Đau. Mặt tôi đâu có dày như anh" Lãnh Uyển Nhi cười thầm trong bụng, thật ra cô đã hết đau lâu rồi nhưng thấy mặt hắn vô cùng luống cuống khiến cho cô muốn trêu hắn lâu hơn chút nữa. Dù gì lúc trước hắn cũng toàn trêu đùa cô, nhân cơ hội này trả thù một chút.
Bỗng thấy người nhẹ bẫng sau đó cô được ngồi lên thứ gì đó. A, cô đang ngồi trên đùi hắn. Lãnh Uyển Nhi vặn vẹo muốn tìm chỗ ngồi thoải mái.
-"Ngồi yên" Âu Dương Quân Nghị gầm nhẹ. Tiểu yêu tinh chết tiệt, đã ngồi trên đùi hắn lại còn xoay tới xoay lui.
-"Về nhà tôi sẽ gọi bác sĩ tới khám cho em"
-"Không cần"
-"Ngoan nào" Hắn cau mày, tay nhẹ nhàng xoa má cô.
Thấy khuôn mặt lo lắng cùng với vài hành động lúng túng của hắn, cô cuối cùng không nhịn được cười phá lên
-"Cười cái gì?"
-"Chỉ là bị véo thôi mà, anh đâu có cần khoa trương như vậy. Nhìn anh kìa, lo sốt vó lên rồi" Lãnh Uyển Nhi cười chảy cả nước mắt
-"Em dám lừa tôi?" Trên đầu Âu Dương Quân Nghị đầy hắc tuyến, giọng nói lạnh đi
-"Đùa chút thôi mà. Làm gì căng vậy?" Lãnh Uyển Nhi ngừng cười, vô cùng cảnh giác với hắn.
-"Để xem tôi phạt em thế nào" Dứt lời, hắn cúi xuống hôn lên đôi môi mê người của cô. Nhẹ nhàng cắn mút. Dần dần hắn trở nên cuồng dã hơn như muốn đem toàn bộ sự tức giận phát tiết ra ngoài.
Lãnh Uyển Nhi bị hắn hôn tới không thở được, đẩy đẩy hắn
-"Ưm...đừng..."
Âu Dương Quân Nghị bỏ ngoài tai tất cả lời nói của cô, tiếp tục dây dưa, đầu lưỡi cũng đưa vào, hút hết mật ngọt của cô. Hắn dời ra một chút "Không đủ. Uyển Nhi, em thật ngọt" rồi lại tiếp tục hôn. Cô rốt cuộc là thứ gì, sao có thể mềm mại ngọt ngào như vậy? Cô thật sự làm cho hắn nghiện. Cứ hôn như vậy tới khi cô dừng như sắp ngạt thở mới buông tha cho cô.
Về đến biệt thự, cô liền vội vã mở của chạy vào trong. Dì Trương thấy hai người về vui vẻ tới muốn hỏi cô hôm nay học hành thế nào nhưng cô lại chỉ nói là rất tốt rồi vội vã lên phòng, mặt thì đỏ như táo chín, đôi môi nhỏ hơi sưng. Hỏi Thiếu gia thì Thiếu gia lại bảo là không có gì, chỉ xấu hổ thôi rồi lên phòng, thậm chí còn cười rất vui vẻ. Nhìn vẻ mặt của hắn dì Trương cũng hiểu được phần nào.
-"À, chúng ta trao đổi số điện thoại đi" Nhật Hàn Anh rút điện thoại ra rồi ba người trao đổi số điện thoại cho nhau.
-"Uyển Nhi, có ai đón cậu chưa hay lát nữa về cùng tụi này luôn đi" Nhật Hàn Anh gợi ý
-"Đúng đó" Giang San phụ họa
-"Không cần đâu, như vậy phiền lắm" Lãnh Uyển Nhi xua tay
-"À, hay là có anh chàng nào tới đón hả?" Nhật Hàn Anh cười
-"Không có mà" Lãnh Uyển Nhi đỏ mặt.
-"Mặt đỏ lên hết rồi kìa" Giang San nhéo má cô. Đúng lúc này có một học sinh nam đi tới
-"Xin lỗi, cậu là Lãnh Uyển Nhi lớp 12A2 đúng không?" Cậu nam sinh hỏi. Trông cậu ta rất đẹp trai, nhưng vẫn kém Âu Dương Quân Nghị.
-"Đúng rồi, có gì không?" Lãnh Uyển Nhi kéo hai tay của Giang San đang véo má cô xuống nhìn nam học sinh
-"À, mình là Chu Tuấn Khải, mình..." Chu Tuấn Khải đang định nói tiếp thì có tiếng còi xe khiến cho cả 4 người chú ý. Là xe của Âu Dương Quân Nghị
-"Xin lỗi, tớ phải về rồi. Bye bye" Lãnh Uyển Nhi vui vẻ chạy đến chỗ chiếc xe mở cửa ngồi vào. Ngay lập tức chiếc xe phóng đi.
-"Người ta là hoa có chủ rồi, chấp nhận đi" Nhật Hàn Anh vỗ vỗ vai Chu Tuấn Khải như muốn an ủi rồi kéo Giang San đi.
-"Ngày đầu tiên đi học thế nào?" Âu Dương Quân Nghị hỏi
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-"Tốt. Anh thấy hai cô gái vừa rồi chứ? Đó là hai người bạn cùng lớp tôi mới quen đó" Lãnh Uyển Nhi hưng phấn giới thiệu
-"Vậy còn tên nhóc đó?" Âu Dương Quân Nghị nhìn cô, giọng nói thấp đi vài phần
-"Ý anh là Chu Tuấn Khải hả? Cậu ta vừa mới giới thiệu tên thì anh tới, nên cũng chẳng nói được gì. May anh đến sớm, nếu không thể nào cậu ta cũng làm quen thế này thế kia. Phiền" Lãnh Uyển Nhi hờ hững nói. Nói thật cô cũng không thích quá nhiều người chú ý tới cô.
-"Vậy à?" Âu Dương Quân Nghị thở phào nhẹ nhõm. May cô không có hứng thú với tên nhóc đó.
-"Mai tôi đi công tác em ở nhà biết điều ngoan ngoãn một chút" Âu Dương Quân Nghị nhắc nhở
-"Tôi đâu phải con nít." Nhân lúc hắn không chú ý Lãnh Uyển Nhi làm mặt quỷ phản kháng
-"Đối với tôi em vẫn là con nít. Hôm nay thứ 7, tôi đi đến thứ 2 thì về" Khóe miệng Âu Dương Quân Nghị cong lên một đường cong quyến rũ, đưa tay véo má cô
-"Đau" Lãnh Uyển Nhi chu môi, lên án hành động của hắn.
-"Mèo nhỏ, tôi đâu có mạnh tay tới vậy" Âu Dương Quân Nghị buông tay nhìn khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp đang được cô nhẹ nhàng xoa bóp. Hắn đâu có mạnh tay tới vậy. Tuy được huấn luyện từ nhỏ, sức lực cũng hơn người bình thường nhưng hắn cũng biết kìm lực. Chẳng nhẽ đau thật sao
-"Anh có muốn thử không?" Lãnh Uyển Nhi nhăn nhó, bàn tay nhỏ đang nhẹ nhàng xoa chỗ bị hắn véo.
Âu Dương Quân Nghị liền đỗ xe vào lề đường.
-"Thật sự đau tới vậy sao?" Đáy mắt Âu Dương Quân Nghị thoáng chút lo lắng, đưa tay nhẹ nhàng xoa má giúp cô.
-"Đau. Mặt tôi đâu có dày như anh" Lãnh Uyển Nhi cười thầm trong bụng, thật ra cô đã hết đau lâu rồi nhưng thấy mặt hắn vô cùng luống cuống khiến cho cô muốn trêu hắn lâu hơn chút nữa. Dù gì lúc trước hắn cũng toàn trêu đùa cô, nhân cơ hội này trả thù một chút.
Bỗng thấy người nhẹ bẫng sau đó cô được ngồi lên thứ gì đó. A, cô đang ngồi trên đùi hắn. Lãnh Uyển Nhi vặn vẹo muốn tìm chỗ ngồi thoải mái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-"Ngồi yên" Âu Dương Quân Nghị gầm nhẹ. Tiểu yêu tinh chết tiệt, đã ngồi trên đùi hắn lại còn xoay tới xoay lui.
-"Về nhà tôi sẽ gọi bác sĩ tới khám cho em"
-"Không cần"
-"Ngoan nào" Hắn cau mày, tay nhẹ nhàng xoa má cô.
Thấy khuôn mặt lo lắng cùng với vài hành động lúng túng của hắn, cô cuối cùng không nhịn được cười phá lên
-"Cười cái gì?"
-"Chỉ là bị véo thôi mà, anh đâu có cần khoa trương như vậy. Nhìn anh kìa, lo sốt vó lên rồi" Lãnh Uyển Nhi cười chảy cả nước mắt
-"Em dám lừa tôi?" Trên đầu Âu Dương Quân Nghị đầy hắc tuyến, giọng nói lạnh đi
-"Đùa chút thôi mà. Làm gì căng vậy?" Lãnh Uyển Nhi ngừng cười, vô cùng cảnh giác với hắn.
-"Để xem tôi phạt em thế nào" Dứt lời, hắn cúi xuống hôn lên đôi môi mê người của cô. Nhẹ nhàng cắn mút. Dần dần hắn trở nên cuồng dã hơn như muốn đem toàn bộ sự tức giận phát tiết ra ngoài.
Lãnh Uyển Nhi bị hắn hôn tới không thở được, đẩy đẩy hắn
-"Ưm...đừng..."
Âu Dương Quân Nghị bỏ ngoài tai tất cả lời nói của cô, tiếp tục dây dưa, đầu lưỡi cũng đưa vào, hút hết mật ngọt của cô. Hắn dời ra một chút "Không đủ. Uyển Nhi, em thật ngọt" rồi lại tiếp tục hôn. Cô rốt cuộc là thứ gì, sao có thể mềm mại ngọt ngào như vậy? Cô thật sự làm cho hắn nghiện. Cứ hôn như vậy tới khi cô dừng như sắp ngạt thở mới buông tha cho cô.
Về đến biệt thự, cô liền vội vã mở của chạy vào trong. Dì Trương thấy hai người về vui vẻ tới muốn hỏi cô hôm nay học hành thế nào nhưng cô lại chỉ nói là rất tốt rồi vội vã lên phòng, mặt thì đỏ như táo chín, đôi môi nhỏ hơi sưng. Hỏi Thiếu gia thì Thiếu gia lại bảo là không có gì, chỉ xấu hổ thôi rồi lên phòng, thậm chí còn cười rất vui vẻ. Nhìn vẻ mặt của hắn dì Trương cũng hiểu được phần nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro