Cô Vợ Sinh Viên Của Anh Nông Dân Thô Kệch
8.1. Bắn Vào Lò...
Khả Ái Tiểu Thỏ
2024-09-15 10:16:19
Triệu Tranh gầm nhẹ một tiếng, trong tiếng rên rỉ của cô, tinh dịch đặc sệt từ mã mắt trong ngừng phun ra, tất cả đều xối hết lên trên tay cô.
Đầu óc Lâm Thanh Thanh trống rỗng, hai tay vẫn duy trì tư thế nắm lấy dương vật của anh. Cô cảm nhận được mu bàn tay mình ướt át, nhưng lại không biết là nên làm sao cho phải...
Triệu Tranh thở hồng hộc, lòng bàn tay cô mềm mại như vậy, không khỏi thôi thúc anh lại lăn lộn cô thêm lần nữa.
Nhưng nhìn thấy cả người cô đều cứng lại vì sợ hãi, anh cũng chỉ có thể nhấc người lên khỏi người cô thôi.
Nhưng hai bầu vú của cô quá mềm mại, làm anh chưa đã thèm, thế nên trước khi đứng dậy, Triệu Tranh lại xoa vuốt chúng thêm một phen, sau đó mới giúp cô sửa sang lại áo ngực.
Triệu Tranh đứng dậy, trong bóng tối sờ soạng đi đến cái giá cạnh cửa để tìm cái khăn rồi quay trở lại giường để lau sạch tinh dịch đặc sệt dính trên tay cô.
“Anh làm sao vậy?” Lúc này, Lâm Thanh Thanh còn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì.
Triệu Tranh đã thoả mãn được một lần, giọng điệu lười nhác trả lời cô: “Bắn.”
Đơn giản lại thô lỗ.
Lâm Thanh Thanh có ngốc cũng biết ý anh là gì, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, may mắn là anh không bật đèn, bằng không cô nhất định là xấu hổ đến mức tìm cái khe đất mà chui vào mất.
Giúp cô lau tay xong, Triệu Tranh liền đi ra ngoài tự xử lý mình.
Lâm Thanh Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm, quay lưng về phía cửa, định đi ngủ.
Không lâu sau, Triệu Tranh tiến vào. Lần này, anh không chui vào ổ chăn của mình mà xốc chăn cô lên rồi chui vào nằm cùng cô.
Người anh nóng hổi, dán vào lưng cô, cánh tay cường tráng cũng đặt trên eo cô: "Khi nào thì hết?"
Lâm Thanh Thanh sửng sốt một lúc, sau đó nhận ra là anh đang đến kinh nguyệt của mình: "Hai hoặc ba ngày."
"Ừm, ngủ đi."
Triệu Tranh không nói gì nữa mà thật sự nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi.
Nhưng Lâm Thanh Thanh lại không được thoải mái như vậy. Lúc này cô khó chịu không thể tả, giống như bị mèo cào vậy, nhất là khi cả người anh dựa gần cô như vậy, cánh tay còn đặt trên eo cô nữa chứ. Cô làm sao mà ngủ được đây?
Đầu óc Lâm Thanh Thanh trống rỗng, hai tay vẫn duy trì tư thế nắm lấy dương vật của anh. Cô cảm nhận được mu bàn tay mình ướt át, nhưng lại không biết là nên làm sao cho phải...
Triệu Tranh thở hồng hộc, lòng bàn tay cô mềm mại như vậy, không khỏi thôi thúc anh lại lăn lộn cô thêm lần nữa.
Nhưng nhìn thấy cả người cô đều cứng lại vì sợ hãi, anh cũng chỉ có thể nhấc người lên khỏi người cô thôi.
Nhưng hai bầu vú của cô quá mềm mại, làm anh chưa đã thèm, thế nên trước khi đứng dậy, Triệu Tranh lại xoa vuốt chúng thêm một phen, sau đó mới giúp cô sửa sang lại áo ngực.
Triệu Tranh đứng dậy, trong bóng tối sờ soạng đi đến cái giá cạnh cửa để tìm cái khăn rồi quay trở lại giường để lau sạch tinh dịch đặc sệt dính trên tay cô.
“Anh làm sao vậy?” Lúc này, Lâm Thanh Thanh còn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì.
Triệu Tranh đã thoả mãn được một lần, giọng điệu lười nhác trả lời cô: “Bắn.”
Đơn giản lại thô lỗ.
Lâm Thanh Thanh có ngốc cũng biết ý anh là gì, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, may mắn là anh không bật đèn, bằng không cô nhất định là xấu hổ đến mức tìm cái khe đất mà chui vào mất.
Giúp cô lau tay xong, Triệu Tranh liền đi ra ngoài tự xử lý mình.
Lâm Thanh Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm, quay lưng về phía cửa, định đi ngủ.
Không lâu sau, Triệu Tranh tiến vào. Lần này, anh không chui vào ổ chăn của mình mà xốc chăn cô lên rồi chui vào nằm cùng cô.
Người anh nóng hổi, dán vào lưng cô, cánh tay cường tráng cũng đặt trên eo cô: "Khi nào thì hết?"
Lâm Thanh Thanh sửng sốt một lúc, sau đó nhận ra là anh đang đến kinh nguyệt của mình: "Hai hoặc ba ngày."
"Ừm, ngủ đi."
Triệu Tranh không nói gì nữa mà thật sự nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi.
Nhưng Lâm Thanh Thanh lại không được thoải mái như vậy. Lúc này cô khó chịu không thể tả, giống như bị mèo cào vậy, nhất là khi cả người anh dựa gần cô như vậy, cánh tay còn đặt trên eo cô nữa chứ. Cô làm sao mà ngủ được đây?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro