Cô Vợ Tổng Tài Lạnh Lùng Của Ông Trùm Hắc Đạo
Chương 1
2024-10-08 21:20:11
Tại đại bản doanh Âu gia.
Trong phong làm việc, một người đàn ông đang toả ra sát khí vô cùng đáng sợ đó chính là là Âu Mã Thiên. Đứng trước mặt anh chính là hai cánh tay đắc lực.
" Lão đại, lô hàng của chúng ta đã bị cướp" người vừa lên tiếng chính là Ngô Phong, một tay súng cừ khôi.
" Ai" anh lạnh lùng lên tiếng.
" Dạ thưa là bang Xà Thần" lần này là A Niên lên tiếng, một người có võ công vô cùng giỏi.
" Hay cho Xà Thần" anh nhẹ nhàng lên tiếng, nhưng hai họ biết là anh vô cùng tức giận.
" Ngô Phong, cậu cho người đi lấy lại đi. Còn A Niên chuẩn bị một lô vũ khí mới dao đến cho ông Jame trước đi, tôi sẽ liên lạc với họ về thời gian"
" Vâng" sau đó hai người họ liền ra ngoài thực hiện nhiệm vụ của mình.
Tập đoàn Lưu thị.
Cốc cốc cốc.
" Vào đi" cô lên tiếng.
"Tổng giám đốc, đây là bản hợp hợp đồng của chúng ta với Mạnh thị. Tôi đã kiểm rồi nó không có vấn đề gì cả nhưng ngài hãy xem lại cho chắc chắn" trợ lý của cô-Lung Nhi lên tiếng.
" Cô cứa để lên bàn rồi ra ngoài làm việc tiếp đi".
" À, giám đốc tối nay chị một buổi tiệc kỷ niệm thành lập của tập đoàn Dương thị"
" Tôi biết rồi". Khi nghe câu trả lời của cô thì Lung Nhi ra ngoài làm việc tiếp.
Buổi tối, tại bữa tiệc của Dương thị, một chiếc xe Ferrari dừng lại. Một người con gái bước ra khiến họ không khỏi trầm trồ, hít khí lạnh trước sự xinh đẹp qáu đỗi mê người. Không ai khác chính là cô- Lưu Tuyết Băng. Hôm nay cô diện cho mình một chiếc váy dạ hội màu tím nhẹ nhàng, dáng cúp ngực, xẻ tà tận đùi làm tôn lên đôi chân dài của cô. Khi cô bước vào ai cũng đưa mát nhìn theo, họ đều muốn tiến đến chào hỏi nhưng họ biết người vừa bước vào là một người vô cùng lạnh lùng được mệnh dnh là bông hoa anh túc của giới kinh doanh với thủ đoạn không kém gì đàn ông.
Gia chủ Dương gia thấy cô bước vào liền niềm nở, nịnh nọt trào đón cô.
" Thật vinh hạnh cho tôi khi Lưu tổng đã tham gia bữa tiệc này" hắn vừa nói vừa đưa tay ra muốn bắt tay với cô.
" Không có gì" cô vừa nói vừa bắt tay với hắn.
Bữa tiệc bắt đầu với bài phát biểu của Dương Kiên " Cám ơn các vị đã đến chúc mừng kỉ niệm thành lập của Dương thị, chúc mọi người có bữa tối vui vẻ". Nhìn bề ngoài thì chẳng khác gì là một buổi tiệc chúc mừng nhưng thực chất là nơi các mối quan hệ rây tơ rễ má được hình thành, những nụ cười dối lòng dối người.
Bữa tiệc chỉ mới diễn ra một nửa thì cô đã đi về. Trên đường về Ngự viên thì xe của cô bỗng phanh gấp khiến cô đang nhắm nghỉ ngơi thì tỉnh dậy.
" Có chuyện gì" cô hỏi người lái xe.
" Dạ có một đám người đang chắn trước xe". Nghe vậy cô liền ngửng đầu lên nhìn rồi bước xuống xe cùng với người lái xe kiêm vệ sĩ.
" Mấy người có chuyện gì mà chặn xe cảu tôi".
" Cô hỏi nhiều như thế làm gì. Chỉ cần biết là có người muốn mangj của cô mà thôi" tên đứng đầu hung hăng chĩa xúng vào cô mà nói.
" với từng này người mà đòi giết tôi. Thủ lĩnh mấy người quá là coi thường tôi rồi đấy". Vừa dứt lời cô đã tiến đến gần đến tên đứng đầu đá cho hắn một cước. Bọn chúng thấy cô ra tay một cách vô cùng nhanh khiến bọn chúng ngạc nhiên nhưng rồi tất cả lao đến tấn công cô. Cô và vệ sĩ mỗi người một bên vừa đánh vừa yểm trợ cho nhau. Sau khi hạ tên cuối cùng cô ra lạnh cho vệ sĩ gọi người đến dọn dẹp, bát lại để thẩm vấn. Nhân lúc cô không cảnh giác thì một tên ở sau lưng giơ súng về phía cô mà bắn "bằng". Tiếng súng vang vọng khắp không gian. Lúc này không hiểu vì sao tiếp viện của bọn chúng bỗng xuất hiện. Cô biết lần này đã rơi vào bỗng của bọn người này. Vừa lúc nãy đánh nhau bọn chúng đã bắn thủng lốp xe của cô, thấy vậy cô và người vệ sĩ chỉ có chạy vào rừng.
Khoảng gần một tiếng sau, cô và người vệ sĩ cuối cùng cũng cắt được đuôi đám người kia.
" Tổng giám đốc đẻ tôi rìu cô", nghe thấy vậy cô liền để hắn rìu mình vì sau thời gian chạy trốn cùng với việc bị thương khiến cô gần như không còn sức lực nào. Hai người họ đi được một lúc thì ra khỏi cánh rừng. Nhìn từ xa có một đoàn xe đang đi đến thì cô bảo người vệ sĩ ra nhờ sự giúp đỡ còn mình thì ngồi dựa vào gốc cây.
Xe của anh-Âu Mã Thiên đang đi tì phanh gấp lại.
" Có chuyện gì?" anh lạnh lùng lên tiếng.
" Dạ có một người đàn ông đang đứng trước xe của chúng ta" A Niên đảm nhiệm lái xe cho hắn mỗi lần ra ngoài.
Người vệ sĩ sau khi thấy đoàn xe dừng lại thì tiến tới chiếc xe đầu tiên của thủ hạ anh xin giúp đỡ. Một tên thuộc hạ thấy thế thì xuống xe tiến đến xe anh báo cáo " Lão đại bọn họ nhờ chúng ta giúp đỡ. Hắn ta nói sếp của hắn đạng bị thương ngồi ở dưới gốc cậy đằng kia" . nghe tên thuộc hạ nói thế thì anh cùng với A Niên và các thuộc hạ bảo vệ anh cùng xuống xe đi đến cho cô đang ngồi.
Trong phong làm việc, một người đàn ông đang toả ra sát khí vô cùng đáng sợ đó chính là là Âu Mã Thiên. Đứng trước mặt anh chính là hai cánh tay đắc lực.
" Lão đại, lô hàng của chúng ta đã bị cướp" người vừa lên tiếng chính là Ngô Phong, một tay súng cừ khôi.
" Ai" anh lạnh lùng lên tiếng.
" Dạ thưa là bang Xà Thần" lần này là A Niên lên tiếng, một người có võ công vô cùng giỏi.
" Hay cho Xà Thần" anh nhẹ nhàng lên tiếng, nhưng hai họ biết là anh vô cùng tức giận.
" Ngô Phong, cậu cho người đi lấy lại đi. Còn A Niên chuẩn bị một lô vũ khí mới dao đến cho ông Jame trước đi, tôi sẽ liên lạc với họ về thời gian"
" Vâng" sau đó hai người họ liền ra ngoài thực hiện nhiệm vụ của mình.
Tập đoàn Lưu thị.
Cốc cốc cốc.
" Vào đi" cô lên tiếng.
"Tổng giám đốc, đây là bản hợp hợp đồng của chúng ta với Mạnh thị. Tôi đã kiểm rồi nó không có vấn đề gì cả nhưng ngài hãy xem lại cho chắc chắn" trợ lý của cô-Lung Nhi lên tiếng.
" Cô cứa để lên bàn rồi ra ngoài làm việc tiếp đi".
" À, giám đốc tối nay chị một buổi tiệc kỷ niệm thành lập của tập đoàn Dương thị"
" Tôi biết rồi". Khi nghe câu trả lời của cô thì Lung Nhi ra ngoài làm việc tiếp.
Buổi tối, tại bữa tiệc của Dương thị, một chiếc xe Ferrari dừng lại. Một người con gái bước ra khiến họ không khỏi trầm trồ, hít khí lạnh trước sự xinh đẹp qáu đỗi mê người. Không ai khác chính là cô- Lưu Tuyết Băng. Hôm nay cô diện cho mình một chiếc váy dạ hội màu tím nhẹ nhàng, dáng cúp ngực, xẻ tà tận đùi làm tôn lên đôi chân dài của cô. Khi cô bước vào ai cũng đưa mát nhìn theo, họ đều muốn tiến đến chào hỏi nhưng họ biết người vừa bước vào là một người vô cùng lạnh lùng được mệnh dnh là bông hoa anh túc của giới kinh doanh với thủ đoạn không kém gì đàn ông.
Gia chủ Dương gia thấy cô bước vào liền niềm nở, nịnh nọt trào đón cô.
" Thật vinh hạnh cho tôi khi Lưu tổng đã tham gia bữa tiệc này" hắn vừa nói vừa đưa tay ra muốn bắt tay với cô.
" Không có gì" cô vừa nói vừa bắt tay với hắn.
Bữa tiệc bắt đầu với bài phát biểu của Dương Kiên " Cám ơn các vị đã đến chúc mừng kỉ niệm thành lập của Dương thị, chúc mọi người có bữa tối vui vẻ". Nhìn bề ngoài thì chẳng khác gì là một buổi tiệc chúc mừng nhưng thực chất là nơi các mối quan hệ rây tơ rễ má được hình thành, những nụ cười dối lòng dối người.
Bữa tiệc chỉ mới diễn ra một nửa thì cô đã đi về. Trên đường về Ngự viên thì xe của cô bỗng phanh gấp khiến cô đang nhắm nghỉ ngơi thì tỉnh dậy.
" Có chuyện gì" cô hỏi người lái xe.
" Dạ có một đám người đang chắn trước xe". Nghe vậy cô liền ngửng đầu lên nhìn rồi bước xuống xe cùng với người lái xe kiêm vệ sĩ.
" Mấy người có chuyện gì mà chặn xe cảu tôi".
" Cô hỏi nhiều như thế làm gì. Chỉ cần biết là có người muốn mangj của cô mà thôi" tên đứng đầu hung hăng chĩa xúng vào cô mà nói.
" với từng này người mà đòi giết tôi. Thủ lĩnh mấy người quá là coi thường tôi rồi đấy". Vừa dứt lời cô đã tiến đến gần đến tên đứng đầu đá cho hắn một cước. Bọn chúng thấy cô ra tay một cách vô cùng nhanh khiến bọn chúng ngạc nhiên nhưng rồi tất cả lao đến tấn công cô. Cô và vệ sĩ mỗi người một bên vừa đánh vừa yểm trợ cho nhau. Sau khi hạ tên cuối cùng cô ra lạnh cho vệ sĩ gọi người đến dọn dẹp, bát lại để thẩm vấn. Nhân lúc cô không cảnh giác thì một tên ở sau lưng giơ súng về phía cô mà bắn "bằng". Tiếng súng vang vọng khắp không gian. Lúc này không hiểu vì sao tiếp viện của bọn chúng bỗng xuất hiện. Cô biết lần này đã rơi vào bỗng của bọn người này. Vừa lúc nãy đánh nhau bọn chúng đã bắn thủng lốp xe của cô, thấy vậy cô và người vệ sĩ chỉ có chạy vào rừng.
Khoảng gần một tiếng sau, cô và người vệ sĩ cuối cùng cũng cắt được đuôi đám người kia.
" Tổng giám đốc đẻ tôi rìu cô", nghe thấy vậy cô liền để hắn rìu mình vì sau thời gian chạy trốn cùng với việc bị thương khiến cô gần như không còn sức lực nào. Hai người họ đi được một lúc thì ra khỏi cánh rừng. Nhìn từ xa có một đoàn xe đang đi đến thì cô bảo người vệ sĩ ra nhờ sự giúp đỡ còn mình thì ngồi dựa vào gốc cây.
Xe của anh-Âu Mã Thiên đang đi tì phanh gấp lại.
" Có chuyện gì?" anh lạnh lùng lên tiếng.
" Dạ có một người đàn ông đang đứng trước xe của chúng ta" A Niên đảm nhiệm lái xe cho hắn mỗi lần ra ngoài.
Người vệ sĩ sau khi thấy đoàn xe dừng lại thì tiến tới chiếc xe đầu tiên của thủ hạ anh xin giúp đỡ. Một tên thuộc hạ thấy thế thì xuống xe tiến đến xe anh báo cáo " Lão đại bọn họ nhờ chúng ta giúp đỡ. Hắn ta nói sếp của hắn đạng bị thương ngồi ở dưới gốc cậy đằng kia" . nghe tên thuộc hạ nói thế thì anh cùng với A Niên và các thuộc hạ bảo vệ anh cùng xuống xe đi đến cho cô đang ngồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro