Con Cưng Tự Bế
Đánh giá:
6.0
/10 từ 18 lượt
Đọc truyện Full Con Cưng Tự Bế trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Truyện Con Cưng Tự Bế thuộc thể loại mau xuyên
(nhanh xuyên), nhân vật chính là Bách Hợp đã chết do gặp tai nạn. Linh hồn cô ấy
sẽ xuyên vào nhiều câu chuyện khác nhau (nhân vật xuyên không vào cũng trùng
tên là Bách Hợp) để thay đổi kết cục bi thảm của nhân vật trong câu chuyện.
Sau một số nhiệm vụ đặc biệt thì cô ấy có thể nhận được một số tính năng đặc biệt (như chơi game ấy), ví dụ là biết cách nuôi sâu độc, biết bí kíp võ công (tất nhiên là nhân vật cô ấy xuyên vào thì ko biết nên sẽ phải luyện từ đầu)… Truyện này rất dài (tác giả vẫn chưa viết xong) và có nhiều phần là kiếm hiệp, tu tiên…
***
Cô bị giá rét làm tỉnh, không biết nơi cô đang chui rúc là chỗ nào, sau lưng là vách tường lạnh buốt, cô cố ép chính mình chịu đựng cơn đau đầu kịch liệt để mở mắt ra, lại phát hiện mình đang đứng ở một góc đường tối đen, ngay cả đèn đường cũng không có, vô cùng nguy hiểm. Bách Hợp chống tay lên vách tường để đứng lên, quyết định mặc kệ mọi chuyện là thế nào, phải đi khỏi chỗ này rồi tính.
Tối lửa tắt đèn, lúc này cô chẳng có võ công gì, dù muốn tiếp thu nội dung câu chuyện cũng phải chờ khi nào đến một nơi an toàn mới được, chân cô đi giày cao gót nhọn, mái tóc rối tung, cô đưa tay lên vuốt, cảm thấy tóc khô cứng, trên người mặc một chiếc áo trắng có thắt lưng, bên dưới là váy cực ngắn, lúc đứng dậy suýt nữa lộ cả quần chữ T, có lẽ do nguyên chủ ngồi xổm ở đây quá lâu nên lúc cô đứng dậy cũng phải nghiêng ngả vài cài, hai chân tê cứng đến nỗi mỗi bước đi giống như giẫm lên đinh vậy.
Sau một số nhiệm vụ đặc biệt thì cô ấy có thể nhận được một số tính năng đặc biệt (như chơi game ấy), ví dụ là biết cách nuôi sâu độc, biết bí kíp võ công (tất nhiên là nhân vật cô ấy xuyên vào thì ko biết nên sẽ phải luyện từ đầu)… Truyện này rất dài (tác giả vẫn chưa viết xong) và có nhiều phần là kiếm hiệp, tu tiên…
***
Cô bị giá rét làm tỉnh, không biết nơi cô đang chui rúc là chỗ nào, sau lưng là vách tường lạnh buốt, cô cố ép chính mình chịu đựng cơn đau đầu kịch liệt để mở mắt ra, lại phát hiện mình đang đứng ở một góc đường tối đen, ngay cả đèn đường cũng không có, vô cùng nguy hiểm. Bách Hợp chống tay lên vách tường để đứng lên, quyết định mặc kệ mọi chuyện là thế nào, phải đi khỏi chỗ này rồi tính.
Tối lửa tắt đèn, lúc này cô chẳng có võ công gì, dù muốn tiếp thu nội dung câu chuyện cũng phải chờ khi nào đến một nơi an toàn mới được, chân cô đi giày cao gót nhọn, mái tóc rối tung, cô đưa tay lên vuốt, cảm thấy tóc khô cứng, trên người mặc một chiếc áo trắng có thắt lưng, bên dưới là váy cực ngắn, lúc đứng dậy suýt nữa lộ cả quần chữ T, có lẽ do nguyên chủ ngồi xổm ở đây quá lâu nên lúc cô đứng dậy cũng phải nghiêng ngả vài cài, hai chân tê cứng đến nỗi mỗi bước đi giống như giẫm lên đinh vậy.