Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd

Chương 25

2024-11-20 05:17:16

Bữa tiệc ăn sinh nhật của tôi đã kết thúc bằng việc tôi dùng 7749 cách để an ủi con bạn thân vượt qua cú sống trước cái chết đột ngột bất ngờ của chị đẹp Teruko. C

Đây mới chỉ là nhân vật mà con bạn tôi thích thôi, chứ mà là chị ngoan xinh yêu Lousia của nó mà dính phải cờ đỏ không biết con bé hành xử thế nào nữa, lúc đó sẽ đáng sợ lắm đây.

Bias của tôi là Nakajima Atsushi, nhân vật chính của bộ truyện nên chẳng cần phải lo lắng gì nhiều, cùng lắm là cậu ta bị kẻ thù bón hành ngập cả mặt mà...hào quang nhân vật chính thì đâu có chết được...đúng không nhỉ?

Trong Bungou Stray Dogs thì không có cái gì là không dám xảy ra cả, chẳng lẽ tôi liền để dành một hôm ngồi niệm Phật cho Nakajima Atsushi sao? (4°

"Oda!" Emily nhào đến vỗ vào mặt tôi nghiêm túc nói: "Đến lúc vào trọng tâm câu chuyện rồi! Hãy làm gì đó để xử lý đống vàng với kim cương đi, càng nhanh càng tốt, không chúng ta sẽ bị công an bế lên đồn đó!!!"

"Đương nhiên là đem ra bán lấy tiền rồi." Tôi chớp chớp mắt, cố gắng lôi bàn tay của Emily đang bấu chặt ra khỏi khuôn mặt mình: "Nhưng mà cũng phải xác định là bị chém giá đi, ưu tiên hàng đầu là có một khoản đủ để chúng ta sắm sửa và sinh hoạt được mấy tháng cái đã."

"Anh định đem chúng ra đâu?"

"Chúng đều là thứ bất hợp pháp, đem ra chợ đen là được."

"Chợ đen, là liên quan tới Mafia Cảng." Emily khẽ trầm trầm giọng nhìn tôi: "Nó sẽ ổn chứ?"

Chợ đen là một thị trường phi pháp, nơi các mặt hàng và dịch vụ được mua bán mà không tuân theo các quy định của chính phủ. Thị trường chợ đen thường tồn tại trong các nền kinh tế có sự kiểm soát chặt chẽ của chính phủ hoặc trong các thời kỳ bất ổn kinh tế, đối với một thành phố đầy rẫy tội phạm cũng như nền thị trường bị thế giới ngầm nắm lấy phân nửa như Yokohama thì tôi cũng chẳng ngạc nhiên gì.

Đúng là chẳng có cách nào khác để tồn tại ở nơi này ngoài việc trộm cắp nhỉ?

"Nếu muốn đến chợ đen, chúng ta bắt buộc phải cải trang." Con bạn tôi với ánh mắt điềm tĩnh vô cùng chậm rãi mở miệng: "Mày mà vác cái bản mặt kia đi không khéo lại có chuyện chẳng lành ấy, đừng quên rằng Odasaku lúc trước là một sát thủ có tiếng tăm, nhỡ chẳng may gặp phải ai quen biết hoặc là kẻ thù của anh ta thì đúng khố thôi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Sau việc đụng độ với Dazai Osamu, Mori Ogai, Sakaguchi Ango và Fyodor Dostoevsky hàng real thì tao thấy có gặp ai đi chăng nữa thì cũng bình thường thôi." Tôi không bận tâm mấy mà nói: "Một tâm lý chắc chắn cùng một tâm hồn vững vàng thì sẽ không phải lo lắng điều gì cả."

Bạn thân: "..."

"Mày hít bao nhiêu kí đá để thở ra câu đó vậy con? Cần lên lịch hẹn gặp bác sĩ khoa tâm thần hông?

"Ý tao là chúng ta cần có một thái độ tích cực trong mọi tình huống, mặc dù sau khi đọc xong chap mới đây suy bỏ mẹ ra, tao nghĩ là khi nào bọn mình tích được đủ tiền, có giấy tờ mà Sakaguchi Ango cung cấp thì cả bọn về hết Việt Nam ở đi chứ ở đây không đảm bảo được mạng sống của chúng ta đâu."

"Tao không nghĩ Sakaguchi Ango sẽ giúp chúng ta đến mức làm thủ tục cho cả lũ sang Việt Nam ở cả, anh ta nể mặt Odasaku làm hồ sơ danh tính giả cho chúng ta là tốt lắm rồi, thủ tục xuất nhập cảnh của Nhật Bản trong đây hoặc ngoài đời tao không biết chứ tình hình này kể ra việc có trở về Việt Nam cũng khó nói lắm."

Quả nhiên là con bạn thân tôi, nói cái gì trúng trọng điểm cái đó.

"Ừ, mày nói đúng." Tôi khẽ thở dài một hơi: "Mọi thứ chưa bao giờ là đơn giản cả."

Quả nhiên là tôi cần một phú ông đẹp trai hào phóng bao nuôi cả bọn. (11

"Với ngoại hình của chúng ta thì ra ngoài đường cũng là một loại thử thách rồi." Con bạn thân trể môi nhìn một lượt: "Mày, Emily hay Shirase còn đỡ chứ tao nè, cảnh sát chưa gô cổ tao vào đằng sau song sắt thì đúng là quá thần kì rồi còn gì."

"Ai bảo mày bốc phải phiếu cos Fyodor Dostoevsky đâu cơ chứ, có trách thì trách tay mày đen thôi con." Tôi lừ mắt: "Nhưng ít nhất mày sẽ không bị Dazai Osamu ghim như tao."

"Mày trong bộ dạng bạch nguyệt quang của thằng chả thì thằng chả không cáu lên mới là lạ đó má." Như đang nghĩ cái gì, nó khẽ thở dài: "Biết cos xuyên như vậy thì tao đã cos André Gide để cùng cạ với mày rồi."

Tôi: "...."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


André Gide? Cùng cạ?

Cho lính mình giết những đứa trẻ mà Odasaku nuôi dưỡng, ép Odasaku phải quay lại quá khứ máu tanh mà chính bản anh ta không mong muốn, thế là cùng cạ dữ chưa má??

Dazai Osamu chắc chắn sẽ mặc kệ điều lệ của Cơ quan Thám tử và vác khẩu AK ra bắt chết hai con nếu như bạn thân tôi cos nhân vật đó mất!

"Thôi đi, đến tao còn không tưởng tượng nổi một thế giới có Oda Sakunosuke và André Gide là bạn thân đâu con ạ, nghiệp vừa thôi để cho người ta còn nghiệp với chứ."

Người ngoài cuộc đã thấm không được thì đừng nói đến người trong cuộc, Odasaku chắc phải bật dậy từ nấm mồ ba tấc đất kia lên mà đấm vỡ mặt con bạn tôi không trượt phát nào quá.

"Tôi biết là đi chợ đen thì phải cải trang rồi." Emily bỗng nhiên lên tiếng: "Vậy thì sẽ có người nào đi và phải cải trang thành ai?"

"Cả bốn người chúng ta đều đi." Tôi liếc mắt về phía đứa em họ đang vui vẻ chơi đồ chơi ở một góc: "Bao bọc Shi-rase không phải là cách đúng đắn."

"Mày đang mong chờ gì về một thằng nhóc mới lên lớp một vậy má?"

"Không sao, lúc mới lên lớp một tao còn cầm đá ném hỏng hẳn hai trên bốn cái quạt trần để lớp thay cái mới tại vì cái cũ chạy vừa chậm vừa nóng cơ mà, sau một trận nhừ mông từ mẹ thì tao đã rút ra kinh nghiệm, rằng nếu có ném hỏng quạt trần thì trốn chỗ nào khuất camera để ném ấy, tương tự như vậy, nếu tao để Shirase trải nghiệm môi trường ở thế giới này thì thằng bé sẽ biết phải làm gì thôi."

Con bạn tôi ngồi im nhìn tôi không nói gì.

"Sao vậy?"

"Không, chỉ là.." Nó nhẹ lắc đầu, khuôn mặt thập phần vô cảm: "Nếu như tao mà là mẹ mày thì tao không chỉ đánh mày nhừ mông thôi đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd

Số ký tự: 0