Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2
Trang Hoàng Cư...
2024-08-27 12:06:18
Lúc đi ngang qua sảnh lớn, Lộ Dao khựng lại một lát rồi xoay người nhặt mấy miếng đồ chơi xếp gỗ dưới thảm lên, cất vào túi sau đó ra ngoài, đi về phía khách sạn ở con đường nhỏ phía đối diện.
Nếu hệ thống sử dụng chiêu này vào năm ngoái thì đúng là Lộ Dao không có cách nào thật.
Cô đẩy cửa ra, bàn ghế đêm qua vừa ngồi vẫn còn bày ở chính giữa.
Khách sạn này ban đầu được tạo thành từ hai cửa hàng nhỏ thông nhau, có hai cửa sổ sáng sủa ở phía trước và phía sau, một mặt hướng ra phố mua sắm, một mặt dựa vào núi.
Diện tích cũng không tính là lớn nhưng mà bắt sáng rất tốt.
Ánh mặt trời chiều tà chiếu vào hắt bóng dáng song sắt cửa sổ xuống sàn nhà. Mặc dù không có thứ đồ gì ấm áp nhưng trong phòng lại rất sáng sủa.
Lộ Dao đứng bên cạnh cửa sổ một hồi rồi xoay người đi tới cửa, nghĩ trong lòng một cái rồi lại đẩy cửa ra. Bên ngoài biến thành một vùng đất vắng lặng cô tịch, băng tuyết trùng điệp vô tận.
Nơi này là đại lục Nitraan.
Lộ Dao lấy một cái liềm từ trong kho hàng ra rồi đi ra ngoài. Cô cũng không đi quá xa, chỉ dừng lại ở một sườn núi gần khách sạn.
Sau đó cô dùng cán đao hất tuyết đọng ra, tuỳ tiện nhặt đại một viên đá đầy bụi lên, tháo bao tay xuống rồi đặt tay trái lên đá, tỉ mỉ xây dựng món đồ mà cô muốn ở trong lòng.
Hoa văn tối màu vừa phức tạp vừa thần bí hiện lên chỗ cổ tay Lộ Dao, dần dần lan ra khắp bàn tay sau đó quấn đầy khắp cánh tay.
Chỉ chốc lát sau, Lộ Dao mở mắt ra, ánh sáng màu vàng phát ra từ đầu ngón tay cô.
Bề ngoài của viên đá xuất hiện vết nứt, các bộ phận dư thừa bắt đầu bong tróc ra, rơi xuống đầy mặt đất. Cuối cùng viên đá biến thành một hình vuông ngay ngắn, trên bề mặt có mấy hàng chấm tròn nhô ra.
Lộ Dao móc một miếng đồ chơi xếp gỗ trong túi ra so sánh. Kích thước và trọng lượng của hai thứ này hoàn toàn giống nhau, chỉ là vật liệu đã được thay đổi từ nhựa nhẹ sang đá cứng.
Đây là năng lực mà Lộ Dao lấy được từ chúc phúc của nữ thần Phong Nhiêu. Nó còn hữu dụng hơn dự đoán của cô nhiều. Lộ Dao cảm thấy rất hài lòng, lại tiếp tục đi tìm đá, làm ra một đống phụ kiện nhỏ bé khác nhau, sau đó phân loại cất vào kho hàng cá nhân.
Cô lại cầm dao chặt mấy cây có gai xuống rồi cầm chúng trong tay, trong đầu tưởng tượng ra món đồ mình muốn.
Mấy cây có gai trong tay Lộ Dao hoá thành những cái ống nhỏ màu nâu dài ngắn không đồng nhất, có cái ruột đặc, có cái lại rỗng ruột, cũng có tác dụng riêng.
[Bà chủ có nhiệm vụ mới! Trong vòng ba ngày xin hãy chuẩn bị ổn thoả mọi thứ để mở cửa buôn bán. Phần thưởng là một trăm điểm giá trị nhân khí, máy đổi tiền +1!]
Bây giờ chỉ mới bắt đầu thôi mà nhiệm vụ đã kéo đến rồi.
Lộ Dao thử gọi người máy thay mặt hệ thống này nhưng không nhận được lời hồi đáp nào.
Xem ra người máy này chỉ chịu trách nhiệm phân phát nhiệm vụ thôi chứ không có chức năng trao đổi.
Nếu là vậy thì cô sẽ làm theo ý mình toàn bộ.
Ba ngày nữa là phải khai trương rồi nên cô phải nắm chặt số thời gian gấp gáp này.
Lộ Dao nhặt nhạnh đủ vật liệu tạm thời cần dùng rồi kịp trở lại cửa hàng trước khi trời tối.
Bất Độc chạy từ phía con đường đối diện tới. Sau khi nhìn thấy Lộ Dao, sự sốt ruột trong mắt dần mất đi.
Lộ Dao đang sắp xếp lại vật liệu, quay đầu nhìn Bất Độc một cái rồi hỏi: "Harold đâu rồi?"
Bất Độc: "Ở trong cửa hàng. Chúng con đã mua được rất nhiều đồ ăn ngon từ trong thành, đang chờ mẹ về đấy."
Lộ Dao theo Bất Độc quay về tiệm nail ăn cơm tối rồi thuận miệng đề nghị: "Tối nay tới khách sạn chơi xếp hình đi."
Bất Độc và Harold cảm thấy khó hiểu.
Lúc đến khách sạn rồi, nhìn thấy vật liệt chất đầy dưới đất, vẻ mặt Bất Độc và Harold mới như bừng tỉnh.
Lộ Dao ôm một chồng bản vẽ ra, trong mắt lộ ra ý cười: "Tôi định sẽ khai trương vào ba ngày nữa. Thời gian hơi gấp gáp nên tạm thời chỉ cần xây dựng đến trình độ có thể đón khách được là được."
Suy nghĩ trong lòng được kiểm chứng khiến Harold hưng phấn: "Cô chuẩn bị xây dựng block house rồi để người tí hon vào ở à?"
*Block house (积木小屋): nhà khối
Nếu hệ thống sử dụng chiêu này vào năm ngoái thì đúng là Lộ Dao không có cách nào thật.
Cô đẩy cửa ra, bàn ghế đêm qua vừa ngồi vẫn còn bày ở chính giữa.
Khách sạn này ban đầu được tạo thành từ hai cửa hàng nhỏ thông nhau, có hai cửa sổ sáng sủa ở phía trước và phía sau, một mặt hướng ra phố mua sắm, một mặt dựa vào núi.
Diện tích cũng không tính là lớn nhưng mà bắt sáng rất tốt.
Ánh mặt trời chiều tà chiếu vào hắt bóng dáng song sắt cửa sổ xuống sàn nhà. Mặc dù không có thứ đồ gì ấm áp nhưng trong phòng lại rất sáng sủa.
Lộ Dao đứng bên cạnh cửa sổ một hồi rồi xoay người đi tới cửa, nghĩ trong lòng một cái rồi lại đẩy cửa ra. Bên ngoài biến thành một vùng đất vắng lặng cô tịch, băng tuyết trùng điệp vô tận.
Nơi này là đại lục Nitraan.
Lộ Dao lấy một cái liềm từ trong kho hàng ra rồi đi ra ngoài. Cô cũng không đi quá xa, chỉ dừng lại ở một sườn núi gần khách sạn.
Sau đó cô dùng cán đao hất tuyết đọng ra, tuỳ tiện nhặt đại một viên đá đầy bụi lên, tháo bao tay xuống rồi đặt tay trái lên đá, tỉ mỉ xây dựng món đồ mà cô muốn ở trong lòng.
Hoa văn tối màu vừa phức tạp vừa thần bí hiện lên chỗ cổ tay Lộ Dao, dần dần lan ra khắp bàn tay sau đó quấn đầy khắp cánh tay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ chốc lát sau, Lộ Dao mở mắt ra, ánh sáng màu vàng phát ra từ đầu ngón tay cô.
Bề ngoài của viên đá xuất hiện vết nứt, các bộ phận dư thừa bắt đầu bong tróc ra, rơi xuống đầy mặt đất. Cuối cùng viên đá biến thành một hình vuông ngay ngắn, trên bề mặt có mấy hàng chấm tròn nhô ra.
Lộ Dao móc một miếng đồ chơi xếp gỗ trong túi ra so sánh. Kích thước và trọng lượng của hai thứ này hoàn toàn giống nhau, chỉ là vật liệu đã được thay đổi từ nhựa nhẹ sang đá cứng.
Đây là năng lực mà Lộ Dao lấy được từ chúc phúc của nữ thần Phong Nhiêu. Nó còn hữu dụng hơn dự đoán của cô nhiều. Lộ Dao cảm thấy rất hài lòng, lại tiếp tục đi tìm đá, làm ra một đống phụ kiện nhỏ bé khác nhau, sau đó phân loại cất vào kho hàng cá nhân.
Cô lại cầm dao chặt mấy cây có gai xuống rồi cầm chúng trong tay, trong đầu tưởng tượng ra món đồ mình muốn.
Mấy cây có gai trong tay Lộ Dao hoá thành những cái ống nhỏ màu nâu dài ngắn không đồng nhất, có cái ruột đặc, có cái lại rỗng ruột, cũng có tác dụng riêng.
[Bà chủ có nhiệm vụ mới! Trong vòng ba ngày xin hãy chuẩn bị ổn thoả mọi thứ để mở cửa buôn bán. Phần thưởng là một trăm điểm giá trị nhân khí, máy đổi tiền +1!]
Bây giờ chỉ mới bắt đầu thôi mà nhiệm vụ đã kéo đến rồi.
Lộ Dao thử gọi người máy thay mặt hệ thống này nhưng không nhận được lời hồi đáp nào.
Xem ra người máy này chỉ chịu trách nhiệm phân phát nhiệm vụ thôi chứ không có chức năng trao đổi.
Nếu là vậy thì cô sẽ làm theo ý mình toàn bộ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba ngày nữa là phải khai trương rồi nên cô phải nắm chặt số thời gian gấp gáp này.
Lộ Dao nhặt nhạnh đủ vật liệu tạm thời cần dùng rồi kịp trở lại cửa hàng trước khi trời tối.
Bất Độc chạy từ phía con đường đối diện tới. Sau khi nhìn thấy Lộ Dao, sự sốt ruột trong mắt dần mất đi.
Lộ Dao đang sắp xếp lại vật liệu, quay đầu nhìn Bất Độc một cái rồi hỏi: "Harold đâu rồi?"
Bất Độc: "Ở trong cửa hàng. Chúng con đã mua được rất nhiều đồ ăn ngon từ trong thành, đang chờ mẹ về đấy."
Lộ Dao theo Bất Độc quay về tiệm nail ăn cơm tối rồi thuận miệng đề nghị: "Tối nay tới khách sạn chơi xếp hình đi."
Bất Độc và Harold cảm thấy khó hiểu.
Lúc đến khách sạn rồi, nhìn thấy vật liệt chất đầy dưới đất, vẻ mặt Bất Độc và Harold mới như bừng tỉnh.
Lộ Dao ôm một chồng bản vẽ ra, trong mắt lộ ra ý cười: "Tôi định sẽ khai trương vào ba ngày nữa. Thời gian hơi gấp gáp nên tạm thời chỉ cần xây dựng đến trình độ có thể đón khách được là được."
Suy nghĩ trong lòng được kiểm chứng khiến Harold hưng phấn: "Cô chuẩn bị xây dựng block house rồi để người tí hon vào ở à?"
*Block house (积木小屋): nhà khối
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro