Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2
Viên Thịt Bò,...
2024-08-27 12:06:18
Hai con heo đỏ vốn đã bị sói con dọa sợ bây giờ lại bị tiếng thét này hù cho vỡ mật. Chúng nó phát ra tiếng kêu thê lương như bị giết vậy, quay đầu muốn chạy trốn nhưng móng lại trơn trượt không chạy nổi, cuối cùng bị Viên Thịt Bò mạnh mẽ lùa vào một góc, chỉ có thể giả bộ đáng thương rên ư ử.
Hắc Thứ đưa hết cả bốn con heo đỏ cho Lộ Dao. Máy đổi tiền rào rào phun ra hai mươi tư xu Nitraan.
Nhờ thế mà Lộ Dao mới biết máy đổi tiền cũng có thể đổi vật sống. Nói cách khác là giá trị của một nhà heo đỏ này là hai mươi tư xu Nitraan.
Lộ Dao thu hai xu Nitraan coi như là chi phí chữa bệnh cho Viên Thịt Bò, còn lại hai mươi hai xu thì trả lại cho Hắc Thứ.
Hắc Thứ lắc đầu từ chối: "Sắp đến kỳ đóng băng rồi nên tôi muốn ở lại đây săn thú, chỉ là không có chỗ ngủ."
Cậu ta đã hiểu rõ ý nghĩa của khách sạn, cũng biết Lộ Dao không phải thần linh mà mình muốn tìm.
Chỉ là chân của Viên Thịt Bò được chữa khỏi rồi nên Hắc Thứ không định đi tới bộ lạc Thần Mộc nữa.
Khe cây có gai không còn cây có gai nữa nên săn thú dễ dàng hơn khe đá mà cậu ta ở trước kia nhiều. Hắc Thứ định đêm xuống thì quay về khách sạn ngủ, ban ngày thì đi xung quanh săn thú, cứ vậy cho đến khi kỳ đóng băng kết thúc.
Lộ Dao đưa chìa khoá phòng 201 cho cậu ta rồi hỏi: "Kỳ đóng băng sẽ kéo dài bao lâu?"
Hắc Thứ: "Có lúc rất ngắn nhưng cũng có lúc rất dài. Kỳ đóng băng của mỗi năm không giống nhau. Chỉ là kết thúc kỳ đóng băng là sẽ tới mùa Mộc Dương."
Mùa Mộc Dương ở đây tương tự với mùa xuân.
Thời tiết sẽ ấm áp dần lên. Tộc người tí hon sẽ ra ngoài hoạt động và kiếm ăn. Việc làm ăn của khách sạn cũng sẽ tốt lên.
Lộ Dao bắt đầu chờ mong kỳ đóng băng.
Cô đưa cả nhà heo đỏ tới chuồng chăn nuôi rồi mới dẫn Hắc Thứ đến thang máy thủ công dẫn lên khu phòng dành cho khách.
Hắc Thứ đưa Viên Thịt Bò về phòng nghỉ ngơi. Lộ Dao tiếp tục chuẩn bị cơm tối.
Chu Tố, Bạch Di và Cơ Chỉ Tâm ngồi bất động trước toà nhà gạch xanh.
Chu Tố: "Bỏ mẹ, dễ thương đến nỗi tôi sắp cạn máu rồi!!"
Bạch Di: "Không biết cậu ta đang làm gì trong phòng nhỉ? Thật muốn đẩy cửa ra nhìn một chút."
Cơ Chỉ Tâm vuốt vuốt chiếc nhẫn trên ngón tay: "Mọi người không cảm thấy Viên Thịt Bò rất đáng yêu à?"
Chu Tố và Bạch Di cùng quay đầu sang gật đầu thật mạnh.
Sau nhiều ngày trông mong chờ đợi, cuối cùng thì ba người cũng được nhìn thấy vị khách tí hon trong truyền thuyết như ý muốn. Bọn họ không khỏi nổi điên ầm ĩ trong nhóm chat công việc khiến những đồng nghiệp khác còn chưa tiếp nhận được thông tin ngơ ngác chẳng hiểu gì.
---
Sau đó một hôm, quả nhiên kỳ đóng băng ập tới.
Nhiệt độ trên đại lục Nitraan đột ngột giảm xuống. Bầu trời tối mờ, không gió không tuyết.
Cả thế giới như biến thành một toà thành chết lạnh như băng.
Hắc Thứ ăn xong bữa sáng rồi khoác cái áo khoác có mũ màu hồng kia lên, muốn dẫn Viên Thịt Bò ra ngoài săn thú.
Lộ Dao gọi cậu ta lại rồi đưa cho cậu ta một bộ quần áo: "Mặc như vậy sao ra ngoài được? Cậu mặc cái này vào đi."
Hắc Thứ do dự chớp mắt một cái rồi vẫn nhận lấy.
Cậu ta không biết kết kén nên đúng là rất cần quần áo ấm áp.
Đồ mà Hắc Thứ đang mặc được Lộ Dao may từ lông vũ, vừa mặc vào đã ấm cả người. Cậu ta thử hoạt động mạnh cũng không thấy trở ngại gì. Hơn nữa bộ đồ này rất nhẹ. Bỗng nhiên tâm trạng cậu ta tốt hẳn lên: "Hôm nay tôi sẽ săn ít thỏ sừng về."
[Thành công tiếp đón mười vị khách. Tỷ lệ nhận được phản hồi tích cực của khách hàng là tám mươi phần trăm, hoàn thành nhiệm vụ! Thưởng giá trị nhân khí +1000, đá mài +10!]
[Bà chủ có nhiệm vụ mới! Mời nhận ba nhân viên khách sạn trong vòng ba ngày, trong đó có ít nhất hai nhân viên người tí hon. Thưởng ba trăm điểm giá trị nhân khí, cây xương bồ +3. Mong bà chủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ!]
Hôm nay Lộ Dao vốn đang có kế hoạch gọi người mà Cơ Chỉ Tâm, Bạch Di và Phó Trì đề cử tới phỏng vấn nên nhiệm vụ này đến rất đúng lúc.
Hắc Thứ đưa hết cả bốn con heo đỏ cho Lộ Dao. Máy đổi tiền rào rào phun ra hai mươi tư xu Nitraan.
Nhờ thế mà Lộ Dao mới biết máy đổi tiền cũng có thể đổi vật sống. Nói cách khác là giá trị của một nhà heo đỏ này là hai mươi tư xu Nitraan.
Lộ Dao thu hai xu Nitraan coi như là chi phí chữa bệnh cho Viên Thịt Bò, còn lại hai mươi hai xu thì trả lại cho Hắc Thứ.
Hắc Thứ lắc đầu từ chối: "Sắp đến kỳ đóng băng rồi nên tôi muốn ở lại đây săn thú, chỉ là không có chỗ ngủ."
Cậu ta đã hiểu rõ ý nghĩa của khách sạn, cũng biết Lộ Dao không phải thần linh mà mình muốn tìm.
Chỉ là chân của Viên Thịt Bò được chữa khỏi rồi nên Hắc Thứ không định đi tới bộ lạc Thần Mộc nữa.
Khe cây có gai không còn cây có gai nữa nên săn thú dễ dàng hơn khe đá mà cậu ta ở trước kia nhiều. Hắc Thứ định đêm xuống thì quay về khách sạn ngủ, ban ngày thì đi xung quanh săn thú, cứ vậy cho đến khi kỳ đóng băng kết thúc.
Lộ Dao đưa chìa khoá phòng 201 cho cậu ta rồi hỏi: "Kỳ đóng băng sẽ kéo dài bao lâu?"
Hắc Thứ: "Có lúc rất ngắn nhưng cũng có lúc rất dài. Kỳ đóng băng của mỗi năm không giống nhau. Chỉ là kết thúc kỳ đóng băng là sẽ tới mùa Mộc Dương."
Mùa Mộc Dương ở đây tương tự với mùa xuân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thời tiết sẽ ấm áp dần lên. Tộc người tí hon sẽ ra ngoài hoạt động và kiếm ăn. Việc làm ăn của khách sạn cũng sẽ tốt lên.
Lộ Dao bắt đầu chờ mong kỳ đóng băng.
Cô đưa cả nhà heo đỏ tới chuồng chăn nuôi rồi mới dẫn Hắc Thứ đến thang máy thủ công dẫn lên khu phòng dành cho khách.
Hắc Thứ đưa Viên Thịt Bò về phòng nghỉ ngơi. Lộ Dao tiếp tục chuẩn bị cơm tối.
Chu Tố, Bạch Di và Cơ Chỉ Tâm ngồi bất động trước toà nhà gạch xanh.
Chu Tố: "Bỏ mẹ, dễ thương đến nỗi tôi sắp cạn máu rồi!!"
Bạch Di: "Không biết cậu ta đang làm gì trong phòng nhỉ? Thật muốn đẩy cửa ra nhìn một chút."
Cơ Chỉ Tâm vuốt vuốt chiếc nhẫn trên ngón tay: "Mọi người không cảm thấy Viên Thịt Bò rất đáng yêu à?"
Chu Tố và Bạch Di cùng quay đầu sang gật đầu thật mạnh.
Sau nhiều ngày trông mong chờ đợi, cuối cùng thì ba người cũng được nhìn thấy vị khách tí hon trong truyền thuyết như ý muốn. Bọn họ không khỏi nổi điên ầm ĩ trong nhóm chat công việc khiến những đồng nghiệp khác còn chưa tiếp nhận được thông tin ngơ ngác chẳng hiểu gì.
---
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó một hôm, quả nhiên kỳ đóng băng ập tới.
Nhiệt độ trên đại lục Nitraan đột ngột giảm xuống. Bầu trời tối mờ, không gió không tuyết.
Cả thế giới như biến thành một toà thành chết lạnh như băng.
Hắc Thứ ăn xong bữa sáng rồi khoác cái áo khoác có mũ màu hồng kia lên, muốn dẫn Viên Thịt Bò ra ngoài săn thú.
Lộ Dao gọi cậu ta lại rồi đưa cho cậu ta một bộ quần áo: "Mặc như vậy sao ra ngoài được? Cậu mặc cái này vào đi."
Hắc Thứ do dự chớp mắt một cái rồi vẫn nhận lấy.
Cậu ta không biết kết kén nên đúng là rất cần quần áo ấm áp.
Đồ mà Hắc Thứ đang mặc được Lộ Dao may từ lông vũ, vừa mặc vào đã ấm cả người. Cậu ta thử hoạt động mạnh cũng không thấy trở ngại gì. Hơn nữa bộ đồ này rất nhẹ. Bỗng nhiên tâm trạng cậu ta tốt hẳn lên: "Hôm nay tôi sẽ săn ít thỏ sừng về."
[Thành công tiếp đón mười vị khách. Tỷ lệ nhận được phản hồi tích cực của khách hàng là tám mươi phần trăm, hoàn thành nhiệm vụ! Thưởng giá trị nhân khí +1000, đá mài +10!]
[Bà chủ có nhiệm vụ mới! Mời nhận ba nhân viên khách sạn trong vòng ba ngày, trong đó có ít nhất hai nhân viên người tí hon. Thưởng ba trăm điểm giá trị nhân khí, cây xương bồ +3. Mong bà chủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ!]
Hôm nay Lộ Dao vốn đang có kế hoạch gọi người mà Cơ Chỉ Tâm, Bạch Di và Phó Trì đề cử tới phỏng vấn nên nhiệm vụ này đến rất đúng lúc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro