Chương 18
Áp Ngân Hà
2024-07-23 09:03:14
18.
Diệp Hoan gửi ảnh chụp căn hộ cho đồng nghiệp để than vãn, kết quả là không cẩn thận gửi nhầm cho tôi. . Truyện Khoa Huyễn
Toàn bộ căn hộ giống như một bãi rác khổng lồ, trên bức tường đen sì còn có mấy hình vẽ bậy bạ.
Trên mặt đất không có chỗ để đặt chân, cách mấy bước lại thấy bcs vứt bừa bãi.
So với thảm trạng của nhà tôi ở kiếp trước thì chỉ có hơn chứ không thể kém được!
Kiếp này, Trương Hi còn ngang nhiên dẫn bạn trai về làm loạn, quả thực khiến cho tôi phải cạn lời.
Diệp Hoan nhận ra mình gửi ảnh cho nhầm người, vội vàng thu hồi tin nhắn.
Nhưng tôi đã xem hết rồi, còn ôm bụng cười suốt cả ngày.
Mấy ngày sau, mẹ tôi nói cho tôi biết, dì kể khổ với bà, nói là phải tốn hơn 100.000 để dọn dẹp lại căn hộ của Diệp Hoan, dì tức đến mức không ngủ được.
Còn mắng Diệp Hoan ngu ngốc, tự dưng đi cho cái thứ của nợ ấy vào ở nhà mình.
Nhà mới thuộc quyền sở hữu của Diệp Hoan, nhưng cô ta còn chưa vào ở mà đã bị phá hoại như vậy, thực sự không may mắn chút nào!
Mẹ tôi chỉ cười an ủi của đi thay người linh tinh.
Trong lòng mẹ cũng hiểu rõ, nếu tôi không bán căn hộ kia đi thì chúng tôi sẽ là người bị thiệt hại nặng nề.
Sau đó mẹ cứ khen tôi biết nhìn xa trông rộng, buổi tối còn nấu cả một bữa cơm thịnh soạn để đãi tôi.
Diệp Hoan gửi ảnh chụp căn hộ cho đồng nghiệp để than vãn, kết quả là không cẩn thận gửi nhầm cho tôi. . Truyện Khoa Huyễn
Toàn bộ căn hộ giống như một bãi rác khổng lồ, trên bức tường đen sì còn có mấy hình vẽ bậy bạ.
Trên mặt đất không có chỗ để đặt chân, cách mấy bước lại thấy bcs vứt bừa bãi.
So với thảm trạng của nhà tôi ở kiếp trước thì chỉ có hơn chứ không thể kém được!
Kiếp này, Trương Hi còn ngang nhiên dẫn bạn trai về làm loạn, quả thực khiến cho tôi phải cạn lời.
Diệp Hoan nhận ra mình gửi ảnh cho nhầm người, vội vàng thu hồi tin nhắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng tôi đã xem hết rồi, còn ôm bụng cười suốt cả ngày.
Mấy ngày sau, mẹ tôi nói cho tôi biết, dì kể khổ với bà, nói là phải tốn hơn 100.000 để dọn dẹp lại căn hộ của Diệp Hoan, dì tức đến mức không ngủ được.
Còn mắng Diệp Hoan ngu ngốc, tự dưng đi cho cái thứ của nợ ấy vào ở nhà mình.
Nhà mới thuộc quyền sở hữu của Diệp Hoan, nhưng cô ta còn chưa vào ở mà đã bị phá hoại như vậy, thực sự không may mắn chút nào!
Mẹ tôi chỉ cười an ủi của đi thay người linh tinh.
Trong lòng mẹ cũng hiểu rõ, nếu tôi không bán căn hộ kia đi thì chúng tôi sẽ là người bị thiệt hại nặng nề.
Sau đó mẹ cứ khen tôi biết nhìn xa trông rộng, buổi tối còn nấu cả một bữa cơm thịnh soạn để đãi tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro