Cùng Anh Hướng Tới Gần Ngân Hà

Chương 1

2024-12-03 16:01:52

Tiếng động cơ gầm rú vang vọng, chiếc máy bay cất cánh, chầm chậm bay lên, như đang leo dốc trong màn đêm.

Bên ngoài cửa sổ, ánh đèn vàng rực rỡ từ thành phố trải dài đến cuối tầm mắt, ánh sáng lung linh làm dịu đi sự tĩnh lặng của màn đêm sâu thẳm.

Ôn Chi thu ánh mắt từ ngoài cửa sổ lại, liền phát hiện cô bé ngồi bên cạnh đang chăm chú nhìn mình.

Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi:

“Em muốn chị kéo rèm lại à?”

Ôn Chi vừa từ Mỹ về nước, quá cảnh ở Hồng Kông. May mắn là lần này người ngồi cạnh chỉ là một cô bé trông khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt hiền lành, có vẻ rất ngoan ngoãn. Điều này dễ chịu hơn nhiều so với chuyến bay trước, khi cô phải ngồi cạnh một người đàn ông dai dẳng tìm cách bắt chuyện với mình.

Cô đưa tay, kéo tấm chắn cửa sổ xuống. Không gian xung quanh lập tức trở nên tối hơn.

Đang định nhắm mắt nghỉ ngơi thì cô nghe giọng nói nhỏ nhẹ bên cạnh vang lên:

“Chị ơi, chị đẹp quá.”

Câu nói ấy khiến Ôn Chi bật cười.



Cô đã quen với việc bị đàn ông trêu ghẹo, từ lâu không còn thấy khó chịu hay bận tâm nữa. Nhưng lần này lại khác. Được một cô bé khen thẳng thắn như vậy, cô không kìm được mà bật cười thành tiếng.

Cô chậm rãi quay đầu lại, đôi mắt hạnh đen long lanh dưới ánh sáng mờ nhạt như được nước rửa qua, trong trẻo mà sáng ngời.

“Cảm ơn em, nhiều người cũng nói thế.”

Cô bé có lẽ không ngờ được lại nghe câu trả lời “dày mặt” như vậy, ngớ người ra, tròn mắt nhìn cô chằm chằm.

Ôn Chi khẽ thở dài:

“Em thấy không, đôi khi nói thật lại khiến người khác phải kinh ngạc như thế đấy.”

Cô bé mở to mắt, nhìn càng lúc càng tròn xoe.

Chọc cô bé xong, Ôn Chi dịu dàng nói:

“Ngủ một chút đi, chỉ hai tiếng thôi, chúng ta sẽ đến ngay.”

Cô bé gật đầu, đáp ngoan một tiếng rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, nhịp thở đều đều.

Chuyến bay đêm, không gian yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng gió cũng nghe rõ ràng.



Ôn Chi tựa đầu vào gối kê, lơ mơ chìm vào trạng thái nửa tỉnh nửa mơ.

Cho đến khi một cơn rung lắc dữ dội bất ngờ làm cô và nhiều hành khách khác giật mình tỉnh giấc.

Trong cabin vang lên tiếng loa thông báo:

“Thưa quý khách, xin chú ý! Máy bay đang gặp luồng không khí nhiễu động, sẽ xảy ra rung lắc trong thời gian ngắn.

Xin vui lòng quay lại chỗ ngồi, thắt dây an toàn. Trong thời gian này, vui lòng không sử dụng nhà vệ sinh. Dịch vụ cabin cũng sẽ tạm thời dừng lại.”

Hành khách vẫn còn mơ màng chưa rõ chuyện gì xảy ra, thì đã cảm nhận được sự chao đảo mạnh, máy bay như đang lao xuống.

“Aaaaa!”

Ai đó không kiềm được, hét lên thất thanh.

Ôn Chi thở dài, cũng không trách người vừa hét. Hiện tượng này với cô đã quá quen thuộc, nhưng với hành khách bình thường, quả thực là nỗi kinh hoàng.

Lý do cô không hoảng hốt là vì đã trải qua chuyện này không ít lần.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cùng Anh Hướng Tới Gần Ngân Hà

Số ký tự: 0