[Cung Đấu] 100 Kỹ Xảo Chinh Phục Hoàng Đế Ở Hậu Cung
Hoa Nhài (1)
Thái Uông Uông
2024-09-25 08:56:38
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Thiếp thỉnh an bệ hạ, bệ hạ vạn an.” Vân Ly đi tới, động tác hành lễ cũng cực kỳ xinh đẹp.
“Trẫm nhìn ái phi đi đến, lại giống như tiên tử hoa hạnh muốn trở về thiên cung khi hết mùa xuân. Dung mạo của ái phi, quả nhiên không tầm thường.” Hạ Cẩn Ly cười dùng quạt xếp trong tay điểm một cái bảo nàng đứng dậy.
“Bệ hạ thật là, thiếp không làm tiên tử hoa hạnh yếu đuối gì đó đâu. Nếu như làm, thì làm tỳ bà tinh. Kịch độc vô cùng, ai dám bắt nạt?” Vân Ly cười nhẹ nhàng.
“Chậc.” Hạ Cẩn Ly một tay kéo nàng qua ôm vào trong lòng:”Nàng đúng là tâm địa độc ác.”
“Bệ hạ há chưa nghe 'mặt như hoa, mà lòng như đao'. Nam nữ đều là người, bệ hạ không thể cảm thấy nữ tử sẽ không độc ác nha.” Vân Ly ôm lấy cổ của hắn.
“Ồ, vậy độc của ái phi rất nặng?” Hạ Cẩn Ly niết cằm của nàng hỏi.
“Độc của thiếp, cho dù đâm lên người bệ hạ không sao cả, bệ hạ là chân long. Bệ hạ thần uy, that cho thiếp đi.” Vân Ly nũng nịu.
Hạ Cẩn Ly buông tay ra: “Tinh nghịch.”
Vân Ly đứng dậy, ngồi đối diện hắn: “Hôm nay bệ hạ thật là nhàn nhã.”
“Trẫm cũng không phải không biết mệt mỏi, trong triều không có chuyện gì, nên nghỉ một lát.” Hạ Cẩn Ly bưng ly trà lên uống một ngụm.
“Bệ hạ vất vả, nên nghỉ ngơi.” Vân Ly chống cằm.
“Gần đây ái phi đang làm gì?” Hạ Cẩn Ly hỏi.
“Cầm kỳ thư họa thiếp đều không am hiểu lắm, gần đây cũng chỉ có thể đọc thoại bản, thỉnh thoảng đến vườn hoa dạo một chút. Trời nóng thì nằm trong phòng ngủ. Sau đó chờ bệ hạ.” Vân Ly nói.
Hạ Cẩn Ly cười lên: “Nàng đúng là ngay thẳng.”
Vân Ly bứt một quả nho trong chiếc đĩa trên bàn: “Bệ hạ ăn.”
Hạ Cẩn Ly thờ ơ.
Vân Ly lột vỏ quả nhỏ, lại đưa tới, ngay khi Hạ Cẩn Ly đang chuẩn bị ăn, nàng lại nhét quả nho vào trong miệng mình: “Cướp đồ ăn của bệ hạ thật là ngon.”
Hạ Cẩn Ly lắc đầu, cũng không so đo với nàng.
Nữ tử hoạt sắc sinh hương thế này, hắn nhìn đương nhiên cảm thấy rất tốt.
Tiếng đàn kết thúc, Hạ Cẩn Ly cũng không kêu bắt đầu khúc tiếp theo, mà kêu bọn họ lui ra.
“Đi thôi, đang lúc hoa nhài nở rộ, đi xem xem.”
Vân Ly gật đầu đứng dậy, hai người cùng nhau đi đến nơi có nhiều hoa nhài, còn chưa đi đến đã ngửi thấy mùi thơm.
Hoa nhài này, mặc dù không lớn, nhưng vô cùng thơm. Nếu như nở nhiều, thì sẽ càng thơm.
Nơi có nhiều hoa nhài nhất, cách cung Từ An của thái hậu không xa.
Chỉ là, phía sau cung Từ An còn có hoa viên nhỏ, thái hậu nương nương không thường xuyên tới nơi này ngắm hoa.
Vân Ly nghĩ, có lẽ là hoàng đế đã sai người ngăn cản người bên ngoài ngự hoa viên, nếu không sẽ không lâu như thế mà không ngẫu nhiên gặp mặt.
Cùng Hoàng đế đi rất lâu, ngay khi Vân Ly mệt mỏi, hoàng đế nói: “Mệt rồi đúng không? Trẫm còn chưa từng đến chỗ ở của nàng, đi xem xem.”
Vân Ly đáp lại, rồi từ ngự hoa viên, một đường trở về cung Lạc An.
Cung Lạc An là một cung điện ở phía đông, không lớn không nhỏ.
Nơi Vân Ly ở là một chỗ ở điện phía đông.
Chính điện chưa có chủ vị, trong toàn bộ cung điện chỉ có một chủ tử là nàng.
Cung Lạc An không hề cũ nát, nhưng cũng không được xem là nơi quá tốt.
Thật ra Vân Ly biết rõ, lúc trước quý phi muốn để nàng ở trong cung Ngọc Chỉ, chỉ là không biết vị cao nhân nào đã động tay động chân sau lưng, sau đó vứt nàng ở đây một mình.
Thật ra, Vân Ly mong còn không kịp.
Nếu hoàng đế đã tới rồi, thì phải sai người bố trí lại chính điện, hắn sẽ không ngủ ở thiên điện với Vân Ly đâu.
Dù sao chính điện cũng không có ai.
“Thiếp thỉnh an bệ hạ, bệ hạ vạn an.” Vân Ly đi tới, động tác hành lễ cũng cực kỳ xinh đẹp.
“Trẫm nhìn ái phi đi đến, lại giống như tiên tử hoa hạnh muốn trở về thiên cung khi hết mùa xuân. Dung mạo của ái phi, quả nhiên không tầm thường.” Hạ Cẩn Ly cười dùng quạt xếp trong tay điểm một cái bảo nàng đứng dậy.
“Bệ hạ thật là, thiếp không làm tiên tử hoa hạnh yếu đuối gì đó đâu. Nếu như làm, thì làm tỳ bà tinh. Kịch độc vô cùng, ai dám bắt nạt?” Vân Ly cười nhẹ nhàng.
“Chậc.” Hạ Cẩn Ly một tay kéo nàng qua ôm vào trong lòng:”Nàng đúng là tâm địa độc ác.”
“Bệ hạ há chưa nghe 'mặt như hoa, mà lòng như đao'. Nam nữ đều là người, bệ hạ không thể cảm thấy nữ tử sẽ không độc ác nha.” Vân Ly ôm lấy cổ của hắn.
“Ồ, vậy độc của ái phi rất nặng?” Hạ Cẩn Ly niết cằm của nàng hỏi.
“Độc của thiếp, cho dù đâm lên người bệ hạ không sao cả, bệ hạ là chân long. Bệ hạ thần uy, that cho thiếp đi.” Vân Ly nũng nịu.
Hạ Cẩn Ly buông tay ra: “Tinh nghịch.”
Vân Ly đứng dậy, ngồi đối diện hắn: “Hôm nay bệ hạ thật là nhàn nhã.”
“Trẫm cũng không phải không biết mệt mỏi, trong triều không có chuyện gì, nên nghỉ một lát.” Hạ Cẩn Ly bưng ly trà lên uống một ngụm.
“Bệ hạ vất vả, nên nghỉ ngơi.” Vân Ly chống cằm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Gần đây ái phi đang làm gì?” Hạ Cẩn Ly hỏi.
“Cầm kỳ thư họa thiếp đều không am hiểu lắm, gần đây cũng chỉ có thể đọc thoại bản, thỉnh thoảng đến vườn hoa dạo một chút. Trời nóng thì nằm trong phòng ngủ. Sau đó chờ bệ hạ.” Vân Ly nói.
Hạ Cẩn Ly cười lên: “Nàng đúng là ngay thẳng.”
Vân Ly bứt một quả nho trong chiếc đĩa trên bàn: “Bệ hạ ăn.”
Hạ Cẩn Ly thờ ơ.
Vân Ly lột vỏ quả nhỏ, lại đưa tới, ngay khi Hạ Cẩn Ly đang chuẩn bị ăn, nàng lại nhét quả nho vào trong miệng mình: “Cướp đồ ăn của bệ hạ thật là ngon.”
Hạ Cẩn Ly lắc đầu, cũng không so đo với nàng.
Nữ tử hoạt sắc sinh hương thế này, hắn nhìn đương nhiên cảm thấy rất tốt.
Tiếng đàn kết thúc, Hạ Cẩn Ly cũng không kêu bắt đầu khúc tiếp theo, mà kêu bọn họ lui ra.
“Đi thôi, đang lúc hoa nhài nở rộ, đi xem xem.”
Vân Ly gật đầu đứng dậy, hai người cùng nhau đi đến nơi có nhiều hoa nhài, còn chưa đi đến đã ngửi thấy mùi thơm.
Hoa nhài này, mặc dù không lớn, nhưng vô cùng thơm. Nếu như nở nhiều, thì sẽ càng thơm.
Nơi có nhiều hoa nhài nhất, cách cung Từ An của thái hậu không xa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là, phía sau cung Từ An còn có hoa viên nhỏ, thái hậu nương nương không thường xuyên tới nơi này ngắm hoa.
Vân Ly nghĩ, có lẽ là hoàng đế đã sai người ngăn cản người bên ngoài ngự hoa viên, nếu không sẽ không lâu như thế mà không ngẫu nhiên gặp mặt.
Cùng Hoàng đế đi rất lâu, ngay khi Vân Ly mệt mỏi, hoàng đế nói: “Mệt rồi đúng không? Trẫm còn chưa từng đến chỗ ở của nàng, đi xem xem.”
Vân Ly đáp lại, rồi từ ngự hoa viên, một đường trở về cung Lạc An.
Cung Lạc An là một cung điện ở phía đông, không lớn không nhỏ.
Nơi Vân Ly ở là một chỗ ở điện phía đông.
Chính điện chưa có chủ vị, trong toàn bộ cung điện chỉ có một chủ tử là nàng.
Cung Lạc An không hề cũ nát, nhưng cũng không được xem là nơi quá tốt.
Thật ra Vân Ly biết rõ, lúc trước quý phi muốn để nàng ở trong cung Ngọc Chỉ, chỉ là không biết vị cao nhân nào đã động tay động chân sau lưng, sau đó vứt nàng ở đây một mình.
Thật ra, Vân Ly mong còn không kịp.
Nếu hoàng đế đã tới rồi, thì phải sai người bố trí lại chính điện, hắn sẽ không ngủ ở thiên điện với Vân Ly đâu.
Dù sao chính điện cũng không có ai.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro