Cuộc Sống Đại Học Xui Xẻo
Đánh giá:
8.0
/10 từ 19 lượt
Đọc truyện Full Cuộc Sống Đại Học Xui Xẻo trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. “Màn hình cảm ứng sóng âm bề mặt
thông thường dựa trên hai bộ thu/phát sóng âm đồng thời trên trục X và
trục Y, khi…” Lớp học im phăng phắc, thầy giáo đột nhiên dừng hàng chữ
ngoáy tít đang viết trên bảng, quay xuống hỏi: “Hôm qua tôi đã thông báo về phạm vi ôn tập, ai có thể cho tôi biết sóng âm hoạt động như thế
nào?”. Đôi mắt đen ẩn sau gọng kính bắt đầu rà một lượt lớp học.
Toàn bộ lớp cúi đầu ngoan ngoãn, cố không để lọt vào tầm mắt của thầy, trừ hắn.
“Hà Vĩnh Kỳ.”
Đã bảo mà, cái tên ngốc này có thèm nghe giảng đâu, chẳng biết tâm trí hắn đã bay bổng đến tận chỗ nào rồi. Tôi giơ chân, đạp hắn một cái thật mạnh.
“A?” Hắn ngẩng đầu ngạc nhiên.
“Nguyên lý hoạt động của sóng âm là gì?”
Thấy hắn nhìn mình bằng vẻ mặt đáng thương, tôi cắn răng, đành phải giơ hai ngón tay lên nhắc – hai trục, đồ ngốc!
Hắn nhanh chóng ngộ ra: “Hai tia”.
“Hai tia?” Thầy giáo nhướng mày.
Tôi than thầm, liên tục huơ hai ngón tay, dùng khẩu hình bảo hắn: “Thiết kế… thiết kế…”.
Hắn bừng tỉnh: “Thiết kế hai tia”.
“Thiết kế hai tia?”
Trời ạ, cái tên này căn bản là không sờ đến sách vở. Cả lớp tập mãi thành quen, bờ vai bắt đầu rung bần bật – nhịn cười.
Vì người dì luôn yêu thương mình, tôi không thể không mạo hiểm, khẽ thì thầm: “X,Y”.
Cuối cùng thì hắn cũng nghe rõ, nhắc lại ngay: “X và Y”.
Khuôn mặt thầy giáo dãn ra một chút, hỏi tiếp: “X và Y đại diện cho cái gì?”.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, câu hỏi mới đơn giản làm sao. X và Y đại diện cho hai trục tọa độ, bất kỳ học sinh trung học nào cũng có thể trả lời. Thực tế chứng minh, ông anh kết nghĩa này của tôi đúng là một thằng đần.
“Nhiễm sắc thể.” Hắn nhún vai tỉnh bơ.
Cả lớp cười ầm ĩ. Còn tôi, ầm một tiếng, chán nản nằm vật ra bàn.
Thật mất mặt…
“Hà Vĩnh Kỳ.”
Đã bảo mà, cái tên ngốc này có thèm nghe giảng đâu, chẳng biết tâm trí hắn đã bay bổng đến tận chỗ nào rồi. Tôi giơ chân, đạp hắn một cái thật mạnh.
“A?” Hắn ngẩng đầu ngạc nhiên.
“Nguyên lý hoạt động của sóng âm là gì?”
Thấy hắn nhìn mình bằng vẻ mặt đáng thương, tôi cắn răng, đành phải giơ hai ngón tay lên nhắc – hai trục, đồ ngốc!
Hắn nhanh chóng ngộ ra: “Hai tia”.
“Hai tia?” Thầy giáo nhướng mày.
Tôi than thầm, liên tục huơ hai ngón tay, dùng khẩu hình bảo hắn: “Thiết kế… thiết kế…”.
Hắn bừng tỉnh: “Thiết kế hai tia”.
“Thiết kế hai tia?”
Trời ạ, cái tên này căn bản là không sờ đến sách vở. Cả lớp tập mãi thành quen, bờ vai bắt đầu rung bần bật – nhịn cười.
Vì người dì luôn yêu thương mình, tôi không thể không mạo hiểm, khẽ thì thầm: “X,Y”.
Cuối cùng thì hắn cũng nghe rõ, nhắc lại ngay: “X và Y”.
Khuôn mặt thầy giáo dãn ra một chút, hỏi tiếp: “X và Y đại diện cho cái gì?”.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, câu hỏi mới đơn giản làm sao. X và Y đại diện cho hai trục tọa độ, bất kỳ học sinh trung học nào cũng có thể trả lời. Thực tế chứng minh, ông anh kết nghĩa này của tôi đúng là một thằng đần.
“Nhiễm sắc thể.” Hắn nhún vai tỉnh bơ.
Cả lớp cười ầm ĩ. Còn tôi, ầm một tiếng, chán nản nằm vật ra bàn.
Thật mất mặt…