Cuộc Sống Hàng Ngày Đầy Rủi Ro Của Ta Bên Vai Ác
Chân Hoàn, Thử...
Nhất Giang Thính Nguyệt
2024-10-01 19:33:03
Bây giờ sắp phát huy tác dụng!
“Đây là linh nhưỡng muội đặc chế, đối với việc chữa thương đặc biệt có hiệu quả, huynh nhìn huynh xem, vết thương đã nặng thành như vậy, huynh uống một vại thử xem.” Thiên La ân cần nói.
Tươi cười tái nhợt trên mặt Lục Tê Chi còn chưa có thối lui, chỉ có một đôi mắt vẫn lạnh như băng.
Hắn hỏi: “Cũng cần phải trả tiền?”
Thiên La gật đầu: “Tương phùng tức là có duyên, giảm giá cho huynh một chút, chỉ một ngàn linh thạch một lọ.”
Đủ ý tứ đi, quá ư là rẻ!
Lục Tê Chi giơ tay nhận lấy, rũ mắt ngửi ngửi, là hương vị nhân sâm vạn năm, thánh phẩm chữa thương.
Trước khi uống, hắn giương mắt nhìn Thiên La một cái, ánh mắt kia phảng phất đang nói nếu ‘ thứ này có vấn đề, một đầu ngón tay của ta cũng có thể giết chết ngươi. ’
Thiên La liền có hơi chút hối hận, vạn nhất hắn biết chính mình cho hắn uống chính là nước ngâm chân thì làm sao bây giờ?
Nhưng hối hận đã không còn kịp, đối phương ngẩng đầu uống lên, nàng liền rất khẩn trương, lo lắng hắn nếm ra đây là nước ngâm chân.
Nàng hỏi: “Hương vị thế nào?”
Lục Tê Chi ném bình gốm cho Thiên La, Thiên La vừa thấy, ngươi được lắm, hết nhẵn, uống sạch bách.
Thiên La nghe được hắn trả lời: “Tạm được.”
Thật là một cái đánh giá lệnh tâm tình người sung sướng.
Nàng nhìn thấy hắn uống nước ngâm chân xong, tốc độ khép miệng vết thương trên người trở nên rất nhanh, kỳ thật ban đầu hắn đứng ở chỗ đó cười, miệng vết thương cũng đang tự động khép lại, nhưng không nhanh như vậy.
Cho nên, nước ngâm chân của nàng thật sự là vô cùng tuyệt vời!
Nếu chính mình hữu dụng như vậy, lá gan nàng liền lớn hơn.
Thiên La như là không cẩn thận lộ ra, nói: “Linh nhưỡng này, chính là lấy huyết nhục của muội làm thành, thoạt nhìn hiệu quả thật không sai, bán cho huynh một ngàn linh thạch muội còn cảm thấy quá thiệt đi, muội không bán chịu, cộng thêm tiền tháo xiềng xích cho huynh lúc trước, đại khái một vạn một ngàn linh thạch, là linh thạch thượng phẩm nha!”
Nói xong, Thiên La lại bồi thêm một câu: “Thôi được rồi, ghi nợ cũng được, nhưng tiền lãi muội tính rất cao nha, muộn một ngày liền thêm 10%, nhân vật có uy tín danh dự như huynh, khẳng định sẽ không quỵt nợ đi? Muội cũng không ngại chờ sau khi chúng ta rời khỏi đây huynh lại trả cho muội.”
Nàng hiện tại hoài nghi sơn động này căn bản không phải bí cảnh Bích Tẩy, nói không chừng là địa phương nào đó tiếp nối với bí cảnh, bởi vì nàng là linh khí thiên địa uẩn dưỡng mà thành, không cẩn thận bị hút lại đây.
Có nghĩ là, nàng muốn đi ra ngoài chỉ sợ cần phải dựa vào hắn.
Lục Tê Chi không tỏ ý kiến, hắn ôm lấy eo Thiên La - thôi được, nàng cũng không có eo - bay ra ngoài.
Thiên La chỉ cảm thấy chung quanh là gió gào thét, mùi tanh hôi đang không ngừng lui về phía sau, rất nhanh, nàng cảm giác không khí trước mặt giống như lắc lư một chút, giống như là nước gợn.
Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng lúc ấy nàng cảm giác được.
Lại trợn mắt, bọn họ gặp lại ánh mặt trời.
Thiên La ngửi được hương vị tươi mát trong không khí, nhìn trời xanh mây trắng, hoa thơm chim hót, không nhịn được hít sâu một hơi.
Oa, trong không khí thế nhưng còn có mùi thịt nướng, chỉ là mùi hơi đơn điệu một chút, nếu thêm chút thì là và bột ớt thì sẽ càng thơm hơn…… Hả?
Thiên La mở mắt ra nhìn về phía trước, cùng một đoàn các sư huynh, sư tỷ Tử Hư Kiếm Tông mặc áo dài màu xanh lơ đang ăn thịt nướng hai mặt nhìn nhau.
“Đây là linh nhưỡng muội đặc chế, đối với việc chữa thương đặc biệt có hiệu quả, huynh nhìn huynh xem, vết thương đã nặng thành như vậy, huynh uống một vại thử xem.” Thiên La ân cần nói.
Tươi cười tái nhợt trên mặt Lục Tê Chi còn chưa có thối lui, chỉ có một đôi mắt vẫn lạnh như băng.
Hắn hỏi: “Cũng cần phải trả tiền?”
Thiên La gật đầu: “Tương phùng tức là có duyên, giảm giá cho huynh một chút, chỉ một ngàn linh thạch một lọ.”
Đủ ý tứ đi, quá ư là rẻ!
Lục Tê Chi giơ tay nhận lấy, rũ mắt ngửi ngửi, là hương vị nhân sâm vạn năm, thánh phẩm chữa thương.
Trước khi uống, hắn giương mắt nhìn Thiên La một cái, ánh mắt kia phảng phất đang nói nếu ‘ thứ này có vấn đề, một đầu ngón tay của ta cũng có thể giết chết ngươi. ’
Thiên La liền có hơi chút hối hận, vạn nhất hắn biết chính mình cho hắn uống chính là nước ngâm chân thì làm sao bây giờ?
Nhưng hối hận đã không còn kịp, đối phương ngẩng đầu uống lên, nàng liền rất khẩn trương, lo lắng hắn nếm ra đây là nước ngâm chân.
Nàng hỏi: “Hương vị thế nào?”
Lục Tê Chi ném bình gốm cho Thiên La, Thiên La vừa thấy, ngươi được lắm, hết nhẵn, uống sạch bách.
Thiên La nghe được hắn trả lời: “Tạm được.”
Thật là một cái đánh giá lệnh tâm tình người sung sướng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng nhìn thấy hắn uống nước ngâm chân xong, tốc độ khép miệng vết thương trên người trở nên rất nhanh, kỳ thật ban đầu hắn đứng ở chỗ đó cười, miệng vết thương cũng đang tự động khép lại, nhưng không nhanh như vậy.
Cho nên, nước ngâm chân của nàng thật sự là vô cùng tuyệt vời!
Nếu chính mình hữu dụng như vậy, lá gan nàng liền lớn hơn.
Thiên La như là không cẩn thận lộ ra, nói: “Linh nhưỡng này, chính là lấy huyết nhục của muội làm thành, thoạt nhìn hiệu quả thật không sai, bán cho huynh một ngàn linh thạch muội còn cảm thấy quá thiệt đi, muội không bán chịu, cộng thêm tiền tháo xiềng xích cho huynh lúc trước, đại khái một vạn một ngàn linh thạch, là linh thạch thượng phẩm nha!”
Nói xong, Thiên La lại bồi thêm một câu: “Thôi được rồi, ghi nợ cũng được, nhưng tiền lãi muội tính rất cao nha, muộn một ngày liền thêm 10%, nhân vật có uy tín danh dự như huynh, khẳng định sẽ không quỵt nợ đi? Muội cũng không ngại chờ sau khi chúng ta rời khỏi đây huynh lại trả cho muội.”
Nàng hiện tại hoài nghi sơn động này căn bản không phải bí cảnh Bích Tẩy, nói không chừng là địa phương nào đó tiếp nối với bí cảnh, bởi vì nàng là linh khí thiên địa uẩn dưỡng mà thành, không cẩn thận bị hút lại đây.
Có nghĩ là, nàng muốn đi ra ngoài chỉ sợ cần phải dựa vào hắn.
Lục Tê Chi không tỏ ý kiến, hắn ôm lấy eo Thiên La - thôi được, nàng cũng không có eo - bay ra ngoài.
Thiên La chỉ cảm thấy chung quanh là gió gào thét, mùi tanh hôi đang không ngừng lui về phía sau, rất nhanh, nàng cảm giác không khí trước mặt giống như lắc lư một chút, giống như là nước gợn.
Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng lúc ấy nàng cảm giác được.
Lại trợn mắt, bọn họ gặp lại ánh mặt trời.
Thiên La ngửi được hương vị tươi mát trong không khí, nhìn trời xanh mây trắng, hoa thơm chim hót, không nhịn được hít sâu một hơi.
Oa, trong không khí thế nhưng còn có mùi thịt nướng, chỉ là mùi hơi đơn điệu một chút, nếu thêm chút thì là và bột ớt thì sẽ càng thơm hơn…… Hả?
Thiên La mở mắt ra nhìn về phía trước, cùng một đoàn các sư huynh, sư tỷ Tử Hư Kiếm Tông mặc áo dài màu xanh lơ đang ăn thịt nướng hai mặt nhìn nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro