Chỉ dùng ké của...
Nam Qua Giáp Tâm
2024-08-07 00:08:26
May mắn cha mẹ Tôn gia là vợ chồng công nhân viên, còn không phải công nhân viên chức bình thường, cộng thêm trong nhà nhiều con, diện tích phòng ở vốn nhỏ, lúc này mới đủ tư cách được điều tới bên nhà mới.
Xung quanh các công trình gia đình này, nhà máy còn xây dựng một số tòa nhà hai tầng thông nhau, là công trình phụ trợ cho các khu dân cư.
Mỗi tòa nhà nhỏ là cửa hàng kinh doanh, cửa hàng, nhà hàng, nhà tắm, cửa hàng tạp hóa, tiệm cắt tóc, ngân hàng tiết kiệm, tất cả đều rực rỡ, có thể nói cả công năng và dự án không thua kém gì thị trấn.
Cách khu dân cư vài chục mét, một con rồng thép khổng lồ ẩn mình giữa đám cỏ dại cao lớn, là tuyến đường sắt được thành phố đặc biệt xây dựng để tạo điều kiện cung cấp nhiên liệu than và các loại vật liệu khác nhau cho nhà máy điện.
Đường dây cung cấp điện dành riêng cho nhà máy điện này là niềm tự hào của tất cả công nhân nhà máy điện, xét cho cùng thì nhà máy điện duy nhất trong toàn thành phố mới có thể được hưởng sự đối xử như vậy.
Ngay cả khi sau này các nhánh được tách ra khỏi đường ray này và một tuyến đường sắt khác dẫn đến nhà máy sản xuất lốp xe, những người ở nhà máy điện vẫn tự hào, xương sống của họ cứng đờ như đường ray của đoàn tàu.
Đường sắt của nhà máy sản xuất lốp xe ư?
Chỉ dùng ké của nhà máy điện bọn họ mà thôi.
Cũng giống như hàng chục tòa nhà gia đình của nhà máy điện trên đường sắt, để cuộc sống dễ dàng hơn, chẳng phải khu gia đình nên được xây dựng gần nhà máy của bọ nhất để trẻ em được đến trường và người già được khám bệnh sao?
Nếu không có sự trợ giúp từ nhà máy điện, nhà máy sản xuất lốp xe sẽ gặp khó khăn ngay cả việc cung cấp nước, điện và sưởi ấm.
Có hàng chục nghìn công nhân trong một nhà máy điện cộng với gia đình bọn họ, dân số sống ở đây ít nhất phải hơn 30.000 người, cộng thêm công nhân nhà máy lốp xe và gia đình bọn họ, cùng với thôn dân hai đại đội gần đó phải 4, 5 vạn nhân khẩu cùng vẽ nên bức tranh pháo hoa nhộn nhịp của con người, khiến khu vực miền núi vốn yên tĩnh và vắng vẻ này trở nên vô cùng náo nhiệt.
Dựa vào nhà máy điện, một thị trấn nhỏ dần mọc lên trên ngọn núi.
Hai cô bạn thân vừa nói vừa cười đi tới trường học, trường học bên này vốn nghỉ hè mà trống trải yên tĩnh, bởi vì đám học sinh tốt nghiệp cùng tới trường mà trở nên náo nhiệt.
Học sinh đến nhận chứng nhận tốt nghiệp đi thành từng nhóm nhỏ trên sân trường, bảng điểm và điểm trúng tuyển của các trường trung học phổ thông, trung cấp kỹ thuật trên địa bàn thành phố được dán ở vị trí dễ thấy nhất trước cửa tòa nhà giảng dạy, giống như dính chặt lên vách tường tòa dạy học.
Trong số các học sinh tốt nghiệp ra vào tòa nhà giảng dạy, thỉnh thoảng có một hai người dừng lại thẫn thờ nhìn chằm chằm tên và con số viết trên tờ giấy đỏ, không biết đang suy nghĩ gì.
Trường trung học của nhà máy điện sẽ chịu trách nhiệm giảng dạy cho con em nhà máy điện, nhà máy lốp xe và mấy chục thôn trang gần đó vừa tới độ tuổi, nhưng công bằng mà nói chất lượng dạy học chỉ trung bình mà thôi.
Hàng năm học sinh tốt nghiệp ở đây chưa tới 20% được nhận vào cấp 3, phần lớn là cấp 3 huyện thành và thị trấn, mỗi năm chỉ có 3 đến 5 người được nhận vào trường cấp 3 ở thành thị hoặc trung cấp nội thành.
Thời đại này cấp ba không dễ thi đỗ, trung cấp càng khó, học lên chỉ có thể nói là miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
Nếu đổi thành trường học khác, nhìn thành tích như vậy hiệu trưởng đã sớm nổi giận, nhưng trường cấp 2 của nhà máy điện thì khác.
Học sinh tới bên này đi học đa số đều là con của công nhân, trong bọn họ một phần vận may tốt sau khi tốt nghiệp sẽ mượn sức mạnh của bậc cha chú hay mẹ tiến vào nhà máy tiếp tục làm công.
Xung quanh các công trình gia đình này, nhà máy còn xây dựng một số tòa nhà hai tầng thông nhau, là công trình phụ trợ cho các khu dân cư.
Mỗi tòa nhà nhỏ là cửa hàng kinh doanh, cửa hàng, nhà hàng, nhà tắm, cửa hàng tạp hóa, tiệm cắt tóc, ngân hàng tiết kiệm, tất cả đều rực rỡ, có thể nói cả công năng và dự án không thua kém gì thị trấn.
Cách khu dân cư vài chục mét, một con rồng thép khổng lồ ẩn mình giữa đám cỏ dại cao lớn, là tuyến đường sắt được thành phố đặc biệt xây dựng để tạo điều kiện cung cấp nhiên liệu than và các loại vật liệu khác nhau cho nhà máy điện.
Đường dây cung cấp điện dành riêng cho nhà máy điện này là niềm tự hào của tất cả công nhân nhà máy điện, xét cho cùng thì nhà máy điện duy nhất trong toàn thành phố mới có thể được hưởng sự đối xử như vậy.
Ngay cả khi sau này các nhánh được tách ra khỏi đường ray này và một tuyến đường sắt khác dẫn đến nhà máy sản xuất lốp xe, những người ở nhà máy điện vẫn tự hào, xương sống của họ cứng đờ như đường ray của đoàn tàu.
Đường sắt của nhà máy sản xuất lốp xe ư?
Chỉ dùng ké của nhà máy điện bọn họ mà thôi.
Cũng giống như hàng chục tòa nhà gia đình của nhà máy điện trên đường sắt, để cuộc sống dễ dàng hơn, chẳng phải khu gia đình nên được xây dựng gần nhà máy của bọ nhất để trẻ em được đến trường và người già được khám bệnh sao?
Nếu không có sự trợ giúp từ nhà máy điện, nhà máy sản xuất lốp xe sẽ gặp khó khăn ngay cả việc cung cấp nước, điện và sưởi ấm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có hàng chục nghìn công nhân trong một nhà máy điện cộng với gia đình bọn họ, dân số sống ở đây ít nhất phải hơn 30.000 người, cộng thêm công nhân nhà máy lốp xe và gia đình bọn họ, cùng với thôn dân hai đại đội gần đó phải 4, 5 vạn nhân khẩu cùng vẽ nên bức tranh pháo hoa nhộn nhịp của con người, khiến khu vực miền núi vốn yên tĩnh và vắng vẻ này trở nên vô cùng náo nhiệt.
Dựa vào nhà máy điện, một thị trấn nhỏ dần mọc lên trên ngọn núi.
Hai cô bạn thân vừa nói vừa cười đi tới trường học, trường học bên này vốn nghỉ hè mà trống trải yên tĩnh, bởi vì đám học sinh tốt nghiệp cùng tới trường mà trở nên náo nhiệt.
Học sinh đến nhận chứng nhận tốt nghiệp đi thành từng nhóm nhỏ trên sân trường, bảng điểm và điểm trúng tuyển của các trường trung học phổ thông, trung cấp kỹ thuật trên địa bàn thành phố được dán ở vị trí dễ thấy nhất trước cửa tòa nhà giảng dạy, giống như dính chặt lên vách tường tòa dạy học.
Trong số các học sinh tốt nghiệp ra vào tòa nhà giảng dạy, thỉnh thoảng có một hai người dừng lại thẫn thờ nhìn chằm chằm tên và con số viết trên tờ giấy đỏ, không biết đang suy nghĩ gì.
Trường trung học của nhà máy điện sẽ chịu trách nhiệm giảng dạy cho con em nhà máy điện, nhà máy lốp xe và mấy chục thôn trang gần đó vừa tới độ tuổi, nhưng công bằng mà nói chất lượng dạy học chỉ trung bình mà thôi.
Hàng năm học sinh tốt nghiệp ở đây chưa tới 20% được nhận vào cấp 3, phần lớn là cấp 3 huyện thành và thị trấn, mỗi năm chỉ có 3 đến 5 người được nhận vào trường cấp 3 ở thành thị hoặc trung cấp nội thành.
Thời đại này cấp ba không dễ thi đỗ, trung cấp càng khó, học lên chỉ có thể nói là miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
Nếu đổi thành trường học khác, nhìn thành tích như vậy hiệu trưởng đã sớm nổi giận, nhưng trường cấp 2 của nhà máy điện thì khác.
Học sinh tới bên này đi học đa số đều là con của công nhân, trong bọn họ một phần vận may tốt sau khi tốt nghiệp sẽ mượn sức mạnh của bậc cha chú hay mẹ tiến vào nhà máy tiếp tục làm công.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro