Chương 30 - Cùng Xem Phim

Cùng Xem Phim

Nam Qua Giáp Tâm

2024-08-07 00:08:26

Nói rồi Điền Thục Phân ôm hộp giày trong tay đi ra ngoài, vừa đi cô ấy còn vừa nghĩ phải về hỏi thử cha cô ấy, chị Thục Mỹ với chị Thục Lệ nhà bác cả có phải nợ ân tình gì nhà họ không, nếu không sao lại mừng quà lớn như vậy.

Rất nhanh bầu trời đã chuyển sang sắc tối, Điền Thục Lệ giúp mợ cả với bà ngoại đốt lửa nấu cơm, còn bảo cậu con trai cả của mình đến trước nhà chú hai hỏi thử, đám đàn ông làm giúp nhà chú hai, tối có về ăn cơm không.

Tôn Tuấn nghe vậy bèn chạy đi, vài phút sau lại chạy về báo tin: “Bà ngoại, ông ngoại với mấy cậu nói còn việc chưa làm xong nên chưa về được. Ông ngoại hai nói cơm bên đó cũng nấu xong rồi, bảo chúng ta cũng qua đó ăn luôn.”

Tôn Biền đang thu xếp bát đũa bên cạnh bà ngoại, nghe thấy bà ngoại cô nói: “Không cần qua đó, bên đó nhiều người cũng loạn, bên này chúng ta cũng nấu xong rồi, cứ ăn ở đây đi.”

“Vâng, ông ngoại cũng nói như vậy với ông ngoại hai.” Tôn Tuấn tiếp lời nói.

“Tiểu Tuấn, cháu có nhìn thấy Vĩnh Phúc bọn chúng bên đó không?” Mợ cả hỏi.

Cậu cả với mợ cả có ba đứa con đều là con trai, bây giờ anh lớn Vĩnh Phúc với Vĩnh Thọ đi theo cậu cả với ông ngoại bắt đầu học nghề, còn cậu con trai nhỏ nhất thì đang học cấp ba.

“Cháu có thấy anh Vĩnh Thọ, còn anh Vĩnh Phúc thì cháu không chú ý lắm.”

“Cái thằng nhóc đó, cơm không ăn lại chạy đi đâu rồi? Mặc kệ nó, chúng ta ăn thôi.”

Mợ cả nói rồi đem cái bàn cũ để lên giường sưởi, Tôn Ký đã thắp đèn và bắt đầu đi bật chiếc TV đen trắng mà bà ngoại đặt trên tủ.

Trong thời đại ngày nay, có rất ít thôn có điện, hầu hết đều ở khu vực ngoại thành.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mấy thôn, đại đội và cả thị trấn bên Điền gia thôn nhờ ở gần nhà máy điện, cho nên có điện từ rất sớm.

Chiếc TV đen trắng đó là năm ngoái ông ngoại Tôn Biền mang về từ trung tâm thương mại, nói là bà ngoại cô thích, từ sau khi mua TV về, bà ngoại cô không chỉ vui, trai gái già trẻ trong thôn cũng đều vui, mỗi ngày ăn cơm xong, cả nhà nhất định sẽ đến xem TV.

Điều đáng tiếc duy nhất là chiếc TV này thu được rất ít kênh, chỉ có hai kênh, một trung ương và một địa phương, không có thu được nhiều băng tần như radio.

Tôn Biền lại một lần nữa cảm thán cảm giác không cận thị thật tốt, cho dù là cô ngồi sát trong giường sưởi nhất, cũng có thể nhìn rõ nét mặt của hai người dẫn chương trình trên chiếc TV 17 inch đen trắng hiệu Panda ở phía đối diện.

Cắn miếng bánh bột ngô, ăn chút rau xanh và xem tin tức, Tôn Biền không hề có bất cứ cảm giác nhàm chán nào.

Sau bữa tối, quả nhiên người trong thôn tụm năm tụm ba đến cửa đợi xem phim truyền hình, hơn nữa họ không chỉ đến tay không mà con mang theo ghế dài, đệm cói và những thứ khác của riêng mình, có người lười lấy ở nhà, dứt khoát tìm một hòn đá phẳng trên đường hoặc tìm một trụ gỗ trong sân và cứ thế mà dùng.

Phim truyền hình là mọi người đợi xem là phim “Đại Hiệp Hoắc Nguyên Giáp”, bộ phim này lúc trước đã chiếu rồi, nhưng tiếc là lúc đó trong thôn không có TV nên cũng chưa có ai xem.

Bây giờ kênh địa phương đang phát sóng lại, bộ phim đã nhanh chóng nhận được sự ủng hộ của già trẻ trong thôn, xét về mức độ nhiệt tình theo dõi phim, Tôn Biền cảm thấy những người bên cạnh cô bây giờ còn cuồng nhiệt hơn thế hệ sau.

Hơn nữa không chỉ các họ hàng trong thôn, rất nhanh Tôn Biền đã phát hiện em trai cô sắp trở thành thành viên trong nhóm cày phim rồi.

Chỉ thấy Tôn Ký, người vốn chỉ muốn góp vui cùng với mọi người, lúc này lại ngồi trên mép giường xem một cách rất phấn khích.

Mắt cậu ta dán chặt vào màn hình TV, có lúc nắm chặt nắm tay, có lúc lại thả lỏng lông mày, dáng vẻ hoàn toàn đắm chìm trong tình tiết phim.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Cùng Xem Phim

Số ký tự: 0