Cuộc Sống Xuyên Thư Của Thanh Niên Trí Thức Điền Mật Mật Niên Đại 70
Vạch Trần Lý La...
2024-10-01 08:56:39
Ba Điền thấy con gái nói cũng có lý, bảo anh hai Điền gọi bác sĩ đến hỏi.
Anh hai Điền ra ngoài tìm bác sĩ, vị bác sĩ khám cho Điền Tranh Tranh đã tan ca về nhà rồi, chỉ có bác sĩ trực ban là vẫn ở bệnh viện, bác sĩ trực ban lại không thấy lúc Điền Tranh Tranh được đưa đến ba dáng thế nào, hỏi Điền Tranh Tranh vài câu xem có bị triệu chứng hoa mắt buồn nôn gì hay không, Điền Tranh Tranh đều nói không có, lại kiểm tra một lượt cho Điền Tranh Tranh, thấy Điền Tranh Tranh ngoài đầu bọc kín vải trắng ra, những chỗ khác đều không sao, cũng đồng ý thỉnh cầu xuất viện của Điền Tranh Tranh rồi.
Ba Điền thấy bác sĩ cũng cho rằng Điền Tranh Tranh có thể xuất viện rồi thì bảo anh hai Điền đi làm thủ tục xuất viện cho Điền Tranh Tranh, làm xong thủ tục xuất viện, cả nhà cùng nhau về nhà.
Lúc mấy người về đến nhà, mẹ Điền đang làm cơm trong bếp, chuẩn bị làm xong thì để cho em trai Điền vừa về đến nhà đưa cơm vào viện.
Mẹ Điền thấy Điền Tranh Tranh mang theo vết thương về nhà, vội vã nói: “Sao không ở viện điều dưỡng nghỉ ngơi cho ổn đã về nhà rồi, vết thương cô như vậy không ở viện sao mà được chứ?”
Điền Tranh Tranh biết không thể nói chi tiết chuyện này với mẹ được, phớt lờ mẹ nói: “Mẹ, không sao, hỏi bác sĩ rồi, bác sĩ nói con không có vấn đề gì, có thể xuất viện được, ở nhà nghỉ ngơi vài hôm là khoẻ thôi, cho nên mới xuất viện đó.”
Mẹ Điền thấy Điền Tranh Tranh nói như vậy, sợ con gái lừa đối bà, lại hỏi ba Điền.
Ba Điền nghĩ lại lúc con gái nói chuyện với bác sĩ không có gì không ổn, cũng đồng ý với cách nói của con gái.
Mẹ Điền thấy ba Điền cũng nói vậy rồi thì cũng đành tin, lại vội vã bảo Điền Mật Mật đỡ Điền Tranh Tranh vào phòng nằm, lát nữa cơm nấu xong rồi lại ra ăn.
Điền Tranh Tranh cũng quả thật là xuất huyết quá nhiều, lúc này cũng không còn sức lực, cũng muốn nghỉ ngơi tử tế chút, liền để cho Điền Mật Mật đỡ mình về phòng.
Điền Mật Mật thấy Điền Tranh Tranh vừa vào phòng liền nằm xuống không động nữa, biết cô ấy hẳn là mệt quá ngủ mất rồi.
Cũng đến một bên khác nằm xuống, Điền Mật mật cũng mệt rồi, dù sao nay cũng đã đi cả một ngày, vừa nhắm mắt liền ngủ luôn.
Mẹ Điền nấu xong cơm đến gọi hai con gái ra ăn.
Trong lòng Điền Tranh Tranh muốn biết chuyện về quê đã giải quyết được chưa, lại thêm buổi trưa không được ăn gì thực sự rất đói, cho nên tỉnh dậy.
Điền Mật Mật đọc qua truyện này nên biết tình tiết tiếp theo, không lo lắng chút nào, hơn nữa lúc chiều ăn KFC đến giờ vẫn còn thấy no, nên không dậy ăn cơm nữa.
Anh hai Điền ra ngoài tìm bác sĩ, vị bác sĩ khám cho Điền Tranh Tranh đã tan ca về nhà rồi, chỉ có bác sĩ trực ban là vẫn ở bệnh viện, bác sĩ trực ban lại không thấy lúc Điền Tranh Tranh được đưa đến ba dáng thế nào, hỏi Điền Tranh Tranh vài câu xem có bị triệu chứng hoa mắt buồn nôn gì hay không, Điền Tranh Tranh đều nói không có, lại kiểm tra một lượt cho Điền Tranh Tranh, thấy Điền Tranh Tranh ngoài đầu bọc kín vải trắng ra, những chỗ khác đều không sao, cũng đồng ý thỉnh cầu xuất viện của Điền Tranh Tranh rồi.
Ba Điền thấy bác sĩ cũng cho rằng Điền Tranh Tranh có thể xuất viện rồi thì bảo anh hai Điền đi làm thủ tục xuất viện cho Điền Tranh Tranh, làm xong thủ tục xuất viện, cả nhà cùng nhau về nhà.
Lúc mấy người về đến nhà, mẹ Điền đang làm cơm trong bếp, chuẩn bị làm xong thì để cho em trai Điền vừa về đến nhà đưa cơm vào viện.
Mẹ Điền thấy Điền Tranh Tranh mang theo vết thương về nhà, vội vã nói: “Sao không ở viện điều dưỡng nghỉ ngơi cho ổn đã về nhà rồi, vết thương cô như vậy không ở viện sao mà được chứ?”
Điền Tranh Tranh biết không thể nói chi tiết chuyện này với mẹ được, phớt lờ mẹ nói: “Mẹ, không sao, hỏi bác sĩ rồi, bác sĩ nói con không có vấn đề gì, có thể xuất viện được, ở nhà nghỉ ngơi vài hôm là khoẻ thôi, cho nên mới xuất viện đó.”
Mẹ Điền thấy Điền Tranh Tranh nói như vậy, sợ con gái lừa đối bà, lại hỏi ba Điền.
Ba Điền nghĩ lại lúc con gái nói chuyện với bác sĩ không có gì không ổn, cũng đồng ý với cách nói của con gái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mẹ Điền thấy ba Điền cũng nói vậy rồi thì cũng đành tin, lại vội vã bảo Điền Mật Mật đỡ Điền Tranh Tranh vào phòng nằm, lát nữa cơm nấu xong rồi lại ra ăn.
Điền Tranh Tranh cũng quả thật là xuất huyết quá nhiều, lúc này cũng không còn sức lực, cũng muốn nghỉ ngơi tử tế chút, liền để cho Điền Mật Mật đỡ mình về phòng.
Điền Mật Mật thấy Điền Tranh Tranh vừa vào phòng liền nằm xuống không động nữa, biết cô ấy hẳn là mệt quá ngủ mất rồi.
Cũng đến một bên khác nằm xuống, Điền Mật mật cũng mệt rồi, dù sao nay cũng đã đi cả một ngày, vừa nhắm mắt liền ngủ luôn.
Mẹ Điền nấu xong cơm đến gọi hai con gái ra ăn.
Trong lòng Điền Tranh Tranh muốn biết chuyện về quê đã giải quyết được chưa, lại thêm buổi trưa không được ăn gì thực sự rất đói, cho nên tỉnh dậy.
Điền Mật Mật đọc qua truyện này nên biết tình tiết tiếp theo, không lo lắng chút nào, hơn nữa lúc chiều ăn KFC đến giờ vẫn còn thấy no, nên không dậy ăn cơm nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro