Người của tôi
2024-08-31 03:00:05
Trước đây, Trình Thâm biết được việc Nhậm Kiều Hạ bị mẹ bỏ rơi, cũng không thể tìm thấy nữa, để cô phải một mình gánh vác cái số nợ lớn kia.
Nghĩ đến đây, trong lòng người đàn ông bắt đầu trùng xuống.
Gặp người phụ nữ kia là một chuyện, nhưng sự việc Nhậm Kiều Hạ xuất hiện bên cạnh Bạc Nguyên Thần, cùng những động tác thân mật tối nay, sớm đã khiến người đàn ông bực bội.
Người đàn ông ôm cô lại gần, siết cơ thể nhỏ trong lồng ngực mạnh mẽ, gương mặt kiêu ngạo vùi vào vùng cổ mềm mại tỏa hương thơm, da thịt Nhậm Kiều Hạ mịn màng, dễ khiến người ta say đắm. Trái ngược với hắn, thâm trầm bức người, vô hình thu hút, nhưng cũng không ai dám tùy tiện lại gần.
Bộ lễ phục hôm nay Bạc Nguyên Thần lựa cho Nhậm Kiều Hạ, thật sự phô họa nên nét đẹp kinh diễm của người con gái, thu hút biết bao nhiêu ánh mắt thèm muốn trên người cô tại buổi tiệc đêm nay.
Nghĩ đến đó, người đàn ông vươn tay, kéo mạnh quai áo xuống để lộ bờ vai trắng nõn, thẳng một đường cắn xuống, còn dùng sức mà dây dưa. Chóp mũi cao thẳng, mê luyến lướt trên gò má mềm mại, cho đến vùng cổ trắng ngần, cũng không có ý định buông tha.
Nhậm Kiều Hạ bất lực, không thể phản kháng, khóe môi đau vô thức rên rỉ vì lực ép mạnh.
"Đừng... còn có người..."
Hiện tại, là ở bên ngoài, cho dù khu vườn này trông vắng vẻ, nhưng bất kỳ người nào đi vào cũng chẳng tránh né kịp.
"Không ai dám vào đây."
Người đàn ông cất giọng trầm khàn, khẽ há miệng, cắn bên cánh vai của cô bằng một lực đạo mạnh mẽ, đến khi hăn một dấu răng khiến Nhậm Kiều Hạ nhăn nhó đau đớn.
Chẳng qua, Trình Thâm muốn dùng việc này để giải tỏa cái cảm giác bực tức do trông thấy Bạc Nguyên Thần có cử chỉ thân mật với cô.
Rõ ràng, tức giận như thế đều vì cô.
Trình Thâm xoay người cô lại, siết chặt cằm, đáy mắt Nhậm Kiều Hạ khi này long lanh ướt át động lòng người, dáng vẻ yếu ớt khiến người ta ham muốn sở hữu chiếm đoạt làm của riêng.
Trình Thâm cũng không là ngoại lệ, huống hồ chi với người con gái làm ảnh hưởng tâm trí hắn mười năm như thế.
Một nụ hôn mạnh mẽ, lần nữa áp xuống đôi môi nhỏ, ngấu nghiến cắn rồi gặm nhấm, như muốn trừng phạt lấy cô.
Giọng nói trầm khàn vang lên, rõ ràng đã cố kiềm nén rất nhiều.
"Nhớ cho kĩ, hiện tại em là người của tôi. Tốt nhất đừng xuất hiện bên cạnh kẻ khác với mấy cái thân phận gây chướng mắt."
Người đàn ông buông ra, để Nhậm Kiều Hạ bất lực dựa bên cửa. Gió lạnh thổi nhẹ, cô bất giác run rẩy. Trình Thâm nhíu mày nhìn, kéo quai váy lên che đi hai bên bả vai vẫn còn in hằn vết cắn.
"Trở về đi, một lát nữa tôi sẽ trở về sau."
Khoan phòng tư nhân, tách biệt hoàn toàn với khu yến tiệc.
Mặc Kỳ Dực ngồi trên chiếc ghế sofa sang trọng, gương mặt người đàn ông có v căng thẳng, lại nghiền ngẫm rất kỹ những dự án.
Hầu hết đều là các dự án đầu tư phim chất lượng của các đạo diễn lớn.
Những tệp dự án đầu tư phim thể loại tình cảm và hành động, đều bị ném thành một xấp dày bên cạnh và không được phê duyệt. Cho dù người đạo diên đảm nhận là những người đóng vai trò chức trách lớn, cũng không được đặt vào mắt.
Cẩn Nghiêm ngồi nhìn, phần nào đoán được, Mặc Kỳ Dực không muốn vật nhỏ kia thân mật với những người khác giới trên phim trường.
Về phim hành động, nếu không lầm thì, gần đây cô gái tên Lộ Tĩnh kia đóng phải một dự án phim hành động suýt mất mạng, từ đó Mặc Kỳ Dực mở rộng điều tra về khu vực người chủ đứng đầu rừng hoang dã Nam Phi, đảm bảo tính mạng an toàn với Lộ Tĩnh.
Còn Trình Thâm, ban nãy chỉ vì trông thấy người phụ nữ mình đem về bên cạnh nam nhân khác, cho dù Cẩn Nghiêm đứng từ xa, cũng thấy rõ được Trình Thâm đã tức giận như nào, lửa giận bên trong, thật sự đã lớn đến mức chẳng thể nào dập được nữa.
Ngay khi người phụ nữ tách khỏi tên Bạc Nguyên Thần, Trình Thâm cũng lập tức rời đi, theo sau bóng dáng nhỏ.
Vậy mà cách đây hơn vài tháng, Mặc Kỳ Dực lẫn Trình Thâm còn liên tiếp mạnh mồm khẳng định.
Trình Thâm: "Nữ nhân nhiều như thế cũng chỉ mua vui, còn về hình bóng kia, không đáng nhắc đến, đối với tôi không đáng một đồng."
Mặc Kỳ Dực: "Thứ tôi không thiếu là tiền, lần sau cậu hạn chế nói những vấn đề vô dụng như thế. Tôi cũng không hề thiếu nữ nhân." (
Còn hiện giờ, Trình Thâm sau một khoảng thời gian đi dự án lớn công tác ở Paris, khi trở về bên cạnh còn dẫn theo một người phụ nữ. Ngày nào kết thúc công việc, cũng đều tranh thủ về đúng giờ.
Mặc Kỳ Dực thì hơn thế, sau vụ việc suýt gây nguy hiểm đến tính mạng của Lộ Tĩnh, tần suất bên cạnh càng nhiều hơn. Mọi thứ về cô gái đó, quản lý rất chặt chẽ.
Đây chính là lúc Cẩn Nghiêm nhận ra, cuộc vui cùng cậu với hai người anh đã sớm kết thúc.
Nghĩ cũng thật đau lòng.
Nghĩ đến đây, trong lòng người đàn ông bắt đầu trùng xuống.
Gặp người phụ nữ kia là một chuyện, nhưng sự việc Nhậm Kiều Hạ xuất hiện bên cạnh Bạc Nguyên Thần, cùng những động tác thân mật tối nay, sớm đã khiến người đàn ông bực bội.
Người đàn ông ôm cô lại gần, siết cơ thể nhỏ trong lồng ngực mạnh mẽ, gương mặt kiêu ngạo vùi vào vùng cổ mềm mại tỏa hương thơm, da thịt Nhậm Kiều Hạ mịn màng, dễ khiến người ta say đắm. Trái ngược với hắn, thâm trầm bức người, vô hình thu hút, nhưng cũng không ai dám tùy tiện lại gần.
Bộ lễ phục hôm nay Bạc Nguyên Thần lựa cho Nhậm Kiều Hạ, thật sự phô họa nên nét đẹp kinh diễm của người con gái, thu hút biết bao nhiêu ánh mắt thèm muốn trên người cô tại buổi tiệc đêm nay.
Nghĩ đến đó, người đàn ông vươn tay, kéo mạnh quai áo xuống để lộ bờ vai trắng nõn, thẳng một đường cắn xuống, còn dùng sức mà dây dưa. Chóp mũi cao thẳng, mê luyến lướt trên gò má mềm mại, cho đến vùng cổ trắng ngần, cũng không có ý định buông tha.
Nhậm Kiều Hạ bất lực, không thể phản kháng, khóe môi đau vô thức rên rỉ vì lực ép mạnh.
"Đừng... còn có người..."
Hiện tại, là ở bên ngoài, cho dù khu vườn này trông vắng vẻ, nhưng bất kỳ người nào đi vào cũng chẳng tránh né kịp.
"Không ai dám vào đây."
Người đàn ông cất giọng trầm khàn, khẽ há miệng, cắn bên cánh vai của cô bằng một lực đạo mạnh mẽ, đến khi hăn một dấu răng khiến Nhậm Kiều Hạ nhăn nhó đau đớn.
Chẳng qua, Trình Thâm muốn dùng việc này để giải tỏa cái cảm giác bực tức do trông thấy Bạc Nguyên Thần có cử chỉ thân mật với cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng, tức giận như thế đều vì cô.
Trình Thâm xoay người cô lại, siết chặt cằm, đáy mắt Nhậm Kiều Hạ khi này long lanh ướt át động lòng người, dáng vẻ yếu ớt khiến người ta ham muốn sở hữu chiếm đoạt làm của riêng.
Trình Thâm cũng không là ngoại lệ, huống hồ chi với người con gái làm ảnh hưởng tâm trí hắn mười năm như thế.
Một nụ hôn mạnh mẽ, lần nữa áp xuống đôi môi nhỏ, ngấu nghiến cắn rồi gặm nhấm, như muốn trừng phạt lấy cô.
Giọng nói trầm khàn vang lên, rõ ràng đã cố kiềm nén rất nhiều.
"Nhớ cho kĩ, hiện tại em là người của tôi. Tốt nhất đừng xuất hiện bên cạnh kẻ khác với mấy cái thân phận gây chướng mắt."
Người đàn ông buông ra, để Nhậm Kiều Hạ bất lực dựa bên cửa. Gió lạnh thổi nhẹ, cô bất giác run rẩy. Trình Thâm nhíu mày nhìn, kéo quai váy lên che đi hai bên bả vai vẫn còn in hằn vết cắn.
"Trở về đi, một lát nữa tôi sẽ trở về sau."
Khoan phòng tư nhân, tách biệt hoàn toàn với khu yến tiệc.
Mặc Kỳ Dực ngồi trên chiếc ghế sofa sang trọng, gương mặt người đàn ông có v căng thẳng, lại nghiền ngẫm rất kỹ những dự án.
Hầu hết đều là các dự án đầu tư phim chất lượng của các đạo diễn lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những tệp dự án đầu tư phim thể loại tình cảm và hành động, đều bị ném thành một xấp dày bên cạnh và không được phê duyệt. Cho dù người đạo diên đảm nhận là những người đóng vai trò chức trách lớn, cũng không được đặt vào mắt.
Cẩn Nghiêm ngồi nhìn, phần nào đoán được, Mặc Kỳ Dực không muốn vật nhỏ kia thân mật với những người khác giới trên phim trường.
Về phim hành động, nếu không lầm thì, gần đây cô gái tên Lộ Tĩnh kia đóng phải một dự án phim hành động suýt mất mạng, từ đó Mặc Kỳ Dực mở rộng điều tra về khu vực người chủ đứng đầu rừng hoang dã Nam Phi, đảm bảo tính mạng an toàn với Lộ Tĩnh.
Còn Trình Thâm, ban nãy chỉ vì trông thấy người phụ nữ mình đem về bên cạnh nam nhân khác, cho dù Cẩn Nghiêm đứng từ xa, cũng thấy rõ được Trình Thâm đã tức giận như nào, lửa giận bên trong, thật sự đã lớn đến mức chẳng thể nào dập được nữa.
Ngay khi người phụ nữ tách khỏi tên Bạc Nguyên Thần, Trình Thâm cũng lập tức rời đi, theo sau bóng dáng nhỏ.
Vậy mà cách đây hơn vài tháng, Mặc Kỳ Dực lẫn Trình Thâm còn liên tiếp mạnh mồm khẳng định.
Trình Thâm: "Nữ nhân nhiều như thế cũng chỉ mua vui, còn về hình bóng kia, không đáng nhắc đến, đối với tôi không đáng một đồng."
Mặc Kỳ Dực: "Thứ tôi không thiếu là tiền, lần sau cậu hạn chế nói những vấn đề vô dụng như thế. Tôi cũng không hề thiếu nữ nhân." (
Còn hiện giờ, Trình Thâm sau một khoảng thời gian đi dự án lớn công tác ở Paris, khi trở về bên cạnh còn dẫn theo một người phụ nữ. Ngày nào kết thúc công việc, cũng đều tranh thủ về đúng giờ.
Mặc Kỳ Dực thì hơn thế, sau vụ việc suýt gây nguy hiểm đến tính mạng của Lộ Tĩnh, tần suất bên cạnh càng nhiều hơn. Mọi thứ về cô gái đó, quản lý rất chặt chẽ.
Đây chính là lúc Cẩn Nghiêm nhận ra, cuộc vui cùng cậu với hai người anh đã sớm kết thúc.
Nghĩ cũng thật đau lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro