Cương Thi Hoàng Hậu Nàng Một Thai Hai Bảo
A Chúc Biến Thành Người (2)
200.000 một tháng
2024-07-21 05:55:50
Tuy nhiên.
A Chúc hiện tại không có tâm tình cũng càng không có thời gian thưởng thức mỹ mạo sau khi biến thành con người của mình, nàng nhanh chóng ba chân bốn cẳng mặc lại xiêm y của mình. Sau đó giận dữ đập hai cú đấm mạnh vào khuôn mặt điển trai của Hách Liên Trạm, rồi vụng về nhảy nhót bỏ trốn mất dạng.
Người đàn ông này!
Sau này nàng cũng không muốn gặp lại hắn nữa!
——
Khi Hách Liên Trạm tỉnh lại, xung quanh yên lặng tĩnh mịch, chỉ có hồ nước Thiên Huyền Băng bên cạnh tản ra từng đợt khí lạnh và ánh trăng tròn rực rỡ đã dần lặn xuống.
Trời sáng dần.
Chân trời lộ ra một tia bụng cá.
Chuyện gì vậy?
Hắn như thế nào trần truồng, thân thể nằm bên hồ băng, đêm qua đáy hồ đã xảy ra chuyện gì? Hắn chỉ nhớ rõ mình bị một cái khuôn mặt xấu xí nữ cương thi hút máu mình.
Chuyện gì đã xảy ra sau đó?
Hắn không biết.
Tuy rằng thoát khỏi miệng cương thi là chuyện vui vẻ, nhưng Hách Liên Trạm vừa nhớ tới hình ảnh bị cương thi đánh ngã, liền cảm thấy sỉ nhục đến cực điểm!
Hách Liên Trạm nhanh chóng mặc lại xiêm y, sắc mặt âm trầm, toàn thân phát ra một cơn lạnh giá như hồ nước băng giá bên cạnh, phảng phất như hòa làm một thể với nó.
Ngay sau đó.
Hắn rất nhanh khống chế khinh công tuyệt đỉnh của mình rời khỏi nơi này.
——
" Bệ hạ. "
Hách Liên Trạm vừa xuất hiện, thủ lĩnh ám vệ Dạ Thanh đã dẫn theo các ám vệ khác dập đầu trước mặt hắn, cũng dâng lên áo long bào ngũ trảo.
Hách Liên Trạm khuôn mặt lạnh lùng không nhận, mà là sắc mặt xanh mét một chưởng đem Dạ Thanh đánh bay văng lên mặt đất cách đó không xa, tức giận mắng:
" Một đám phế vật! Cương thi đột phá kết giới vào hồ nước cũng không biết, trẫm đêm qua thiếu chút nữa chết trong tay cương thi, muốn đám phế vật các ngươi dùng làm gì?! "
Chết tiệt!
!!!
Chúng ám vệ đều là cả kinh!
Nhất là Dạ Thanh càng khiếp sợ, hắn bất chấp chật vật dập đầu trước mặt Hách Liên Trạm: " Thuộc hạ đáng chết! Lại để xảy ra sơ suất như thế, cam chịu bất cứ trách phạt nào. "
Các ám vệ khác: " Thuộc hạ đáng chết, xin bệ hạ trách phạt. "
Hách Liên Trạm không nói gì.
Giờ khắc này dường như dừng lại, tất cả ám vệ đều quỳ bất động trên mặt đất như tượng điêu khắc, không dám thở mạnh, sau lưng đổ mồ hôi.
Rất lâu sau.
Hách Liên Trạm khôi phục bình tĩnh như trước, rốt cục lạnh lùng nói: " Không có lần sau! Tất cả các ngươi, tự đến Ám Vệ Đường nhận hình phạt roi! "
" Còn nữa, từ hôm nay trở đi, trẫm muốn núi Thanh Thành không còn một con cương thi nào nữa! "
Chúng ám vệ lĩnh mệnh: " Vâng! "
Hách Liên Trạm lúc này mới cảm thấy hài lòng thay một bộ long bào mới, sau đó thừa dịp sắc trời còn chưa sáng nhanh chóng chạy về kinh thành hoàng cung, dù sao hắn cũng không thể rời khỏi hoàng cung quá lâu.
A Chúc hiện tại không có tâm tình cũng càng không có thời gian thưởng thức mỹ mạo sau khi biến thành con người của mình, nàng nhanh chóng ba chân bốn cẳng mặc lại xiêm y của mình. Sau đó giận dữ đập hai cú đấm mạnh vào khuôn mặt điển trai của Hách Liên Trạm, rồi vụng về nhảy nhót bỏ trốn mất dạng.
Người đàn ông này!
Sau này nàng cũng không muốn gặp lại hắn nữa!
——
Khi Hách Liên Trạm tỉnh lại, xung quanh yên lặng tĩnh mịch, chỉ có hồ nước Thiên Huyền Băng bên cạnh tản ra từng đợt khí lạnh và ánh trăng tròn rực rỡ đã dần lặn xuống.
Trời sáng dần.
Chân trời lộ ra một tia bụng cá.
Chuyện gì vậy?
Hắn như thế nào trần truồng, thân thể nằm bên hồ băng, đêm qua đáy hồ đã xảy ra chuyện gì? Hắn chỉ nhớ rõ mình bị một cái khuôn mặt xấu xí nữ cương thi hút máu mình.
Chuyện gì đã xảy ra sau đó?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không biết.
Tuy rằng thoát khỏi miệng cương thi là chuyện vui vẻ, nhưng Hách Liên Trạm vừa nhớ tới hình ảnh bị cương thi đánh ngã, liền cảm thấy sỉ nhục đến cực điểm!
Hách Liên Trạm nhanh chóng mặc lại xiêm y, sắc mặt âm trầm, toàn thân phát ra một cơn lạnh giá như hồ nước băng giá bên cạnh, phảng phất như hòa làm một thể với nó.
Ngay sau đó.
Hắn rất nhanh khống chế khinh công tuyệt đỉnh của mình rời khỏi nơi này.
——
" Bệ hạ. "
Hách Liên Trạm vừa xuất hiện, thủ lĩnh ám vệ Dạ Thanh đã dẫn theo các ám vệ khác dập đầu trước mặt hắn, cũng dâng lên áo long bào ngũ trảo.
Hách Liên Trạm khuôn mặt lạnh lùng không nhận, mà là sắc mặt xanh mét một chưởng đem Dạ Thanh đánh bay văng lên mặt đất cách đó không xa, tức giận mắng:
" Một đám phế vật! Cương thi đột phá kết giới vào hồ nước cũng không biết, trẫm đêm qua thiếu chút nữa chết trong tay cương thi, muốn đám phế vật các ngươi dùng làm gì?! "
Chết tiệt!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
!!!
Chúng ám vệ đều là cả kinh!
Nhất là Dạ Thanh càng khiếp sợ, hắn bất chấp chật vật dập đầu trước mặt Hách Liên Trạm: " Thuộc hạ đáng chết! Lại để xảy ra sơ suất như thế, cam chịu bất cứ trách phạt nào. "
Các ám vệ khác: " Thuộc hạ đáng chết, xin bệ hạ trách phạt. "
Hách Liên Trạm không nói gì.
Giờ khắc này dường như dừng lại, tất cả ám vệ đều quỳ bất động trên mặt đất như tượng điêu khắc, không dám thở mạnh, sau lưng đổ mồ hôi.
Rất lâu sau.
Hách Liên Trạm khôi phục bình tĩnh như trước, rốt cục lạnh lùng nói: " Không có lần sau! Tất cả các ngươi, tự đến Ám Vệ Đường nhận hình phạt roi! "
" Còn nữa, từ hôm nay trở đi, trẫm muốn núi Thanh Thành không còn một con cương thi nào nữa! "
Chúng ám vệ lĩnh mệnh: " Vâng! "
Hách Liên Trạm lúc này mới cảm thấy hài lòng thay một bộ long bào mới, sau đó thừa dịp sắc trời còn chưa sáng nhanh chóng chạy về kinh thành hoàng cung, dù sao hắn cũng không thể rời khỏi hoàng cung quá lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro