Bách quân nhất...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
Anh Hầu thiếu chút nữa thì tắc thở, Long Thiên Khiếu không ngờ lại giả vờ như không biết hắn, điều này quả thực là sự vũ nhục lớn nhất đối với hắn.
Hắn từng mấy lần khiêu chiến Long Thiên Khiếu, đều kết thúc bởi thất bại, cuối cùng còn bị Long Thiên Khiếu chém đi một ngón tay, đây là sỉ nhục lớn nhất của hắn từ lúc chào đời tới nay.
Tuy Anh Hầu có được Sinh Cơ Tạo Cốt Đan, bổ toàn ngón tay của mình, khiến kinh lạc có thể viên mãn, từ Dịch Cân lục trọng thiên tấn thăng thất trọng thiên, tiến vào Dịch Cân hậu kỳ.
Tuy chỉ là cự ly một trọng thiên, nhưng đây là vượt qua vách tường giữa trung kỳ và hậu kỳ, hắn tấn thăng hậu kỳ, chiến lực tăng mạnh, vốn là tràn đầy lòng tin chuẩn bị khiêu chiến Long Thiên Khiếu.
Nhưng không đợi hắn khiêu chiến Long Thiên Khiếu, lại nhận được mệnh lệnh đi truy sát Long Trần, kết quả liên tục chịu nhục trong tay Long Trần, cuối cùng thiếu chút nữa thì mất cả tính mạng, điều này khiến lòng tin của hắn chịu đả kích rất lớn.
Hôm nay bị một câu của Long Thiên Khiếu khiến cho khí huyết dâng trào, rốt cuộc không nhịn được, quát lớn một tiếng, lao về phía Long Thiên Khiếu.
Vốn hai người cách nhau gần trăm trượng, nhưng Anh Hầu chỉ bước ra ba bước đã tới gần Long Thiên Khiếu.
Khi bước ra bước thứ nhất, toàn thân Anh Hầu nổi gân xanh, khí kình khủng bố bộc phát, khi bước ra bước thứ hai thì trường kiếm giơ lên cao, khí rót trường kiếm, kình phong gào thét.
Khi tới bước thứ ba thì đột nhiên gia tốc, tinh, khí, thần cả người hòa thành một thể, trường kiếm chém xuống, vừa hay có thể bùng nổ lực lượng đã tích tụ đến đỉnh phong.
Có thể nói tuy Anh Hầu phẫn nộ, nhưng không thể không nói, hắn là một cường giả tuyệt đối, cho dù là mấy vị cường giả Dịch Cân cảnh của Đại Hạ Đế Quốc cũng phải thừa nhận.
Mắt thấy Anh Hầu xông tới, Long Thiên Khiếu lắc đầu:
- Mười mấy năm, ngươi vẫn chẳng có chút tiến bộ nào, chỉ bằng nào ngươi mà cũng muốn đánh bại Long Thiên Khiếu ta à?
Keng.
Trong tay Long Thiên Khiếu không biết từ khi nào có thêm một thanh trường đao, đột nhiên trường đao xuất khiếu, quang hàn bát phương.
Nhưng khi mọi người ở đây cho rằng Long Thiên Khiếu sẽ chém ra một đao, Long Thiên Khiếu không ngờ lại lui một bước, một bước này trực tiếp bước ra hơn một trượng.
Anh Hầu thiếu chút nữa thì hộc máu, vốn đã tính điểm hạ xuống, lực lượng toàn thân tập trung ở một kiếm, không ngờ không có chỗ dồn lực, giống như một người dồn hết khí lực toàn thân đập một tảng đá, kết quả tảng đá đó biến thành đậu hủ, loại cảm giác dùng sai lực đạo này khiến người ta cực kỳ khó chịu.
Anh Hầu một kiếm chém hụt, biết không ổn, vừa muốn chuẩn bị biến chiêu, Long Thiên Khiếu đã bước ra một bước, trường đao trong tay chém xuống, nổi lên đao ảnh đầy trời, khí thế kinh thiên.
Ầm.
Anh Hầu không hổ là cường giả Dịch Cân cảnh, dưới tình huống bất lợi cực độ, vẫn miễn cưỡng đề khí, đỡ một đao của Long Thiên Khiếu.
Một tiếng nổ vang qua đi, Anh Hầu giống như tảng đá bị ném ra, bay xa hơn chục trượng mới dừng lại.
Hự.
Anh Hầu vừa ổn định thân hình, liền phun ra một ngụm máu tươi,trong lúc gấp gáp ngăn cản một đao của Long Thiên Khiếu, tạng phủ của hắn đã chấn động, khiến hắn bị thương.
Mọi người không khỏi hoảng hốt, đều là cường giả đứng đầu đế quốc, Anh Hầu không ngờ ngay cả một đao của Long Thiên Khiếu cũng không cản được.
Tuy đám người Hạ U Vũ cũng lắp bắp kinh hãi, có điều cũng không gọi là quá kinh hãi, một kích đó của Long Thiên Khiếu có rất học vấn lớn.
Nắm giữ thời cơ cực kỳ tinh diệu, khi đó chính là lúc Anh Hầu lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh, phát động một đao, khiến Anh Hầu ăn quả đắng.
Không phải chiến lực của Anh Hầu kém Long Thiên Khiếu quá xa, mà là kinh nghiệm chiến đấu của Anh Hầu kém Long Thiên Khiếu quá nhiều.
Anh Hầu trong những năm gần đây chỉ một mực bế quan tiềm tu, thỉnh thoảng mới xuất thủ, cũng là dùng lực ép người, bình thường sẽ tỏa định kẻ địch trước mới phát ra một kích sắc bén.
Nhưng hôm nay hắn dưới cơn thịnh nộ, không ngờ quên Long Thiên Khiếu cũng là cường giả Dịch Cân hậu kỳ, cảnh giới thậm chí còn cao hơn hắn, hắn sao có thể tỏa định được người ta, cho nên mới ăn quả đắng.
- Anh Chiêu, ngươi là dùng thực lực như vậy để khiêu chiến ta à?
Long Thiên Khiếu lắc đầu, vẻ mặt lạnh lùng.
Anh Hầu tức tới sắc mặt xanh mét, hôm nay xuất sư bất lợi, dưới lơ là mà bị đánh cho trở tay không kịp, tuy thương thế không nặng, nhưng lại mất hết đi , nhuệ khí trong nhất thời tức tới nghiến răng nghiến lợi.
- Trấn Viễn Hậu Long Thiên Khiếu tạo phản, toàn quân nghe lệnh, tập thể tróc nã phản nghịch.
Tứ hoàng tử quát lạnh một tiếng.
Theo một tiếng quát lạnh của Tứ hoàng tử, lập tức có mấy chục tướng lãnh xông ra, hiển nhiên những người đó là tâm phúc của Tứ hoàng tử, chấp hành mệnh lệnh không chút do dự.
Tướng lãnh khác thấy có người lao ra, cũng không do dự nữa, đều đi theo phía sau, xông tới đám người Long Thiên Khiếu.
- Phượng Minh huynh đệ, chúng ta cùng lớn lên ở mảnh đất này, ta không muốn nhìn thấy máu của huynh đệ mình, các ngươi đừng ép ta.
Long Thiên Khiếu hô lên.
Những lời này của Long Thiên Khiếu sử dụng linh khí mà hét ra, tiếng chấn trường không, vang vọng phạm vi trăm dặm, trong nhất thời không ít người trở nên do dự.
Bọn họ cũng đều là quân nhân, Long Thiên Khiếu là thần tượng của bọn họ, có bao nhiêu người đều hy vọng mình có một ngày có thể giống như hắn, trở thành Quân Thần.
Nhưng hôm nay, bọn họ không ngờ phải chĩa vũ khí của mình vào thần tượng trong cảm nhận, trong nhất thời không ít người đều ngỡ ngàng.
- Đừng nghe hắn yêu ngôn hoặc chúng, phàm là người kích sát phản nghịch, bất kể thân phận thế nào, đều có thể lĩnh trăm vạn kim tệ, quan tăng ba cấp.
Tứ hoàng tử quát lên.
Nghe thấy lời nói của Tứ hoàng tử, một số binh lính vốn vẫn có chút do dự, lập tức từ bỏ giãy dụa trong lòng, vung binh khí lao về phía trước.
Từ ngày họ tòng quân, huấn luyện viên đã nói với bọn họ, quân nhân không cần có tư tưởng, bọn họ chỉ cần phục tùng mệnh lệnh.
Đặc biệt ở trước mặt dụ hoặc lớn, mệnh lệnh càng tiếp cận bản năng của bọn họ hơn, bọn họ không mong có thể kích sát Long Thiên Khiếu, đó là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Hắn từng mấy lần khiêu chiến Long Thiên Khiếu, đều kết thúc bởi thất bại, cuối cùng còn bị Long Thiên Khiếu chém đi một ngón tay, đây là sỉ nhục lớn nhất của hắn từ lúc chào đời tới nay.
Tuy Anh Hầu có được Sinh Cơ Tạo Cốt Đan, bổ toàn ngón tay của mình, khiến kinh lạc có thể viên mãn, từ Dịch Cân lục trọng thiên tấn thăng thất trọng thiên, tiến vào Dịch Cân hậu kỳ.
Tuy chỉ là cự ly một trọng thiên, nhưng đây là vượt qua vách tường giữa trung kỳ và hậu kỳ, hắn tấn thăng hậu kỳ, chiến lực tăng mạnh, vốn là tràn đầy lòng tin chuẩn bị khiêu chiến Long Thiên Khiếu.
Nhưng không đợi hắn khiêu chiến Long Thiên Khiếu, lại nhận được mệnh lệnh đi truy sát Long Trần, kết quả liên tục chịu nhục trong tay Long Trần, cuối cùng thiếu chút nữa thì mất cả tính mạng, điều này khiến lòng tin của hắn chịu đả kích rất lớn.
Hôm nay bị một câu của Long Thiên Khiếu khiến cho khí huyết dâng trào, rốt cuộc không nhịn được, quát lớn một tiếng, lao về phía Long Thiên Khiếu.
Vốn hai người cách nhau gần trăm trượng, nhưng Anh Hầu chỉ bước ra ba bước đã tới gần Long Thiên Khiếu.
Khi bước ra bước thứ nhất, toàn thân Anh Hầu nổi gân xanh, khí kình khủng bố bộc phát, khi bước ra bước thứ hai thì trường kiếm giơ lên cao, khí rót trường kiếm, kình phong gào thét.
Khi tới bước thứ ba thì đột nhiên gia tốc, tinh, khí, thần cả người hòa thành một thể, trường kiếm chém xuống, vừa hay có thể bùng nổ lực lượng đã tích tụ đến đỉnh phong.
Có thể nói tuy Anh Hầu phẫn nộ, nhưng không thể không nói, hắn là một cường giả tuyệt đối, cho dù là mấy vị cường giả Dịch Cân cảnh của Đại Hạ Đế Quốc cũng phải thừa nhận.
Mắt thấy Anh Hầu xông tới, Long Thiên Khiếu lắc đầu:
- Mười mấy năm, ngươi vẫn chẳng có chút tiến bộ nào, chỉ bằng nào ngươi mà cũng muốn đánh bại Long Thiên Khiếu ta à?
Keng.
Trong tay Long Thiên Khiếu không biết từ khi nào có thêm một thanh trường đao, đột nhiên trường đao xuất khiếu, quang hàn bát phương.
Nhưng khi mọi người ở đây cho rằng Long Thiên Khiếu sẽ chém ra một đao, Long Thiên Khiếu không ngờ lại lui một bước, một bước này trực tiếp bước ra hơn một trượng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh Hầu thiếu chút nữa thì hộc máu, vốn đã tính điểm hạ xuống, lực lượng toàn thân tập trung ở một kiếm, không ngờ không có chỗ dồn lực, giống như một người dồn hết khí lực toàn thân đập một tảng đá, kết quả tảng đá đó biến thành đậu hủ, loại cảm giác dùng sai lực đạo này khiến người ta cực kỳ khó chịu.
Anh Hầu một kiếm chém hụt, biết không ổn, vừa muốn chuẩn bị biến chiêu, Long Thiên Khiếu đã bước ra một bước, trường đao trong tay chém xuống, nổi lên đao ảnh đầy trời, khí thế kinh thiên.
Ầm.
Anh Hầu không hổ là cường giả Dịch Cân cảnh, dưới tình huống bất lợi cực độ, vẫn miễn cưỡng đề khí, đỡ một đao của Long Thiên Khiếu.
Một tiếng nổ vang qua đi, Anh Hầu giống như tảng đá bị ném ra, bay xa hơn chục trượng mới dừng lại.
Hự.
Anh Hầu vừa ổn định thân hình, liền phun ra một ngụm máu tươi,trong lúc gấp gáp ngăn cản một đao của Long Thiên Khiếu, tạng phủ của hắn đã chấn động, khiến hắn bị thương.
Mọi người không khỏi hoảng hốt, đều là cường giả đứng đầu đế quốc, Anh Hầu không ngờ ngay cả một đao của Long Thiên Khiếu cũng không cản được.
Tuy đám người Hạ U Vũ cũng lắp bắp kinh hãi, có điều cũng không gọi là quá kinh hãi, một kích đó của Long Thiên Khiếu có rất học vấn lớn.
Nắm giữ thời cơ cực kỳ tinh diệu, khi đó chính là lúc Anh Hầu lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh, phát động một đao, khiến Anh Hầu ăn quả đắng.
Không phải chiến lực của Anh Hầu kém Long Thiên Khiếu quá xa, mà là kinh nghiệm chiến đấu của Anh Hầu kém Long Thiên Khiếu quá nhiều.
Anh Hầu trong những năm gần đây chỉ một mực bế quan tiềm tu, thỉnh thoảng mới xuất thủ, cũng là dùng lực ép người, bình thường sẽ tỏa định kẻ địch trước mới phát ra một kích sắc bén.
Nhưng hôm nay hắn dưới cơn thịnh nộ, không ngờ quên Long Thiên Khiếu cũng là cường giả Dịch Cân hậu kỳ, cảnh giới thậm chí còn cao hơn hắn, hắn sao có thể tỏa định được người ta, cho nên mới ăn quả đắng.
- Anh Chiêu, ngươi là dùng thực lực như vậy để khiêu chiến ta à?
Long Thiên Khiếu lắc đầu, vẻ mặt lạnh lùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh Hầu tức tới sắc mặt xanh mét, hôm nay xuất sư bất lợi, dưới lơ là mà bị đánh cho trở tay không kịp, tuy thương thế không nặng, nhưng lại mất hết đi , nhuệ khí trong nhất thời tức tới nghiến răng nghiến lợi.
- Trấn Viễn Hậu Long Thiên Khiếu tạo phản, toàn quân nghe lệnh, tập thể tróc nã phản nghịch.
Tứ hoàng tử quát lạnh một tiếng.
Theo một tiếng quát lạnh của Tứ hoàng tử, lập tức có mấy chục tướng lãnh xông ra, hiển nhiên những người đó là tâm phúc của Tứ hoàng tử, chấp hành mệnh lệnh không chút do dự.
Tướng lãnh khác thấy có người lao ra, cũng không do dự nữa, đều đi theo phía sau, xông tới đám người Long Thiên Khiếu.
- Phượng Minh huynh đệ, chúng ta cùng lớn lên ở mảnh đất này, ta không muốn nhìn thấy máu của huynh đệ mình, các ngươi đừng ép ta.
Long Thiên Khiếu hô lên.
Những lời này của Long Thiên Khiếu sử dụng linh khí mà hét ra, tiếng chấn trường không, vang vọng phạm vi trăm dặm, trong nhất thời không ít người trở nên do dự.
Bọn họ cũng đều là quân nhân, Long Thiên Khiếu là thần tượng của bọn họ, có bao nhiêu người đều hy vọng mình có một ngày có thể giống như hắn, trở thành Quân Thần.
Nhưng hôm nay, bọn họ không ngờ phải chĩa vũ khí của mình vào thần tượng trong cảm nhận, trong nhất thời không ít người đều ngỡ ngàng.
- Đừng nghe hắn yêu ngôn hoặc chúng, phàm là người kích sát phản nghịch, bất kể thân phận thế nào, đều có thể lĩnh trăm vạn kim tệ, quan tăng ba cấp.
Tứ hoàng tử quát lên.
Nghe thấy lời nói của Tứ hoàng tử, một số binh lính vốn vẫn có chút do dự, lập tức từ bỏ giãy dụa trong lòng, vung binh khí lao về phía trước.
Từ ngày họ tòng quân, huấn luyện viên đã nói với bọn họ, quân nhân không cần có tư tưởng, bọn họ chỉ cần phục tùng mệnh lệnh.
Đặc biệt ở trước mặt dụ hoặc lớn, mệnh lệnh càng tiếp cận bản năng của bọn họ hơn, bọn họ không mong có thể kích sát Long Thiên Khiếu, đó là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro