Nam nhân mạnh n...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
Khiến mọi người kinh hãi là, một tên bắn ra, các đao phủ vốn đứng phía sau đám người Long phu nhân, trên mặt hiện lên một tia kinh hãi, chậm rãi ngã xuống, mọi người lúc này mới phát hiện, mi tâm mỗi người bọn họ có một lỗ nhỏ, xuyên thủng qua đầu.
Toàn trường đều tĩnh mịch, tài bắn cung của Long Thiên Khiếu quả thực là quỷ thần khó lường, một tên kích sát hai mươi mấy người, hơn nữa bọn họ còn đứng ở những phương vị khác nhau.
- Không hổ là là nam nhân mạnh nhất Phượng Minh, Bạo Liệt Tiễn này quả thực xuất thần nhập hóa.
Hạ U Vũ tán thưởng.
Chỉ có nhãn lực của cường giả Dịch Cân cảnh mới có thể nhìn ra sự huyền ảo trong một tên đó của Long Thiên Khiếu, kỳ thật trong nháy mắt mũi tên của Long Thiên Khiếu rời cung, đã dùng linh khí chấn vỡ mũi tên.
Sau khi mũi tên bay ra, lập tức phân tán, hình thành mấy chục mũi tên nhỏ, kích sát những đao phủ đó.
Có điều biết thì biết, nhưng trừ Long Thiên Khiếu ra, không ai có thể làm được, chiêu Bạo Liệt Tiễn này khiến Man tộc nghe thấy mà sợ vỡ mật, từng kích sát không biết bao nhiêu cường giả Man tộc.
Lời đồn một tên này chính là Long Thiên Khiếu tự nghĩ ra, hôm nay mọi người ở đây xem như mới được kiến thức sự khủng bố của một tên này.
Một tên thần của Long Thiên Khiếu kích sát tất cả đao phủ, đám người Sở Dao, Thạch Phong lập tức chạy đến trước đám người Long phu nhân, cởi dây thừng cho họ, đứng ở phía sau Long Thiên Khiếu.
Long Thiên Khiếu chậm rãi xoay người, nhìn thê tử vẻ mặt tiều tụy, thấp giọng nói:
- Xin lỗi, để ngươi chịu khổ rồi.
Long phu nhân lắc đầu nói:
- Là chúng ta làm liên luỵ ngươi, chỉ là không biết... Trần nhi hắn....
Nói đến về sau, Long phu nhân nói không được nữa, bọn họ đã như vậy, Long Trần chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít.
- Yên tâm đi, Trần nhi hắn không sao, con trai của Long Thiên Khiếu ta, sao lại bị đánh ngã dễ dàng như vậy?
Long Thiên Khiếu an ủi.
Quay đầu đến, nhìn nhìn Sở Dao, gật gật đầu hài lòng, nói:
- Xú tiểu tử cũng thật tinh mắt, chọn được một hảo tức phụ cho Long gia ta.
Sở Dao lập tức xấu hổ, thanh âm còn nhỏ hơn cả muỗi kêu:
- Sở Dao bái kiến Long thúc.
Long Thiên Khiếu cười ha ha, lại nhìn về phía Thạch Phong, vỗ vỗ vai Thạch Phong:
- Giỏi lắm.
Thạch Phong cũng kích động, có thể được Phượng Minh khen, đó là vinh hạnh cỡ nào, đám người Vu Mập cũng nhìn Long Thiên Khiếu với vẻ sùng bái.
Cho dù ở trước mặt mấy chục vạn tinh nhuệ của hai nước, Long Thiên Khiếu vẫn thản nhiên, không hề để họ ở trong mắt, ra tay giết người, không một chút kiêng kị, đây là loại quyết đoán nào.
Có điều khi Long Thiên Khiếu nhìn thấy A Man đã ở trạng thái nửa hôn mê trên mặt đất, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
- Phu quân, thương thế của Man nhi có nặng không?
Trong lòng Long phu nhân run lên.
Long Thiên Khiếu không trả lời, chỉ quay đầu dặn dò đám người Sở Dao chiếu cố cho mọi người, nhìn Vân Kỳ Đại Sư đang điên cuồng kịch chiến ở xa xa, Long Thiên Khiếu gật gật đầu.
Long Trần ở trong thư đã sớm nói rõ với hắn tình hình Long gia ở đế đô, so với báo cáo của thủ hạ thì còn chi tiết hơn.
- Long Thiên Khiếu, con trai Long Trầncủa ngươi phạm tử tội, vì...
Long Thiên Khiếu vung tay lên cắt ngang lời Tứ hoàng tử:
- Không cần giả mù sa mưa nữa, Long Thiên Khiếu ta không thích âm mưu, nhưng thế cũng không có nghĩa ta là đồ ngốc.
Các ngươi bày ra cạm bẫy thì sao? Long Thiên Khiếu ta đã tới, muốn giết người Long gia ta, vậy thì cứ đến đây đi, để ta xem các ngươi có bao nhiêu cái mạng để lấp vào.
Long Thiên Khiếu nói rất bình thản, có điều lại tràn ngập vị đạo máu chảy đầm đìa, ý tứ của Long Thiên Khiếu rất rõ ràng, hắn không muốn sống sót rời khỏi, nhưng cho dù chết, hắn cũng sẽ kéo theo đệm lưng.
Về phần hội sẽ kéo ai làm đệm lưng, kéo theo bao nhiêu người làm đệm lưng, vậy cần khảo nghiệm sức tưởng tượng của mọi người.
Người toàn trường đều cảm thấy lưng lạnh toát, cho dù là nhiệt lưu từ kịch chiến xa xa cuồn cuộn ập tới cũng không giảm bớt được hàn ý trong lòng bọn họ.
Long Thiên Khiếu khoanh tay mà đứng, một mình đứng ở trước mặt mọi người, đối mặt với tinh binh bao vây trùng trùng chung quanh, lại giống như thương tùng cổ bách, khiến người ta sinh ra cảm giác không thể lay động.
Long phu nhân nhìn bóng lưng quen thuộc đó, trong lòng tràn ngập nhu tình, hai mươi năm trước, nàng ta chính là bị loại khí khái ngạo thị thiên hạ này của hắn hấp dẫn.
Nhìn thân ảnh của Long Thiên Khiếu, nàng ta lại nhớ tới một thân ảnh gầy yếu, tuy hắn không cường tráng như vậy, nhưng hắn từng cũng hào khí vân thiên nói: Hắn và phụ thân sẽ trở thành một anh hùng chân chính.
Thấy Long Thiên Khiếu chỉ lẳng lặng đứng đó, bằng vào khí thế đã chấn nhiếp mọi người, trong mắt Anh Hầu tràn ngập ghen tị.
keng.
Trường kiếm ra khỏi vỏ, Anh Hầu gạt mọi người đi ra, trường kiếm chỉ vào Long Thiên Khiếu, cắn răng nói:
- Long Thiên Khiếu, hôm nay sẽ khiến ngươi phải nuốt hận dưới kiếm của ta, trả lại mối thù cắt ngón tay năm đó.
Long Thiên Khiếu liếc xéo Anh Hầu một cái, thản nhiên nói:
- Ngươi là ai?
Toàn trường đều tĩnh mịch, tài bắn cung của Long Thiên Khiếu quả thực là quỷ thần khó lường, một tên kích sát hai mươi mấy người, hơn nữa bọn họ còn đứng ở những phương vị khác nhau.
- Không hổ là là nam nhân mạnh nhất Phượng Minh, Bạo Liệt Tiễn này quả thực xuất thần nhập hóa.
Hạ U Vũ tán thưởng.
Chỉ có nhãn lực của cường giả Dịch Cân cảnh mới có thể nhìn ra sự huyền ảo trong một tên đó của Long Thiên Khiếu, kỳ thật trong nháy mắt mũi tên của Long Thiên Khiếu rời cung, đã dùng linh khí chấn vỡ mũi tên.
Sau khi mũi tên bay ra, lập tức phân tán, hình thành mấy chục mũi tên nhỏ, kích sát những đao phủ đó.
Có điều biết thì biết, nhưng trừ Long Thiên Khiếu ra, không ai có thể làm được, chiêu Bạo Liệt Tiễn này khiến Man tộc nghe thấy mà sợ vỡ mật, từng kích sát không biết bao nhiêu cường giả Man tộc.
Lời đồn một tên này chính là Long Thiên Khiếu tự nghĩ ra, hôm nay mọi người ở đây xem như mới được kiến thức sự khủng bố của một tên này.
Một tên thần của Long Thiên Khiếu kích sát tất cả đao phủ, đám người Sở Dao, Thạch Phong lập tức chạy đến trước đám người Long phu nhân, cởi dây thừng cho họ, đứng ở phía sau Long Thiên Khiếu.
Long Thiên Khiếu chậm rãi xoay người, nhìn thê tử vẻ mặt tiều tụy, thấp giọng nói:
- Xin lỗi, để ngươi chịu khổ rồi.
Long phu nhân lắc đầu nói:
- Là chúng ta làm liên luỵ ngươi, chỉ là không biết... Trần nhi hắn....
Nói đến về sau, Long phu nhân nói không được nữa, bọn họ đã như vậy, Long Trần chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít.
- Yên tâm đi, Trần nhi hắn không sao, con trai của Long Thiên Khiếu ta, sao lại bị đánh ngã dễ dàng như vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Thiên Khiếu an ủi.
Quay đầu đến, nhìn nhìn Sở Dao, gật gật đầu hài lòng, nói:
- Xú tiểu tử cũng thật tinh mắt, chọn được một hảo tức phụ cho Long gia ta.
Sở Dao lập tức xấu hổ, thanh âm còn nhỏ hơn cả muỗi kêu:
- Sở Dao bái kiến Long thúc.
Long Thiên Khiếu cười ha ha, lại nhìn về phía Thạch Phong, vỗ vỗ vai Thạch Phong:
- Giỏi lắm.
Thạch Phong cũng kích động, có thể được Phượng Minh khen, đó là vinh hạnh cỡ nào, đám người Vu Mập cũng nhìn Long Thiên Khiếu với vẻ sùng bái.
Cho dù ở trước mặt mấy chục vạn tinh nhuệ của hai nước, Long Thiên Khiếu vẫn thản nhiên, không hề để họ ở trong mắt, ra tay giết người, không một chút kiêng kị, đây là loại quyết đoán nào.
Có điều khi Long Thiên Khiếu nhìn thấy A Man đã ở trạng thái nửa hôn mê trên mặt đất, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
- Phu quân, thương thế của Man nhi có nặng không?
Trong lòng Long phu nhân run lên.
Long Thiên Khiếu không trả lời, chỉ quay đầu dặn dò đám người Sở Dao chiếu cố cho mọi người, nhìn Vân Kỳ Đại Sư đang điên cuồng kịch chiến ở xa xa, Long Thiên Khiếu gật gật đầu.
Long Trần ở trong thư đã sớm nói rõ với hắn tình hình Long gia ở đế đô, so với báo cáo của thủ hạ thì còn chi tiết hơn.
- Long Thiên Khiếu, con trai Long Trầncủa ngươi phạm tử tội, vì...
Long Thiên Khiếu vung tay lên cắt ngang lời Tứ hoàng tử:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không cần giả mù sa mưa nữa, Long Thiên Khiếu ta không thích âm mưu, nhưng thế cũng không có nghĩa ta là đồ ngốc.
Các ngươi bày ra cạm bẫy thì sao? Long Thiên Khiếu ta đã tới, muốn giết người Long gia ta, vậy thì cứ đến đây đi, để ta xem các ngươi có bao nhiêu cái mạng để lấp vào.
Long Thiên Khiếu nói rất bình thản, có điều lại tràn ngập vị đạo máu chảy đầm đìa, ý tứ của Long Thiên Khiếu rất rõ ràng, hắn không muốn sống sót rời khỏi, nhưng cho dù chết, hắn cũng sẽ kéo theo đệm lưng.
Về phần hội sẽ kéo ai làm đệm lưng, kéo theo bao nhiêu người làm đệm lưng, vậy cần khảo nghiệm sức tưởng tượng của mọi người.
Người toàn trường đều cảm thấy lưng lạnh toát, cho dù là nhiệt lưu từ kịch chiến xa xa cuồn cuộn ập tới cũng không giảm bớt được hàn ý trong lòng bọn họ.
Long Thiên Khiếu khoanh tay mà đứng, một mình đứng ở trước mặt mọi người, đối mặt với tinh binh bao vây trùng trùng chung quanh, lại giống như thương tùng cổ bách, khiến người ta sinh ra cảm giác không thể lay động.
Long phu nhân nhìn bóng lưng quen thuộc đó, trong lòng tràn ngập nhu tình, hai mươi năm trước, nàng ta chính là bị loại khí khái ngạo thị thiên hạ này của hắn hấp dẫn.
Nhìn thân ảnh của Long Thiên Khiếu, nàng ta lại nhớ tới một thân ảnh gầy yếu, tuy hắn không cường tráng như vậy, nhưng hắn từng cũng hào khí vân thiên nói: Hắn và phụ thân sẽ trở thành một anh hùng chân chính.
Thấy Long Thiên Khiếu chỉ lẳng lặng đứng đó, bằng vào khí thế đã chấn nhiếp mọi người, trong mắt Anh Hầu tràn ngập ghen tị.
keng.
Trường kiếm ra khỏi vỏ, Anh Hầu gạt mọi người đi ra, trường kiếm chỉ vào Long Thiên Khiếu, cắn răng nói:
- Long Thiên Khiếu, hôm nay sẽ khiến ngươi phải nuốt hận dưới kiếm của ta, trả lại mối thù cắt ngón tay năm đó.
Long Thiên Khiếu liếc xéo Anh Hầu một cái, thản nhiên nói:
- Ngươi là ai?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro