Phù văn truyền...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
- Không làm, ngươi nói triệu hoán thì triệu hoán à, vì sao?
Đường Uyển Nhi cuối cùng cũng tìm được một cơ hội trả thù, trực tiếp lườm Long Trần một cái, sau đó dùng gáy nhìn hắn.
- Không thể nào, ngươi ăn của ta, uống của ta, nhờ ngươi một tí ngươi cũng không chịu, ngươi trở mặt còn nhanh hơn lật sách.
Long Trần trợn mắt, nói.
Hình như Long Trần nói cũng có lý, dù sao cũng ăn của người ta rồi, hơn nữa không chỉ ăn, còn uống, có chút không có hảo ý, nói:
- Nói đi, ngươi muốn xem cái gì?
Long Trần vốn định nói, ta muốn xem cái gì thì ngươi cho ta xem cái đó à? Có điều suy nghĩ một chút vẫn thấy thôi hay là bỏ đi.
Chắc nói xong không chỉ bị hành hung một trận, chỉ sợ cơ hội vừa chế tạo ra cũng sẽ lãng phí.
Long Trần nghiêm mặt nói:
- Ngươi cứ triệu hồi ra một đạo phong nhận bình thường là được, ta muốn xem một chút.
Đối với phong nhận, Long Trần vô cùng tò mò, phong nhận của Đường Uyển Nhi khác với của Tiểu Tuyết, không ngờ có thể phân hoá, có thể công có thể thủ, ảo diệu vô cùng.
Tay ngọc của Đường Uyển Nhi duỗi ra, trên lòng bàn tay trắng muốt có một đạo phong nhận đang cấp tốc xoay tròn.
Long Trần vốn định bảo Đường Uyển Nhi dừng phong nhận lại, có điều nói đến bên miệng lại nuốt về, thiếu chút nữa thì mất mặt rồi.
Có câu nước không ngừng chảy, gió không dừng thế, gió là không thể dừng lại, nếu không sẽ tiêu tán.
Mà hiện tại phong nhận Đường Uyển Nhi triệu hồi ra thuộc về phong nhận bình thường nhất, không phải binh khí.
- Uyển Nhi không hổ là Phong Linh Thể, có thể tùy tâm sở dục triệu hoán phong nhận.
Diệp Tri Thu tán thưởng.
Phải biết rằng Diệp Tri Thu muốn triệu hồi ra băng nhận, cần trước tiên lặng lẽ vận hành linh khí, chứ không thể làm được một cách tùy tâm sở dục như Đường Uyển Nhi.
Long Trần quan sát kỹ phong nhận, hắn có thể cảm ứng được, trong phong nhận này mang theo một tia Linh hồn chi lực, chỉ cần linh hồn khẽ động, có thể bay ra đả thương người.
- Ngươi không phải muốn học trộm phong nhận của ta chứ?
Nhìn Long Trần đang vẻ mặt trầm tư, Đường Uyển Nhi hỏi dò.
- Ngươi đang nói đùa à?
Diệp Tri Thu sửng sốt nhìn Long Trần, lại nhìn Đường Uyển Nhi nói.
- Tên này rất tà tính, hắn ngay cả Lôi đình chi lực của Lôi Thiên Thương cũng có thể trộm, không có gì là hắn làm không được.
Đường Uyển Nhi cười nói.
Long Trần trợn mắt:
- Ta có thể coi những lời này của ngươi là khen ngợi không?
- Hì hì, ngươi muốn nghĩ thế nào cũng được.
Đường Uyển Nhi cười nói.
Từ trong đối thoại của bọn họ, Diệp Tri Thu lại khiếp sợ không thôi, xem ra, Đường Uyển Nhi là nói thật.
- Có thể biến hóa hình một chút không?
Long Trần hỏi.
Đường Uyển Nhi gật gật đầu, phong nhận trong tay cấp tốc biến to giống như một thanh trường kiếm, cầm trong tay.
Có điều cho dù biến thành hình trường kiếm, bề ngoài là trạng thái tĩnh, nhưng Long Trần vẫn có thể cảm thấy, năng lượng gió trong phong nhận vẫn cấp tốc lưu động, so với vừa rồi thì càng nhanh chóng hơn.
Lúc này phong nhận nằm trong tay Đường Uyển Nhi, không gian bắt đầu hơi vặn vẹo, năng lượng bắt đầu trở nên cuồng bạo, khiến áp lực của người ta tăng nhiều.
Long Trần gật gật đầu, đây là một loại pháp môn vận dụng, Long Trần cũng có thể tham khảo, tuy hắn không có Phong chi lực, nhưng hắn có Hỏa chi lực có thể sử dụng.
Mặc dù Long Trần có ký ức của Đan Đế, nhưng ký ức đó không hoàn chỉnh, trừ một số phương pháp luyện chế đan dược và phân biệt thảo dược ra, tất cả đều là linh tinh vụn vặt.
Cho nên Long Trần muốn khống chế lửa vẫn cần tự mình lần mò, hắn hy vọng có thể từ trên người Đường Uyển Nhi, có được một số gợi ý.
- Vừa rồi ta thấy trong phong nhận của ngươi xuất hiện văn lộ, đó là gì thế?
Long Trần hỏi.
- Đó là tổ văn của nhà chúng ta, là kỹ năng mà chỉ có đệ tử đích hệ của nhà chúng ta mới có thể sử dụng.
Đường Uyển Nhi nói xong, phong nhận trong tay tiếp tục biến to, lập tức cao tới hơn trượng, khí tức khủng bố, cắt vỡ không gian, không gian không ngừng vặn vẹo, đồng thời bão táp khủng bố thổi quét, thổi lên mặt liền cảm thấy sắc như đao cắt.
Phong nhận trong tay Đường Uyển Nhi biến mất, tất cả quy về bình tĩnh, Đường Uyển Nhi nói:
- Sử dụng phong nhận như vậy sẽ tiêu hao Bản nguyên chi lực của ta, ta không thể duy trì trong thời gian quá dài, nếu không khi khảo hạch cuối cùng, chiến lực của ta sẽ chịu ảnh hưởng.
Bản nguyên chi lực vô cùng cường đại, nhưng khôi phục cũng vô cùng chậm chạp, cho nên Đường Uyển Nhi chỉ có thể biểu thị cho Long Trần một chút.
Long Trần gật gật đầu, lâm vào trầm tư, lần này dưới sự biểu thị của Đường Uyển Nhi, Long Trần đã triệt để thấy rõ sự huyền bí của phong nhận.
Có điều cái trước hắn cũng không quá để ý, chỉ độc có một chiêu cuối cùng, trong phong nhận có một đạo văn lộ hiện lên, khiến lực lượng của phong nhận lập tức tăng vọt gấp mười lần, đây mới là chỗ khủng bố nhất.
Lúc trước khi giao chiến với Tề Tín, Tề Tín chính là dùng một chiêu như vậy đánh bay Long Trần, loại lực lượng này quả thực không thể ngăn cản.
Trong tay Long Trần hiện ra một đạo hỏa diễm, khiến Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu hơi kinh hãi, sau đó mắt đẹp nhìn chằm chằm Long Trần, muốn nhìn xem hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Đường Uyển Nhi cuối cùng cũng tìm được một cơ hội trả thù, trực tiếp lườm Long Trần một cái, sau đó dùng gáy nhìn hắn.
- Không thể nào, ngươi ăn của ta, uống của ta, nhờ ngươi một tí ngươi cũng không chịu, ngươi trở mặt còn nhanh hơn lật sách.
Long Trần trợn mắt, nói.
Hình như Long Trần nói cũng có lý, dù sao cũng ăn của người ta rồi, hơn nữa không chỉ ăn, còn uống, có chút không có hảo ý, nói:
- Nói đi, ngươi muốn xem cái gì?
Long Trần vốn định nói, ta muốn xem cái gì thì ngươi cho ta xem cái đó à? Có điều suy nghĩ một chút vẫn thấy thôi hay là bỏ đi.
Chắc nói xong không chỉ bị hành hung một trận, chỉ sợ cơ hội vừa chế tạo ra cũng sẽ lãng phí.
Long Trần nghiêm mặt nói:
- Ngươi cứ triệu hồi ra một đạo phong nhận bình thường là được, ta muốn xem một chút.
Đối với phong nhận, Long Trần vô cùng tò mò, phong nhận của Đường Uyển Nhi khác với của Tiểu Tuyết, không ngờ có thể phân hoá, có thể công có thể thủ, ảo diệu vô cùng.
Tay ngọc của Đường Uyển Nhi duỗi ra, trên lòng bàn tay trắng muốt có một đạo phong nhận đang cấp tốc xoay tròn.
Long Trần vốn định bảo Đường Uyển Nhi dừng phong nhận lại, có điều nói đến bên miệng lại nuốt về, thiếu chút nữa thì mất mặt rồi.
Có câu nước không ngừng chảy, gió không dừng thế, gió là không thể dừng lại, nếu không sẽ tiêu tán.
Mà hiện tại phong nhận Đường Uyển Nhi triệu hồi ra thuộc về phong nhận bình thường nhất, không phải binh khí.
- Uyển Nhi không hổ là Phong Linh Thể, có thể tùy tâm sở dục triệu hoán phong nhận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Tri Thu tán thưởng.
Phải biết rằng Diệp Tri Thu muốn triệu hồi ra băng nhận, cần trước tiên lặng lẽ vận hành linh khí, chứ không thể làm được một cách tùy tâm sở dục như Đường Uyển Nhi.
Long Trần quan sát kỹ phong nhận, hắn có thể cảm ứng được, trong phong nhận này mang theo một tia Linh hồn chi lực, chỉ cần linh hồn khẽ động, có thể bay ra đả thương người.
- Ngươi không phải muốn học trộm phong nhận của ta chứ?
Nhìn Long Trần đang vẻ mặt trầm tư, Đường Uyển Nhi hỏi dò.
- Ngươi đang nói đùa à?
Diệp Tri Thu sửng sốt nhìn Long Trần, lại nhìn Đường Uyển Nhi nói.
- Tên này rất tà tính, hắn ngay cả Lôi đình chi lực của Lôi Thiên Thương cũng có thể trộm, không có gì là hắn làm không được.
Đường Uyển Nhi cười nói.
Long Trần trợn mắt:
- Ta có thể coi những lời này của ngươi là khen ngợi không?
- Hì hì, ngươi muốn nghĩ thế nào cũng được.
Đường Uyển Nhi cười nói.
Từ trong đối thoại của bọn họ, Diệp Tri Thu lại khiếp sợ không thôi, xem ra, Đường Uyển Nhi là nói thật.
- Có thể biến hóa hình một chút không?
Long Trần hỏi.
Đường Uyển Nhi gật gật đầu, phong nhận trong tay cấp tốc biến to giống như một thanh trường kiếm, cầm trong tay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có điều cho dù biến thành hình trường kiếm, bề ngoài là trạng thái tĩnh, nhưng Long Trần vẫn có thể cảm thấy, năng lượng gió trong phong nhận vẫn cấp tốc lưu động, so với vừa rồi thì càng nhanh chóng hơn.
Lúc này phong nhận nằm trong tay Đường Uyển Nhi, không gian bắt đầu hơi vặn vẹo, năng lượng bắt đầu trở nên cuồng bạo, khiến áp lực của người ta tăng nhiều.
Long Trần gật gật đầu, đây là một loại pháp môn vận dụng, Long Trần cũng có thể tham khảo, tuy hắn không có Phong chi lực, nhưng hắn có Hỏa chi lực có thể sử dụng.
Mặc dù Long Trần có ký ức của Đan Đế, nhưng ký ức đó không hoàn chỉnh, trừ một số phương pháp luyện chế đan dược và phân biệt thảo dược ra, tất cả đều là linh tinh vụn vặt.
Cho nên Long Trần muốn khống chế lửa vẫn cần tự mình lần mò, hắn hy vọng có thể từ trên người Đường Uyển Nhi, có được một số gợi ý.
- Vừa rồi ta thấy trong phong nhận của ngươi xuất hiện văn lộ, đó là gì thế?
Long Trần hỏi.
- Đó là tổ văn của nhà chúng ta, là kỹ năng mà chỉ có đệ tử đích hệ của nhà chúng ta mới có thể sử dụng.
Đường Uyển Nhi nói xong, phong nhận trong tay tiếp tục biến to, lập tức cao tới hơn trượng, khí tức khủng bố, cắt vỡ không gian, không gian không ngừng vặn vẹo, đồng thời bão táp khủng bố thổi quét, thổi lên mặt liền cảm thấy sắc như đao cắt.
Phong nhận trong tay Đường Uyển Nhi biến mất, tất cả quy về bình tĩnh, Đường Uyển Nhi nói:
- Sử dụng phong nhận như vậy sẽ tiêu hao Bản nguyên chi lực của ta, ta không thể duy trì trong thời gian quá dài, nếu không khi khảo hạch cuối cùng, chiến lực của ta sẽ chịu ảnh hưởng.
Bản nguyên chi lực vô cùng cường đại, nhưng khôi phục cũng vô cùng chậm chạp, cho nên Đường Uyển Nhi chỉ có thể biểu thị cho Long Trần một chút.
Long Trần gật gật đầu, lâm vào trầm tư, lần này dưới sự biểu thị của Đường Uyển Nhi, Long Trần đã triệt để thấy rõ sự huyền bí của phong nhận.
Có điều cái trước hắn cũng không quá để ý, chỉ độc có một chiêu cuối cùng, trong phong nhận có một đạo văn lộ hiện lên, khiến lực lượng của phong nhận lập tức tăng vọt gấp mười lần, đây mới là chỗ khủng bố nhất.
Lúc trước khi giao chiến với Tề Tín, Tề Tín chính là dùng một chiêu như vậy đánh bay Long Trần, loại lực lượng này quả thực không thể ngăn cản.
Trong tay Long Trần hiện ra một đạo hỏa diễm, khiến Đường Uyển Nhi và Diệp Tri Thu hơi kinh hãi, sau đó mắt đẹp nhìn chằm chằm Long Trần, muốn nhìn xem hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro