Quái vật tề tụ...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
Khi Long Trần và Quách Nhiên tới nơi, nơi đó đã người đông nghìn nghịt, đó là một khe núi cực lớn, trong khe núi, hai bóng người đang kịch chiến qua lại, khói bụi tỏa ra bốn phía, khí thế ngập trời, trong phạm vi trăm trượng, kình phong gào thét, khí thế khiếp người.
Chung quanh khe núi trên cơ bản đã đứng đầy người, ai nấy đều vẻ mặt hưng phấn nhìn hai thân ảnh đang kịch chiến, trong ánh mắt tràn ngập kính sợ.
- Không ngờ là Tề Tín và Lôi Thiên Thương.
Quách Nhiên cả kinh kêu lên.
Long Trần cũng giật mình, không ngờ là hai cường giả cấp quái vật đối chiến, chẳng trách lại có khí thế khủng bố như vậy.
- Người tóc màu lam, dáng người cực kỳ khôi ngô kia chính là Lôi Thiên Thương, đối diện hắn, người đeo khăn vuông màu lam, ăn mặc giống như thư sinh chính là Tề Tín.
Quách Nhiên thấp giọng giới thiệu với Long Trần.
Long Trần nhìn về phía Lôi Thiên Thương, quả nhiên cực kỳ khôi ngô, cánh tay lộ ra ngoài cơ hồ to bằng bắp đùi của người bình thường, cơ nhục lồi lên, giống như một con ma thú hình người.
Tóc hắn không ngờ là màu lam nhạt cực kỳ quỷ dị, khi vung song quyền, lờ mờ có tiếng sấm chớp vang lên, cực kỳ khiếp người.
Đối diện Lôi Thiên Thương là một nam tử mặc trường bào, đầu đội mũ nho, nhìn qua thì giống như một thư sinh, vẻ mặt lạnh lùng, song chưởng tung bay, cho dù sự tấn công của Lôi Thiên Thương giống như mưa rền gió dữ, hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
Hơn nữa Long Trần phát hiện, trên bàn tay của Tề Tín đó có một cỗ dao động kỳ dị, mỗi một kích, không gian đều xuất hiện gợn sóng, triệt tiêu đại bộ phận lực lượng của Lôi Thiên Thương.
Hai người kịch chiến, khí thế ngập trời, đại địa chấn động, kình phong cuồng bạo thổi quét, khiến người ở xa mặt đau rát.
- Mau nhìn kìa, kia chính là Băng Mỹ Nhân Diệp Tri Thu.
Quách Nhiên bỗng nhiên kéo Long Trần, chỉ về một phương hướng mà nói.
Long Trần nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một nữ tử, trường thân ngọc lập đứng trên chỗ cao, tóc dài tung bay, áo trắng như tuyết, giống như Lăng Ba tiên tử hạ phàm, khiến người ta không dám tiết độc.
Bên cạnh Băng Mỹ Nhân có bốn thiếu nữ, thủ hộ bên cạnh nàng ta, hiển nhiên bọn họ là thuộc thế lực của Diệp Tri Thu.
Ở bên cạnh nàng ta còn có không ít nam nữ, có điều đều luôn duy trì một cự ly nhất định với nàng ta, rất nhiều nam tử nhìn bóng lưng đó, trong hai mắt toàn là vẻ ái mộ.
Trong mắt đại đa số người, Diệp Tri Thu chính là nữ thần băng tuyết, thánh khiết cao quý không thể tiết độc.
Long Trần nhìn Diệp Tri Thu, không thể không thừa nhận, Băng Mỹ Nhân này vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là khí chất cao ngạo lạnh lùng đó của nàng ta, giống như một pho tượng thần nữ được người ta cúng bái, đó là một loại đẹp tĩnh lặng, có thể khiến người ta quên đi tất cả.
Long Trần đang lén ngắm nghía, Diệp Tri Thu vốn đang quan chiến bỗng nhiên quay mặt lại, nhìn về phía Long Trần.
Ánh mắt của hai người chạm nhau, Long Trần sửng sốt, lập tức hơi gật đầu, tỏ ý chào hỏi, có điều khiến Long Trần không biết nói gì là, Diệp Tri Thu lạnh lùng nhìn Long Trần một cái rồi quay đầu đi, tiếp tục quan khán chiến đấu, không hề để ý đến cái gật đầu chào hỏi của Long Trần.
Đứa nhỏ này, đúng là không lễ phép, được rồi, coi như ca tự mình đa tình vậy. Long Trần cười khổ trong lòng, cảm giác bị người ta phớt lờ đúng là không tốt.
- Ơ, Nhạc Tử Phong cũng ở đây này.
Bỗng nhiên Quách Nhiên kêu lên.
Long Trần thuận theo ánh mắt Quách Nhiên nhìn lại, hắn nhìn thấy một thân ảnh, người đó mặc một thân kình trang màu lam, sau lưng đeo một thanh trường kiếm.
- Không ngờ là kiếm tu.
Long Trần sửng sốt.
- Nhạc Tử Phong ba tuổi đã luyện kiếm, thiên phú kiếm đạo cực cao, có điều tính tình cao ngạo, không thích tranh đấu, cho nên người khiêu chiến hắn trên cơ bản đều bị hắn giết rồi.
Hắn từng nói, chiến đấu là thần thánh, chỉ có dùng sinh mệnh để thiêu đốt dục vọng chiến đấu mới là chiến đấu chân chính, nếu không thì chính là tiết độc đối với chiến đấu.
Quách Nhiên nói với vẻ cảm khái.
Long Trần nhìn Nhạc Tử Phong ở xa xa, gật gật đầu:
- Đây là một người vô cùng đáng sợ.
Hắn có thể cảm ứng được, Nhạc Tử Phong giống như một thanh lợi nhận giấu trong vỏ, một khi ra khỏi vỏ, khí trảm chư thiên, đó là khí chất đặc hữu của kiếm tu, rất hiếm có là Nhạc Tử Phong tuổi còn trẻ, lại đã có thể khống chế khí tức rất chặt chẽ, biểu hiện ra nghị lực cực kỳ cứng cỏi của hắn.
Người như vậy khác với đệ tử bình thường, bọn họ có tín ngưỡng của bản thân, tín ngưỡng này có lẽ là quyền đầu của bọn họ, có lẽ là vũ khí của bọn họ, có lẽ là thân thể của bọn họ.
Người như vậy đã siêu thoát khỏi sự trói buộc của sinh tử, cho nên trong chiến đấu, có thể phát huy ra lực lượng cường đại nhất.
- Ầm.
Đột nhiên trong không gian có một tiếng nổ vang lên, tất cả mọi người hét lên kinh hãi, đều lui về phía sau, một cỗ sóng khí khủng bố ập tới, một số người không kịp lui về phía sau trực tiếp bị hất ngã.
Sóng khí qua đi, khói bụi biến mất, trên đại địa xuất hiện một cái hố cực lớn, hai người vừa kịch chiến đang đứng nhìn nhau.
- Khủng bố quá, cường hãn quá.
- Hai người đều là chiến lực vô biên, cường đại đến bất khả tư nghị, không hổ là thiên tài cấp quái vật.
- Quan trọng nhất là, các ngươi xem, trải qua chiến đấu kịch liệt như vậy, khí tức của bọn họ lại không thay đổi một chút nào.
Mọi người không khỏi lên tiếng nghị luận, trong lòng không ít người tràn ngập kinh hãi, đồng thời cũng tràn ngập hưng phấn, có thể được kiến thức thiên tài cấp quái vật chiến đấu, đối với bọn họ là lợi ích rất lớn.
- Ngươi thấy thế nào?
Quách Nhiên hỏi.
- Rất cường đại, có điều hai người đều chỉ là thăm dò mà thôi, không lấy ra thực lực chân chính, cho nên không có gì hay mà xem cả.
Long Trần nói.
Tuy hai người vừa rồi nhìn thì giống như toàn lực kịch chiến, nhưng Long Trần nhìn ra được, lực lượng của hai người đều ngưng mà không phát, phần lớn là thăm dò.
Vả lại đều là thiên tài cấp quái vật, ai mà không có một số thủ đoạn? Chỉ cần không phải đồ ngốc, thường thường đều không muốn để lộ trước mặt người khác.
- Kỳ thật hai người này đều rất thú vị, bọn họ đều là người theo đuổi Đường Uyển Nhi?
Quách Nhiên cười nói một cách thần bí.
- Còn có việc này à?
Long Trần sửng sốt.
- Khà khà, ta là ai chứ? Ta chính là mật thám, tuy sức chiến đấu của ta không mạnh, nhưng đừng xem thường năng lực khác của ta.
Tề Tín giống như từ rất sớm đã biết tới sự tồn tại của Đường Uyển Nhi, sớm đã buông lời, không cưới ai khác ngoài Đường Uyển Nhi.
Chung quanh khe núi trên cơ bản đã đứng đầy người, ai nấy đều vẻ mặt hưng phấn nhìn hai thân ảnh đang kịch chiến, trong ánh mắt tràn ngập kính sợ.
- Không ngờ là Tề Tín và Lôi Thiên Thương.
Quách Nhiên cả kinh kêu lên.
Long Trần cũng giật mình, không ngờ là hai cường giả cấp quái vật đối chiến, chẳng trách lại có khí thế khủng bố như vậy.
- Người tóc màu lam, dáng người cực kỳ khôi ngô kia chính là Lôi Thiên Thương, đối diện hắn, người đeo khăn vuông màu lam, ăn mặc giống như thư sinh chính là Tề Tín.
Quách Nhiên thấp giọng giới thiệu với Long Trần.
Long Trần nhìn về phía Lôi Thiên Thương, quả nhiên cực kỳ khôi ngô, cánh tay lộ ra ngoài cơ hồ to bằng bắp đùi của người bình thường, cơ nhục lồi lên, giống như một con ma thú hình người.
Tóc hắn không ngờ là màu lam nhạt cực kỳ quỷ dị, khi vung song quyền, lờ mờ có tiếng sấm chớp vang lên, cực kỳ khiếp người.
Đối diện Lôi Thiên Thương là một nam tử mặc trường bào, đầu đội mũ nho, nhìn qua thì giống như một thư sinh, vẻ mặt lạnh lùng, song chưởng tung bay, cho dù sự tấn công của Lôi Thiên Thương giống như mưa rền gió dữ, hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
Hơn nữa Long Trần phát hiện, trên bàn tay của Tề Tín đó có một cỗ dao động kỳ dị, mỗi một kích, không gian đều xuất hiện gợn sóng, triệt tiêu đại bộ phận lực lượng của Lôi Thiên Thương.
Hai người kịch chiến, khí thế ngập trời, đại địa chấn động, kình phong cuồng bạo thổi quét, khiến người ở xa mặt đau rát.
- Mau nhìn kìa, kia chính là Băng Mỹ Nhân Diệp Tri Thu.
Quách Nhiên bỗng nhiên kéo Long Trần, chỉ về một phương hướng mà nói.
Long Trần nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một nữ tử, trường thân ngọc lập đứng trên chỗ cao, tóc dài tung bay, áo trắng như tuyết, giống như Lăng Ba tiên tử hạ phàm, khiến người ta không dám tiết độc.
Bên cạnh Băng Mỹ Nhân có bốn thiếu nữ, thủ hộ bên cạnh nàng ta, hiển nhiên bọn họ là thuộc thế lực của Diệp Tri Thu.
Ở bên cạnh nàng ta còn có không ít nam nữ, có điều đều luôn duy trì một cự ly nhất định với nàng ta, rất nhiều nam tử nhìn bóng lưng đó, trong hai mắt toàn là vẻ ái mộ.
Trong mắt đại đa số người, Diệp Tri Thu chính là nữ thần băng tuyết, thánh khiết cao quý không thể tiết độc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Trần nhìn Diệp Tri Thu, không thể không thừa nhận, Băng Mỹ Nhân này vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là khí chất cao ngạo lạnh lùng đó của nàng ta, giống như một pho tượng thần nữ được người ta cúng bái, đó là một loại đẹp tĩnh lặng, có thể khiến người ta quên đi tất cả.
Long Trần đang lén ngắm nghía, Diệp Tri Thu vốn đang quan chiến bỗng nhiên quay mặt lại, nhìn về phía Long Trần.
Ánh mắt của hai người chạm nhau, Long Trần sửng sốt, lập tức hơi gật đầu, tỏ ý chào hỏi, có điều khiến Long Trần không biết nói gì là, Diệp Tri Thu lạnh lùng nhìn Long Trần một cái rồi quay đầu đi, tiếp tục quan khán chiến đấu, không hề để ý đến cái gật đầu chào hỏi của Long Trần.
Đứa nhỏ này, đúng là không lễ phép, được rồi, coi như ca tự mình đa tình vậy. Long Trần cười khổ trong lòng, cảm giác bị người ta phớt lờ đúng là không tốt.
- Ơ, Nhạc Tử Phong cũng ở đây này.
Bỗng nhiên Quách Nhiên kêu lên.
Long Trần thuận theo ánh mắt Quách Nhiên nhìn lại, hắn nhìn thấy một thân ảnh, người đó mặc một thân kình trang màu lam, sau lưng đeo một thanh trường kiếm.
- Không ngờ là kiếm tu.
Long Trần sửng sốt.
- Nhạc Tử Phong ba tuổi đã luyện kiếm, thiên phú kiếm đạo cực cao, có điều tính tình cao ngạo, không thích tranh đấu, cho nên người khiêu chiến hắn trên cơ bản đều bị hắn giết rồi.
Hắn từng nói, chiến đấu là thần thánh, chỉ có dùng sinh mệnh để thiêu đốt dục vọng chiến đấu mới là chiến đấu chân chính, nếu không thì chính là tiết độc đối với chiến đấu.
Quách Nhiên nói với vẻ cảm khái.
Long Trần nhìn Nhạc Tử Phong ở xa xa, gật gật đầu:
- Đây là một người vô cùng đáng sợ.
Hắn có thể cảm ứng được, Nhạc Tử Phong giống như một thanh lợi nhận giấu trong vỏ, một khi ra khỏi vỏ, khí trảm chư thiên, đó là khí chất đặc hữu của kiếm tu, rất hiếm có là Nhạc Tử Phong tuổi còn trẻ, lại đã có thể khống chế khí tức rất chặt chẽ, biểu hiện ra nghị lực cực kỳ cứng cỏi của hắn.
Người như vậy khác với đệ tử bình thường, bọn họ có tín ngưỡng của bản thân, tín ngưỡng này có lẽ là quyền đầu của bọn họ, có lẽ là vũ khí của bọn họ, có lẽ là thân thể của bọn họ.
Người như vậy đã siêu thoát khỏi sự trói buộc của sinh tử, cho nên trong chiến đấu, có thể phát huy ra lực lượng cường đại nhất.
- Ầm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đột nhiên trong không gian có một tiếng nổ vang lên, tất cả mọi người hét lên kinh hãi, đều lui về phía sau, một cỗ sóng khí khủng bố ập tới, một số người không kịp lui về phía sau trực tiếp bị hất ngã.
Sóng khí qua đi, khói bụi biến mất, trên đại địa xuất hiện một cái hố cực lớn, hai người vừa kịch chiến đang đứng nhìn nhau.
- Khủng bố quá, cường hãn quá.
- Hai người đều là chiến lực vô biên, cường đại đến bất khả tư nghị, không hổ là thiên tài cấp quái vật.
- Quan trọng nhất là, các ngươi xem, trải qua chiến đấu kịch liệt như vậy, khí tức của bọn họ lại không thay đổi một chút nào.
Mọi người không khỏi lên tiếng nghị luận, trong lòng không ít người tràn ngập kinh hãi, đồng thời cũng tràn ngập hưng phấn, có thể được kiến thức thiên tài cấp quái vật chiến đấu, đối với bọn họ là lợi ích rất lớn.
- Ngươi thấy thế nào?
Quách Nhiên hỏi.
- Rất cường đại, có điều hai người đều chỉ là thăm dò mà thôi, không lấy ra thực lực chân chính, cho nên không có gì hay mà xem cả.
Long Trần nói.
Tuy hai người vừa rồi nhìn thì giống như toàn lực kịch chiến, nhưng Long Trần nhìn ra được, lực lượng của hai người đều ngưng mà không phát, phần lớn là thăm dò.
Vả lại đều là thiên tài cấp quái vật, ai mà không có một số thủ đoạn? Chỉ cần không phải đồ ngốc, thường thường đều không muốn để lộ trước mặt người khác.
- Kỳ thật hai người này đều rất thú vị, bọn họ đều là người theo đuổi Đường Uyển Nhi?
Quách Nhiên cười nói một cách thần bí.
- Còn có việc này à?
Long Trần sửng sốt.
- Khà khà, ta là ai chứ? Ta chính là mật thám, tuy sức chiến đấu của ta không mạnh, nhưng đừng xem thường năng lực khác của ta.
Tề Tín giống như từ rất sớm đã biết tới sự tồn tại của Đường Uyển Nhi, sớm đã buông lời, không cưới ai khác ngoài Đường Uyển Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro