Quái vật tề tụ...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
Mà Lôi Thiên Thương này nửa năm trước cũng tuyên bố nếu ai dám cướp Đường Uyển Nhi với hắn, hắn sẽ vặn đầu người đó xuống.
Tính toán thời gian, Lôi gia chắc là sau khi thu thập được tình báo về Đường Uyển Nhi thì Lôi Thiên Thương mới có tính toán này.
Quách Nhiên cười nói.
- Có chút thú vị, xem ra Huyền Thiên Biệt Viện sau này sẽ náo nhiệt phi phàm!
Long Trần cũng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Long Trần nói xong, bỗng nhiên toàn trường xôn xao, một thân ảnh đi vào khe núi, đó là một thiếu nữ, dáng người thướt tha, mặt mày như tranh, khi cười lên có núm đồng tiền, khiến người ta giống như tắm trong gió xuân, xương cốt toàn thân ngứa ngáy.
Trí mạng nhất là nàng ta có một đôi mắt câu hồn, bất kỳ ai bị ánh mắt của nàng ta đảo qua, đều không tránh khỏi tim đập thình thịch.
- Đường Uyển Nhi tới rồi.
Quách Nhiên hô lên.
Nàng ta chính là Đường Uyển Nhi? Quả nhiên rất xinh đẹp, chẳng trách hai người đều vì nàng ta mà ghen tuông, Long Trần thầm gật đầu.
Khác với Diệp Tri Thu, cái đẹp của Đường Uyển Nhi khiến người ta cảm thấy chân thật hơn, cũng dễ khiến người ta tâm sinh hảo cảm hơn.
Có điều không biết vì sao, Long Trần luôn cảm thấy nàng ta có chút quen thuộc, nhưng mình chưa gặp nàng ta bao giờ, chẳng lẽ là do mình quá nhớ Sở Dao và Mộng Kỳ?
- Ơ, hai vị kết thúc nhanh thế à! Người ta còn chưa được xem trò hay mà, hay là các ngươi đánh nữa đi.
Thanh âm của Đường Uyển Nhi dễ nghe giống như chuông bạc, khiến người ta vô cùng thoải mái, có điều những lời này vừa được nói ra, Đường Uyển Nhi và Tề Tín đều lộ ra có chút mất tự nhiên.
Tề Tín mỉm cười:
- Uyển Nhi tiểu thư hiểu lầm rồi, ta và Lôi huynh lần đầu gặp mặt, nhất thời ngứa tay luận bàn một chút thôi, khiến Uyển Nhi tiểu thư chê cười rồi.
Thanh âm nói chuyện của Tề Tín rất nhu hòa, không nhanh không chậm, không mang theo một tia hỏa khí, khiến người ta nghe cũng thoải mái, có điều lại tạo cảm giác khí thư sinh hơi nặng.
- Đúng, đúng là như vậy, chúng ta chỉ là nhất thời ngứa tay mà thôi.
Lôi Thiên Thương cũng vội vàng nói, thanh âm của hắn rất to, giống như đại chung.
Long Trần không khỏi buồn cười, có chút thú vị, một nặng một nhẹ, tính cách của hai người này giống như hai cực đoan.
Đường Uyển Nhi mỉm cười, cũng không vạch trần, nhìn người chung quanh, sau đó nói:
- Chỗ ta còn thiếu một nhân thủ, ai cần thì chuyện nắm lấy, có điều dưa héo táo sẹo thì ta không cần, ai tự nhận là là thiên tài thì cứ tới đây!
Đường Uyển Nhi vừa dứt lời, lập tức có vô số người hai mắt sáng rực, lao thẳng về phía Đường Uyển Nhi, giống như thủy triều.
- Đường cô nương, chọn ta đi, chiến lực của ta cường đại, có thể vào sinh ra tử cho cô nương.
- Chọn ta đi, ta có thể trải giường gấp chăn cho Đường cô nương, cho dù thị tẩm ta cũng không bận tâm. A!
Người đó vừa nói xong đã bị người ta một cước đá bay, bị vô số người giẫm đạp, trường hợp cực kỳ hỗn loạn.
Có điều cũng không phải tất cả mọi người đều bước về phía Đường Uyển Nhi, không ít người phân biệt đi về phía đám người Diệp Tri Thu, Nhạc Tử Phong, Lôi Thiên Thương, Tề Tín
Hiện giờ ngũ đại thiên tài đều ở cùng một chỗ, rất nhiều người đều muốn thử vận khí, xem mình có thể được bọn họ nhìn trúng, nhận làm thủ hạ hay không, nếu đơn độc một mình cũng khó lăn lộn trong biệt viện.
Có điều bên bốn người kia cơ bản đã bão hòa, dù sao nhân viên của thế lực, quý tinh bất quý đa, người quá nhiều ngược lại sẽ lãng phí tài nguyên, ảnh hưởng tới thực lực chỉnh thể.
Có điều bọn họ đều là người thông minh, không đến thời điểm cuối cùng, trong tay đều để lại một số danh ngạch.
Nếu gặp được đệ tử chiến lực cao siêu, có thể thu vào trong thế lực của mình, khiến đội ngũ của mình cường đại hơn.
Có điều quy định của biệt viện, một thế lực nhiều nhất chỉ có thể cho phép một trăm người gia nhập, cho nên mỗi người bọn họ đều rất cẩn trọng.
Bởi vì trước khi tiến vào biệt viện, bọn họ đã có rất nhiều danh ngạch điều động nội bộ, biết sao được, thế lực của gia tộc bọn họ đều đã an bài rồi, bọn họ cũng không dám không nghe lệnh.
Mà một bộ phận nhỏ danh ngạch còn lại, bọn họ càng cảnh giác cao độ, lựa chọn nhân vật tốt nhất, giống như Đường Uyển Nhi vừa nói, dưa vẹo táo sẹo thì tuyệt đối không cần.
Cường giả cấp quái vật không phải nói miệng là được, nhãn quang của bọn họ vô cùng độc ác, trên cơ bản liếc một cái liền có thể nhìn ra chiến lực của một người là như thế nào, hơi thử một chút, có thể xác định cơ bản có đáng nhận hay không, cho nên lựa chọn rất nhanh.
- Sao ngươi không đi.
Nhìn Quách Nhiên vẻ mặt rối rắm đứng đó, Long Trần không khỏi khó hiểu, hỏi.
- Long huynh, ngươi xem xem, ta làm ngươi tùy tùng của ngươi được không?
Quách Nhiên bỗng nhiên nói.
- Có ý gì?
Long Trần ngạc nhiên.
- Ý tứ của ta là sau này sẽ làm tiểu đệ của ngươi, theo ngươi lăn lộn.
Quách Nhiên quả quyết nói.
- Đừng, ta cũng không biết theo ai lăn lộn, ngươi đi theo ta thì chẳng phải là chờ chết à?
Long Trần lắc đầu nói.
- Lão đại, ngươi hãy nghe ta nói, ta hiện tại mà đi, trên cơ bản ngay cả một chút cơ hội cũng không có, nhưng ta nhận ngươi làm lão đại, với chiến lực của ngươi, bọn họ tuyệt đối sẽ lôi kéo ngươi, đến lúc đó ngươi mang ta theo là được.
Quách Nhiên nói với vẻ cầu xin.
- Như vậy cũng được à?
Long Trần giật mình nhìn Quách Nhiên, đây là mua một tặng một trong truyền thuyết à?
- Lão đại, tin ta đi, với chiến lực của ngươi, tuy không thể so sánh với những quái vật đó, nhưng tuyệt đối là cường giả, gia nhập bất kỳ một trận doanh nào cũng đều là nhân vật cấp trụ cột, cho nên lão đại nhất định phải nhất định phải mang ta theo.
Quách Nhiên nói.
Long Trần lắc đầu, mình không định gia nhập bất kỳ thế lực nào cả, cứ một mình là thoải mái nhất, vừa muốn cự tuyệt, bỗng nhiên cảm thấy không khí chung quanh có chút không thích hợp, bởi vì những thanh âm ồn ào đó lập tức biến mất, đồng thời một thanh âm truyền đến.
- Ngươi có nguyện ý gia nhập đội ngũ của ta không?
Tính toán thời gian, Lôi gia chắc là sau khi thu thập được tình báo về Đường Uyển Nhi thì Lôi Thiên Thương mới có tính toán này.
Quách Nhiên cười nói.
- Có chút thú vị, xem ra Huyền Thiên Biệt Viện sau này sẽ náo nhiệt phi phàm!
Long Trần cũng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Long Trần nói xong, bỗng nhiên toàn trường xôn xao, một thân ảnh đi vào khe núi, đó là một thiếu nữ, dáng người thướt tha, mặt mày như tranh, khi cười lên có núm đồng tiền, khiến người ta giống như tắm trong gió xuân, xương cốt toàn thân ngứa ngáy.
Trí mạng nhất là nàng ta có một đôi mắt câu hồn, bất kỳ ai bị ánh mắt của nàng ta đảo qua, đều không tránh khỏi tim đập thình thịch.
- Đường Uyển Nhi tới rồi.
Quách Nhiên hô lên.
Nàng ta chính là Đường Uyển Nhi? Quả nhiên rất xinh đẹp, chẳng trách hai người đều vì nàng ta mà ghen tuông, Long Trần thầm gật đầu.
Khác với Diệp Tri Thu, cái đẹp của Đường Uyển Nhi khiến người ta cảm thấy chân thật hơn, cũng dễ khiến người ta tâm sinh hảo cảm hơn.
Có điều không biết vì sao, Long Trần luôn cảm thấy nàng ta có chút quen thuộc, nhưng mình chưa gặp nàng ta bao giờ, chẳng lẽ là do mình quá nhớ Sở Dao và Mộng Kỳ?
- Ơ, hai vị kết thúc nhanh thế à! Người ta còn chưa được xem trò hay mà, hay là các ngươi đánh nữa đi.
Thanh âm của Đường Uyển Nhi dễ nghe giống như chuông bạc, khiến người ta vô cùng thoải mái, có điều những lời này vừa được nói ra, Đường Uyển Nhi và Tề Tín đều lộ ra có chút mất tự nhiên.
Tề Tín mỉm cười:
- Uyển Nhi tiểu thư hiểu lầm rồi, ta và Lôi huynh lần đầu gặp mặt, nhất thời ngứa tay luận bàn một chút thôi, khiến Uyển Nhi tiểu thư chê cười rồi.
Thanh âm nói chuyện của Tề Tín rất nhu hòa, không nhanh không chậm, không mang theo một tia hỏa khí, khiến người ta nghe cũng thoải mái, có điều lại tạo cảm giác khí thư sinh hơi nặng.
- Đúng, đúng là như vậy, chúng ta chỉ là nhất thời ngứa tay mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lôi Thiên Thương cũng vội vàng nói, thanh âm của hắn rất to, giống như đại chung.
Long Trần không khỏi buồn cười, có chút thú vị, một nặng một nhẹ, tính cách của hai người này giống như hai cực đoan.
Đường Uyển Nhi mỉm cười, cũng không vạch trần, nhìn người chung quanh, sau đó nói:
- Chỗ ta còn thiếu một nhân thủ, ai cần thì chuyện nắm lấy, có điều dưa héo táo sẹo thì ta không cần, ai tự nhận là là thiên tài thì cứ tới đây!
Đường Uyển Nhi vừa dứt lời, lập tức có vô số người hai mắt sáng rực, lao thẳng về phía Đường Uyển Nhi, giống như thủy triều.
- Đường cô nương, chọn ta đi, chiến lực của ta cường đại, có thể vào sinh ra tử cho cô nương.
- Chọn ta đi, ta có thể trải giường gấp chăn cho Đường cô nương, cho dù thị tẩm ta cũng không bận tâm. A!
Người đó vừa nói xong đã bị người ta một cước đá bay, bị vô số người giẫm đạp, trường hợp cực kỳ hỗn loạn.
Có điều cũng không phải tất cả mọi người đều bước về phía Đường Uyển Nhi, không ít người phân biệt đi về phía đám người Diệp Tri Thu, Nhạc Tử Phong, Lôi Thiên Thương, Tề Tín
Hiện giờ ngũ đại thiên tài đều ở cùng một chỗ, rất nhiều người đều muốn thử vận khí, xem mình có thể được bọn họ nhìn trúng, nhận làm thủ hạ hay không, nếu đơn độc một mình cũng khó lăn lộn trong biệt viện.
Có điều bên bốn người kia cơ bản đã bão hòa, dù sao nhân viên của thế lực, quý tinh bất quý đa, người quá nhiều ngược lại sẽ lãng phí tài nguyên, ảnh hưởng tới thực lực chỉnh thể.
Có điều bọn họ đều là người thông minh, không đến thời điểm cuối cùng, trong tay đều để lại một số danh ngạch.
Nếu gặp được đệ tử chiến lực cao siêu, có thể thu vào trong thế lực của mình, khiến đội ngũ của mình cường đại hơn.
Có điều quy định của biệt viện, một thế lực nhiều nhất chỉ có thể cho phép một trăm người gia nhập, cho nên mỗi người bọn họ đều rất cẩn trọng.
Bởi vì trước khi tiến vào biệt viện, bọn họ đã có rất nhiều danh ngạch điều động nội bộ, biết sao được, thế lực của gia tộc bọn họ đều đã an bài rồi, bọn họ cũng không dám không nghe lệnh.
Mà một bộ phận nhỏ danh ngạch còn lại, bọn họ càng cảnh giác cao độ, lựa chọn nhân vật tốt nhất, giống như Đường Uyển Nhi vừa nói, dưa vẹo táo sẹo thì tuyệt đối không cần.
Cường giả cấp quái vật không phải nói miệng là được, nhãn quang của bọn họ vô cùng độc ác, trên cơ bản liếc một cái liền có thể nhìn ra chiến lực của một người là như thế nào, hơi thử một chút, có thể xác định cơ bản có đáng nhận hay không, cho nên lựa chọn rất nhanh.
- Sao ngươi không đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn Quách Nhiên vẻ mặt rối rắm đứng đó, Long Trần không khỏi khó hiểu, hỏi.
- Long huynh, ngươi xem xem, ta làm ngươi tùy tùng của ngươi được không?
Quách Nhiên bỗng nhiên nói.
- Có ý gì?
Long Trần ngạc nhiên.
- Ý tứ của ta là sau này sẽ làm tiểu đệ của ngươi, theo ngươi lăn lộn.
Quách Nhiên quả quyết nói.
- Đừng, ta cũng không biết theo ai lăn lộn, ngươi đi theo ta thì chẳng phải là chờ chết à?
Long Trần lắc đầu nói.
- Lão đại, ngươi hãy nghe ta nói, ta hiện tại mà đi, trên cơ bản ngay cả một chút cơ hội cũng không có, nhưng ta nhận ngươi làm lão đại, với chiến lực của ngươi, bọn họ tuyệt đối sẽ lôi kéo ngươi, đến lúc đó ngươi mang ta theo là được.
Quách Nhiên nói với vẻ cầu xin.
- Như vậy cũng được à?
Long Trần giật mình nhìn Quách Nhiên, đây là mua một tặng một trong truyền thuyết à?
- Lão đại, tin ta đi, với chiến lực của ngươi, tuy không thể so sánh với những quái vật đó, nhưng tuyệt đối là cường giả, gia nhập bất kỳ một trận doanh nào cũng đều là nhân vật cấp trụ cột, cho nên lão đại nhất định phải nhất định phải mang ta theo.
Quách Nhiên nói.
Long Trần lắc đầu, mình không định gia nhập bất kỳ thế lực nào cả, cứ một mình là thoải mái nhất, vừa muốn cự tuyệt, bỗng nhiên cảm thấy không khí chung quanh có chút không thích hợp, bởi vì những thanh âm ồn ào đó lập tức biến mất, đồng thời một thanh âm truyền đến.
- Ngươi có nguyện ý gia nhập đội ngũ của ta không?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro