Cá Mặn
Thôn Ngư
2024-10-07 19:58:03
"Viên Viên, hiện tại chúng ta có một nhiệm vụ cứu vớt một tiểu đáng thương......"
Đối mặt với ánh mắt chứa đầy chờ mong của lãnh đạo, rốt cuộc Khương Tiểu Viên đã gật đầu
Sau khi Khương Tiểu Viên qua đời, nàng đã kí hợp đồng lao động với Cục Quản lí Thời không. Bởi vì lười, nàng mãi không tích đủ điểm để chuyển thành nhân viên chính thức. Thời gian sau bởi vì ở lại đơn vị quá lâu, lãnh đạo luôn tìm cơ hội giải quyết nàng.
Vừa hay, hôm trước vừa xuất hiện một cơ hội hoàn hảo.
Bởi vì có một thế giới tiểu thuyết bị sụp đổ, cục quản lí cấp bách đưa đến một công nhân để sửa chữa, lãnh đạo liền nghĩ tới "Con lười " Khương Tiểu Viên đang ngồi cầm quạt hương bồ đọc truyện.
Vì hậu quả mà thế giới sụp đổ cực kì nghiêm trọng, nên nhiệm vụ này cực kì khẩn cấp, đó chính là lý do vì sao lãnh đạo cho nàng rất nhiều điều kiện mê người: gì mà có thể tự mang hệ thống, vẻ ngoài là một đại mỹ nhân, mục tiêu nhiệm vụ vô cùng đơn giản hơn nữa sau khi làm xong không cần phải ở cục quản lí thời không tích cóp điểm chờ chuyển thành nhân viên chính thức...
Lúc này Khương Tiểu Viên cũng biết rốt cuộc mình không trụ nổi nữa, thở dài một hơi thương tiết cho những ngày sau này không được tiếp tục làm cá mặn của mình, nàng ngồi xuống xem lại tình hình cụ thể của nhiệm vụ này, sau một lúc thì không khỏi ngạc nhiên:
Đây không phải là quyển tiểu thuyết cẩu huyết《 phủng kiều 》 mà mình mới đọc mấy ngày trước sao?
Đây là tiểu thuyết ngôn tình cổ đại ngược luyến tình thâm, nam chính là nhị hoàng tử Trần Đoan được hoàng đế sủng ái hết mực. Trần Đoan vừa gặp dã yêu nữ chính là nữ nhi hầu phủ, tiết mục triển khai cường thử đoạt hào, ngược luyến tình thâm.
Cốt truyện tập hợp tất cả từ hiểu lầm, yêu đương, giận hờn có thể nói là một quyển ngôn tình cổ đại tiêu chuẩn.
Lãnh đạo buồn bã nói, "Nguyên nhân tiểu thế giới sụp đổ chính là do vai phản diện trong quyển tiểu thuyết này. Mọi người trong cục nghĩ là chỉ cần ổn định người có sức phá hoại lớn nhất này, khiến cho hắn cải tà quy chính, tránh khỏi kết cục tự thiêu thì thế giới này sẽ ổn định"
Nam chính Trần Đoan có một đệ đệ tên là Trần Thu, là nhi tử thứ ba của hoàng đế, vừa sinh ra đã được phong thành Thái tử.
Mẫu thân Trần Thu là Tần hoàng hậu mượn thế lực gia tộc nâng đỡ Vĩnh Gia Đế vốn không được sủng ái đăng cơ. Ai ngờ sau khi đăng cơ hoàng đế trở mặt không nhận người, áp tội mưu phản diệt sạch hậu tộc, còn Tần hoàng hậu cũng bị ban rượu độc qua đời chỉ còn lại mỗi tiểu thái tử tám tuổi Trần Thu.
Vĩnh Gia Đế cực kì hận Tần hoàng hậu, cho rằng tiểu thái tử là con hoang do hoàng hậu cùng người khác tằng tịu với nhau sinh ra liền lấy cớ thái tử thất đức, phế truất Thái tử tám tuổi.
Năm tám tuổi ấy, người thân xung quanh tiểu thái tử dường như bị gϊếŧ sạch, thân phận bị tước đoạt, chuỗi ngày sống như địa ngục của hắn cũng bắt đầu mở ra.
Sau khi bị phế lúc, hoàng đế chẳng quan tâ hắn nữa, tất cả mọi người đều khinh nhục hắn, hắn bị người ta hãm hại khiến hai chân không còn đi lại được nữa, còn bị hạ độc, ở nơi ăn thịt người không nhả xương như hậu cung ai cũng đều có thể khinh bạc hắn.
Năm mười lăm tuổi, hắn ở nơi săn bắn bị vó ngựa giẫm đạp, nữ chính thấy hắn đáng thương liền cứu hắn trở về, phế thái tử lại không biết cảm ơn, sau khi việc này bị nam chính Trần Đoan biết liền bắt đầu nhắm vào hắn, hãm hại để Hoàng đế biến thiếu niên thành thứ dân sung quân đi trông coi hoàng lăng.
Nhưng mà ai cũng không ngờ được phế thái tử đã sớm âm thầm tập hợp lực lượng, lần này sung quân này chính là thả hổ về rừng. Hắn nhanh chóng thể hiện tài năng quân sự phi thường của mình, chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã quật khởi.
Vàng thật thì không sợ lửa.
Hắn gϊếŧ cha sát quần thần, nam chủ Trần Đoan bị bắt vào tù, trở thành tù binh của hắn; hắn giết Phật diệt ma, thích chinh phạt, khắp nơi đều vì sự tồn tại của bạo quân mà run rẩy; hắn gϊếŧ vô số người, hắn làm Biện Kinh chảy máu ba tháng không ngừng, ngay cả nam nữ chính cũng không thể ngăn cản được hắn.
Chỉ tiếc, trong kết cục của tiểu thuyết, cuối cùng bạo quân tự thêu chết, năm ấy hắn mới 30.
Ngày ấy mái tóc hắn được thả ra, ở trong lửa lớn uống rượu ngâm thơ, ánh lửa đến gần hắn rồi nuốt hắn vào trong, khi chết mỹ nhân vô cùng đẹp.
Đây là kiểu nhân vật "Sau khi ta chết, không để ý hồng thuỷ ngập trời" nhưng sau khi hắn chết quốc gia sụp đổ, vốn dĩ thế giới đã chịu đựng chiến tranh tàn phá lại lần nữa lâm vào chiến loạn, một dợt bệnh dịch khủng bố qua đi, người trong thế giới đó đã chết gần hết.
"Đây là nguyên nhân mà chúng ta phải xuất hiện. Cục chúng ta đã nghiên cứu qua, chỉ cần đưa cô về thời thiếu niên của hắn, khiến hắn cảm nhận được sự ấm áp của thế gian, có chân ái, cứu vớt hắn khỏi dầu sôi lửa bỏng khiến hắn hồi tâm chuyển ý trở thành minh quân, quốc gia ổn định, thiên tai không xảy ra, thì thế giới sẽ không bị sụp đổ."
"Một khi cô hoàn thành nhiệm vụ, thì có thể trực tiếp chọn một thế giới để chuyển thế một lần nữa làm người, không cần tiếp tục tích cóp tích phân."
Lãnh đạo đưa ra nhiệm vụ rất trực tiếp, nghe là hiểu, không vòng vo.
Khương Tiểu Viên sau mọt lúc tự hỏi, đây đâu có khác gì với việc giúp đỡ người khó khăn chứ. Vì thế Khương Tiểu Viên khi còn trẻ chưa từng trải đời, vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ.
Đối mặt với ánh mắt chứa đầy chờ mong của lãnh đạo, rốt cuộc Khương Tiểu Viên đã gật đầu
Sau khi Khương Tiểu Viên qua đời, nàng đã kí hợp đồng lao động với Cục Quản lí Thời không. Bởi vì lười, nàng mãi không tích đủ điểm để chuyển thành nhân viên chính thức. Thời gian sau bởi vì ở lại đơn vị quá lâu, lãnh đạo luôn tìm cơ hội giải quyết nàng.
Vừa hay, hôm trước vừa xuất hiện một cơ hội hoàn hảo.
Bởi vì có một thế giới tiểu thuyết bị sụp đổ, cục quản lí cấp bách đưa đến một công nhân để sửa chữa, lãnh đạo liền nghĩ tới "Con lười " Khương Tiểu Viên đang ngồi cầm quạt hương bồ đọc truyện.
Vì hậu quả mà thế giới sụp đổ cực kì nghiêm trọng, nên nhiệm vụ này cực kì khẩn cấp, đó chính là lý do vì sao lãnh đạo cho nàng rất nhiều điều kiện mê người: gì mà có thể tự mang hệ thống, vẻ ngoài là một đại mỹ nhân, mục tiêu nhiệm vụ vô cùng đơn giản hơn nữa sau khi làm xong không cần phải ở cục quản lí thời không tích cóp điểm chờ chuyển thành nhân viên chính thức...
Lúc này Khương Tiểu Viên cũng biết rốt cuộc mình không trụ nổi nữa, thở dài một hơi thương tiết cho những ngày sau này không được tiếp tục làm cá mặn của mình, nàng ngồi xuống xem lại tình hình cụ thể của nhiệm vụ này, sau một lúc thì không khỏi ngạc nhiên:
Đây không phải là quyển tiểu thuyết cẩu huyết《 phủng kiều 》 mà mình mới đọc mấy ngày trước sao?
Đây là tiểu thuyết ngôn tình cổ đại ngược luyến tình thâm, nam chính là nhị hoàng tử Trần Đoan được hoàng đế sủng ái hết mực. Trần Đoan vừa gặp dã yêu nữ chính là nữ nhi hầu phủ, tiết mục triển khai cường thử đoạt hào, ngược luyến tình thâm.
Cốt truyện tập hợp tất cả từ hiểu lầm, yêu đương, giận hờn có thể nói là một quyển ngôn tình cổ đại tiêu chuẩn.
Lãnh đạo buồn bã nói, "Nguyên nhân tiểu thế giới sụp đổ chính là do vai phản diện trong quyển tiểu thuyết này. Mọi người trong cục nghĩ là chỉ cần ổn định người có sức phá hoại lớn nhất này, khiến cho hắn cải tà quy chính, tránh khỏi kết cục tự thiêu thì thế giới này sẽ ổn định"
Nam chính Trần Đoan có một đệ đệ tên là Trần Thu, là nhi tử thứ ba của hoàng đế, vừa sinh ra đã được phong thành Thái tử.
Mẫu thân Trần Thu là Tần hoàng hậu mượn thế lực gia tộc nâng đỡ Vĩnh Gia Đế vốn không được sủng ái đăng cơ. Ai ngờ sau khi đăng cơ hoàng đế trở mặt không nhận người, áp tội mưu phản diệt sạch hậu tộc, còn Tần hoàng hậu cũng bị ban rượu độc qua đời chỉ còn lại mỗi tiểu thái tử tám tuổi Trần Thu.
Vĩnh Gia Đế cực kì hận Tần hoàng hậu, cho rằng tiểu thái tử là con hoang do hoàng hậu cùng người khác tằng tịu với nhau sinh ra liền lấy cớ thái tử thất đức, phế truất Thái tử tám tuổi.
Năm tám tuổi ấy, người thân xung quanh tiểu thái tử dường như bị gϊếŧ sạch, thân phận bị tước đoạt, chuỗi ngày sống như địa ngục của hắn cũng bắt đầu mở ra.
Sau khi bị phế lúc, hoàng đế chẳng quan tâ hắn nữa, tất cả mọi người đều khinh nhục hắn, hắn bị người ta hãm hại khiến hai chân không còn đi lại được nữa, còn bị hạ độc, ở nơi ăn thịt người không nhả xương như hậu cung ai cũng đều có thể khinh bạc hắn.
Năm mười lăm tuổi, hắn ở nơi săn bắn bị vó ngựa giẫm đạp, nữ chính thấy hắn đáng thương liền cứu hắn trở về, phế thái tử lại không biết cảm ơn, sau khi việc này bị nam chính Trần Đoan biết liền bắt đầu nhắm vào hắn, hãm hại để Hoàng đế biến thiếu niên thành thứ dân sung quân đi trông coi hoàng lăng.
Nhưng mà ai cũng không ngờ được phế thái tử đã sớm âm thầm tập hợp lực lượng, lần này sung quân này chính là thả hổ về rừng. Hắn nhanh chóng thể hiện tài năng quân sự phi thường của mình, chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã quật khởi.
Vàng thật thì không sợ lửa.
Hắn gϊếŧ cha sát quần thần, nam chủ Trần Đoan bị bắt vào tù, trở thành tù binh của hắn; hắn giết Phật diệt ma, thích chinh phạt, khắp nơi đều vì sự tồn tại của bạo quân mà run rẩy; hắn gϊếŧ vô số người, hắn làm Biện Kinh chảy máu ba tháng không ngừng, ngay cả nam nữ chính cũng không thể ngăn cản được hắn.
Chỉ tiếc, trong kết cục của tiểu thuyết, cuối cùng bạo quân tự thêu chết, năm ấy hắn mới 30.
Ngày ấy mái tóc hắn được thả ra, ở trong lửa lớn uống rượu ngâm thơ, ánh lửa đến gần hắn rồi nuốt hắn vào trong, khi chết mỹ nhân vô cùng đẹp.
Đây là kiểu nhân vật "Sau khi ta chết, không để ý hồng thuỷ ngập trời" nhưng sau khi hắn chết quốc gia sụp đổ, vốn dĩ thế giới đã chịu đựng chiến tranh tàn phá lại lần nữa lâm vào chiến loạn, một dợt bệnh dịch khủng bố qua đi, người trong thế giới đó đã chết gần hết.
"Đây là nguyên nhân mà chúng ta phải xuất hiện. Cục chúng ta đã nghiên cứu qua, chỉ cần đưa cô về thời thiếu niên của hắn, khiến hắn cảm nhận được sự ấm áp của thế gian, có chân ái, cứu vớt hắn khỏi dầu sôi lửa bỏng khiến hắn hồi tâm chuyển ý trở thành minh quân, quốc gia ổn định, thiên tai không xảy ra, thì thế giới sẽ không bị sụp đổ."
"Một khi cô hoàn thành nhiệm vụ, thì có thể trực tiếp chọn một thế giới để chuyển thế một lần nữa làm người, không cần tiếp tục tích cóp tích phân."
Lãnh đạo đưa ra nhiệm vụ rất trực tiếp, nghe là hiểu, không vòng vo.
Khương Tiểu Viên sau mọt lúc tự hỏi, đây đâu có khác gì với việc giúp đỡ người khó khăn chứ. Vì thế Khương Tiểu Viên khi còn trẻ chưa từng trải đời, vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro