Đổi Sách
Thôn Ngư
2024-10-07 19:58:03
Mấy ngày trước Khương Tiểu Viên đã phát hiện —— thiếu niên có giấu được hai quyển sách, nhưng hai quyển đó lại vô cùng cũ, bởi vì đã lâu rồi nên chữ trên đó khá mờ.
Chỉ tiếc hiện tại trong thương thành nàng vẫn chưa giải khóa được phần thư viện, Khương Tiểu Viên liền đánh chủ ý sang vị hàng xóm - Tĩnh thái phi.
Mấy ngày nay nàng không còn dành dụm tai họa sang chỗ thái giám nữa, nhưng cũng không quên việc xây dựng mối quan hệ tốt với An Tâm đường, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Khương Tiểu Viên muốn mượn sách, nhưng nàng cảm thấy điều cần thiết bây giờ là phải xay dựng một mối quan hệ với chủ nhân bên đó, giao tình không tốt, nàng cũng ngại trong thời gian dài đi mượn sách nhà người ta.
An Tâm Đường chính là nơi ở của Tĩnh thái phi, năm đó từng là thịnh sủng nhất thời, chỉ tiếc sau khi để non thì bị thất sủng, sau khi tiên đế băng hà vẫn luôn ở lại An Tâm Đường hẻo lánh. Nàng nhìn qua cũng mới hơn 30, tính tình ôn hòa, ngoại trừ việc đánh đàn đọc sách, nàng còn có sở thích chăm sóc hoa cỏ.
Nhưng hiện tại tuyết rơi khá dày, mùa xuân còn phải đợi thêm một đoạn thời gian dài nữa, nàng không thể tặng hoa đẹp cho thái phi, nên đi tìm mấy cục đá đẹp thay thế.
Tĩnh thái phi là người kĩ tính, lúc chăm hoa nàng cũng để ý tới việc đặt đá xuống bên cạnh gốc hoa, ví dụ như mẫu đơn thì không thể đặt đá sỏi, những cục đá mang màu sắc đậm đà sặc sỡ thì không thể ở bên cạnh hoa nhài…… Càng không cần phải nói Tĩnh thái phi rất thích đá bồn cảnh, nhưng tiếc thay đá loại này rất khó tìm.
Nàng rốt cuộc cũng chỉ là một thái phi, nơi dưỡng hoa trong cũng vốn đã từ lâu không tặng đồ đến chỗ nàng nữa, nàng lại không thể xuất cung, cũng không sai sử đuợc thái giám bên ngoài cung, sao còn thú vui chơi hoa lâu được? Thường thường khi sửa sang lại hoa viên, Tĩnh thái phi cũng không nhịn được mà thở dài.
Khương Tiểu Viên cũng không có tài sản gì, đánh phải ngày ngày đi tìm mấy viên đá thật xinh đẹp tặng cho Tĩnh thái phi.
Không thể không nói, thẩm mỹ Khương Tiểu Viên không tồi, ngày ngày đều tặng, số lần đưa nhiều, tất nhiên sẽ khiến Tĩnh thái phi chú ý.
Tĩnh thái phi tưởng đó là một con mèo con nghịch ngợm, số lần nhiều, cũng không nhịn được mỉm cười.
Ở trong thâm cung tịch mịch, khó tránh nàng nổi lên tâm tư trêu đùa, vì thế vào chỗ bình thường mà mèo con thường thả cục đá, tặng cho chú mèo con một con cá khô.
Ngày hôm nay, Khương Tiểu Viên như thường đi tặng đá, liền thấy được con cá khô nhỏ trên mặt đất ——
Tuy rằng cảm thấy kì lạ ở chỗ nào đó, nhưng kế hoạch đã thành công, thái phi khẳng định biết ý định muốn đi mượn đồ của nàng.
Thật ra nàng rất thèm cá khô, hơn nữa còn lén lút cắn một miếng, sau đó lại kiên định đẩy đĩa cá khô giòn rụng ra, đặt cuốn sách thứ nhất《 Tư Trị Thông Giám 》 ở trên.
Sau đó lấy ra cục đá hôm nay đi tìm ở bên cạnh, còn đĩa cá khô bị đẩy đi rất xa, tự nhận thái độ từ chối của bản thân .
Không cần cá khô nhỏ, muốn đổi sách cơ!
Nồi canh thịt hầm sôi ùng ục nóng hổi, mùi hương của táo đỏ hòa quyện cùng với mùi hương nồng đạm của thịt bốc lên, làm người ta cảm thấy vô cùng ấm áp.
Thiếu niên đột nhiên nói, “Trần Đoan có lẽ chốc nữa sẽ đến đây, nhớ trốn đi.”
Sau khi dặn dò xong, một lúc lâu sau thiếu niên vẫn chưa thấy ai đáp lại, thiếu niên hơi ngưng lại ngẩng đầu lên nhìn.
Thì thấy cái muỗng bên cạnh không có ai khuấy, không biết nàng đã chạy đi đâu.
Nàng đang bận việc gì chứ?
Khương Tiểu Viên mới đi ra từ An Tâm Đường, bỗng thấy trong cung hôm nay náo nhiệt hơn mọi hôm, ngay cả lãnh cung nổi tiếng không có người hôm nay cũng có người đến rồi đi, dường như rất vội.
Nàng trông giống như hòa thượng không tìm thấy miếu (*), quan sát trong chốc lát, mới thấy mấy thái giám đang buôn chuyện đi ngang qua, nghe kĩ mới biết được: Thì ra là Đoan vương Trần Đoan hồi cung.
(*) không biết chuyện gì đang xảy ra
Chỉ tiếc hiện tại trong thương thành nàng vẫn chưa giải khóa được phần thư viện, Khương Tiểu Viên liền đánh chủ ý sang vị hàng xóm - Tĩnh thái phi.
Mấy ngày nay nàng không còn dành dụm tai họa sang chỗ thái giám nữa, nhưng cũng không quên việc xây dựng mối quan hệ tốt với An Tâm đường, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Khương Tiểu Viên muốn mượn sách, nhưng nàng cảm thấy điều cần thiết bây giờ là phải xay dựng một mối quan hệ với chủ nhân bên đó, giao tình không tốt, nàng cũng ngại trong thời gian dài đi mượn sách nhà người ta.
An Tâm Đường chính là nơi ở của Tĩnh thái phi, năm đó từng là thịnh sủng nhất thời, chỉ tiếc sau khi để non thì bị thất sủng, sau khi tiên đế băng hà vẫn luôn ở lại An Tâm Đường hẻo lánh. Nàng nhìn qua cũng mới hơn 30, tính tình ôn hòa, ngoại trừ việc đánh đàn đọc sách, nàng còn có sở thích chăm sóc hoa cỏ.
Nhưng hiện tại tuyết rơi khá dày, mùa xuân còn phải đợi thêm một đoạn thời gian dài nữa, nàng không thể tặng hoa đẹp cho thái phi, nên đi tìm mấy cục đá đẹp thay thế.
Tĩnh thái phi là người kĩ tính, lúc chăm hoa nàng cũng để ý tới việc đặt đá xuống bên cạnh gốc hoa, ví dụ như mẫu đơn thì không thể đặt đá sỏi, những cục đá mang màu sắc đậm đà sặc sỡ thì không thể ở bên cạnh hoa nhài…… Càng không cần phải nói Tĩnh thái phi rất thích đá bồn cảnh, nhưng tiếc thay đá loại này rất khó tìm.
Nàng rốt cuộc cũng chỉ là một thái phi, nơi dưỡng hoa trong cũng vốn đã từ lâu không tặng đồ đến chỗ nàng nữa, nàng lại không thể xuất cung, cũng không sai sử đuợc thái giám bên ngoài cung, sao còn thú vui chơi hoa lâu được? Thường thường khi sửa sang lại hoa viên, Tĩnh thái phi cũng không nhịn được mà thở dài.
Khương Tiểu Viên cũng không có tài sản gì, đánh phải ngày ngày đi tìm mấy viên đá thật xinh đẹp tặng cho Tĩnh thái phi.
Không thể không nói, thẩm mỹ Khương Tiểu Viên không tồi, ngày ngày đều tặng, số lần đưa nhiều, tất nhiên sẽ khiến Tĩnh thái phi chú ý.
Tĩnh thái phi tưởng đó là một con mèo con nghịch ngợm, số lần nhiều, cũng không nhịn được mỉm cười.
Ở trong thâm cung tịch mịch, khó tránh nàng nổi lên tâm tư trêu đùa, vì thế vào chỗ bình thường mà mèo con thường thả cục đá, tặng cho chú mèo con một con cá khô.
Ngày hôm nay, Khương Tiểu Viên như thường đi tặng đá, liền thấy được con cá khô nhỏ trên mặt đất ——
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy rằng cảm thấy kì lạ ở chỗ nào đó, nhưng kế hoạch đã thành công, thái phi khẳng định biết ý định muốn đi mượn đồ của nàng.
Thật ra nàng rất thèm cá khô, hơn nữa còn lén lút cắn một miếng, sau đó lại kiên định đẩy đĩa cá khô giòn rụng ra, đặt cuốn sách thứ nhất《 Tư Trị Thông Giám 》 ở trên.
Sau đó lấy ra cục đá hôm nay đi tìm ở bên cạnh, còn đĩa cá khô bị đẩy đi rất xa, tự nhận thái độ từ chối của bản thân .
Không cần cá khô nhỏ, muốn đổi sách cơ!
Nồi canh thịt hầm sôi ùng ục nóng hổi, mùi hương của táo đỏ hòa quyện cùng với mùi hương nồng đạm của thịt bốc lên, làm người ta cảm thấy vô cùng ấm áp.
Thiếu niên đột nhiên nói, “Trần Đoan có lẽ chốc nữa sẽ đến đây, nhớ trốn đi.”
Sau khi dặn dò xong, một lúc lâu sau thiếu niên vẫn chưa thấy ai đáp lại, thiếu niên hơi ngưng lại ngẩng đầu lên nhìn.
Thì thấy cái muỗng bên cạnh không có ai khuấy, không biết nàng đã chạy đi đâu.
Nàng đang bận việc gì chứ?
Khương Tiểu Viên mới đi ra từ An Tâm Đường, bỗng thấy trong cung hôm nay náo nhiệt hơn mọi hôm, ngay cả lãnh cung nổi tiếng không có người hôm nay cũng có người đến rồi đi, dường như rất vội.
Nàng trông giống như hòa thượng không tìm thấy miếu (*), quan sát trong chốc lát, mới thấy mấy thái giám đang buôn chuyện đi ngang qua, nghe kĩ mới biết được: Thì ra là Đoan vương Trần Đoan hồi cung.
(*) không biết chuyện gì đang xảy ra
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro