Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!
Chờ thời cơ
Hoàng Kim (Aiko)
2024-11-11 23:30:23
Khoảng thời gian cậu bất tỉnh đều do một tay Tống Thụy chăm sóc, vì sự an toàn của cậu cũng như tránh bức dây động rừng Tổng Thụy đã giấu cả chuyện này với người yêu của gã là lạc Thiên Vũ. Quả nhiên khi biết tin cậu mất tích Lạc Bân đã sung sướng vô cùng thậm chí lão ta còn đến nhà cậu để mà giờ nanh múa vuốt.
Vì vết thương rất nặng do đó Thẩm Lạc Tình hôn mê sau hai tháng mới tỉnh, cả người của cậu khắp nơi đều có vết thương, chân và tay vì chấn thương nặng cũng bị gãy, nhưng rất may là vẫn có thể cứu chữa. Ban đầu điều khiến Tống Thụy lo lắng là vì cậu cứ ngủ mãi không chịu tỉnh nhưng rất ông trời cũng phù hộ là sau hai tháng cậu cũng chịu mở mắt ra. Lúc đó cậu vẫn còn rất yếu, sắc mặt lại vô cùng nhợt nhạt, ấy thế mà trong tâm trí người đầu tiên cậu nhắc đến không ai khác là Phan Diệp Chân. Như vậy cũng đủ để thấy tình cảm mà cậu dành cho hắn.
Khi nghe Tống Thụy kể hết mọi chuyện cậu đã như phát điên mà muốn tìm đến người đàn ông kia tính sổ. Cũng may thay là Tống Thụy ngăn cản kịp thời nếu không chắc chắn với bản tính của mình cậu sẽ làm nên chuyện ngu ngốc. Lac Bân ông ta không phải là một kẻ dễ dàng đối phó, lão ta đã có rất nhiều năm trong giới Hắc bang này vì thế thủ đoạn của lão luôn là thứ khiến người ta rùng mình sợ hãi. Dù cậu có năng lực đi chăng nữa thì cũng không thể đột ngột xuất hiện khiến cho lão trả giá. Chưa kể là còn trong tình trạng bản thân đầy thương tích. Do đó sau khi hết lời khuyên nhủ cuối cùng Thẩm Lạc Tình cũng cắn răng chấp nhận nghe theo lời Tống Thụy mà án binh bất động đế dưỡng thương trước rồi tính.
Một năm mất tích là một năm cậu dùng để hồi phục lại hết thẩy con người mình, để chờ ngày trở về báo thù lão già khốn kiếp kia.
Trong khoảng thời gian đó, cậu rất nhớ gia đình và mọi người cậu thương. Từ Tống Thụy cậu luôn có thể nghe ngóng tin tức của họ như là Phan Diệp Chân và ông nội cũng như Lý Sâm. Nghe thấy họ vì mình mà đau khổ
Thẩm Lạc Tình càng chua xót biết bao, cậu muốn quay về với họ nhưng chính sự hiện tại vẫn chưa hoàn thành do đó chỉ có thế im lặng mà chờ đợi.
Một năm nay thương tích của cậu đã hoàn toàn khỏi hẳn, dù đôi lúc cũng sẽ có những cơn đau bất chợt. Nhưng may thay nó đã không ảnh hưởng tới tính mạng vì thế cậu trong bóng tối lặng lẽ điều tra những chuyện dơ bẩn mà Lạc Bân đã làm còn Tổng Thụy sẽ phối hợp với cậu ở ngoài ánh sáng âm thầm theo dõi nhất cử nhất động cúa ông ta.
Cũng không lâu nữa đâu, nhất định cạu có thể trả lại cả vốn lẫn lời cho gã đàn ông kia. Đây là một lời khẳng định của cậu!
Khoảng thời gian gần đây à, không phải nói là từ khi Thẩm Lạc Tình biến mất Lạc Thiên Vũ luôn cảm thấy Tống Thủy có gì đó rất lạ. Ban đầu y còn cho là bản thân đa nghi nhưng càng lúc nghi ngờ của y lại càng thêm phần chắc chăn. Tuy Lạc Thiên Vũ thừa biết Tổng Thụy nhất định sẽ không tốn thương đến mình nhưng việc bị gã giấu giếm cũng khiến y không ngăn được sự khoa chịu.
"Liệu chuyện này có liên quan đến Thẩm Lạc Tình không? Nếu đúng, em ấy giấu mình cũng phải..."
Lạc Thiên Vũ đưa ra hết giả thuyết trong đầu mình. Mà khả năng cao chuyện này chắc hẳn có liên quan đến
Thẩm Lạc Tình cũng như dính líu đến tai nạn do cha nuôi của gã gây ra....
Vì vết thương rất nặng do đó Thẩm Lạc Tình hôn mê sau hai tháng mới tỉnh, cả người của cậu khắp nơi đều có vết thương, chân và tay vì chấn thương nặng cũng bị gãy, nhưng rất may là vẫn có thể cứu chữa. Ban đầu điều khiến Tống Thụy lo lắng là vì cậu cứ ngủ mãi không chịu tỉnh nhưng rất ông trời cũng phù hộ là sau hai tháng cậu cũng chịu mở mắt ra. Lúc đó cậu vẫn còn rất yếu, sắc mặt lại vô cùng nhợt nhạt, ấy thế mà trong tâm trí người đầu tiên cậu nhắc đến không ai khác là Phan Diệp Chân. Như vậy cũng đủ để thấy tình cảm mà cậu dành cho hắn.
Khi nghe Tống Thụy kể hết mọi chuyện cậu đã như phát điên mà muốn tìm đến người đàn ông kia tính sổ. Cũng may thay là Tống Thụy ngăn cản kịp thời nếu không chắc chắn với bản tính của mình cậu sẽ làm nên chuyện ngu ngốc. Lac Bân ông ta không phải là một kẻ dễ dàng đối phó, lão ta đã có rất nhiều năm trong giới Hắc bang này vì thế thủ đoạn của lão luôn là thứ khiến người ta rùng mình sợ hãi. Dù cậu có năng lực đi chăng nữa thì cũng không thể đột ngột xuất hiện khiến cho lão trả giá. Chưa kể là còn trong tình trạng bản thân đầy thương tích. Do đó sau khi hết lời khuyên nhủ cuối cùng Thẩm Lạc Tình cũng cắn răng chấp nhận nghe theo lời Tống Thụy mà án binh bất động đế dưỡng thương trước rồi tính.
Một năm mất tích là một năm cậu dùng để hồi phục lại hết thẩy con người mình, để chờ ngày trở về báo thù lão già khốn kiếp kia.
Trong khoảng thời gian đó, cậu rất nhớ gia đình và mọi người cậu thương. Từ Tống Thụy cậu luôn có thể nghe ngóng tin tức của họ như là Phan Diệp Chân và ông nội cũng như Lý Sâm. Nghe thấy họ vì mình mà đau khổ
Thẩm Lạc Tình càng chua xót biết bao, cậu muốn quay về với họ nhưng chính sự hiện tại vẫn chưa hoàn thành do đó chỉ có thế im lặng mà chờ đợi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một năm nay thương tích của cậu đã hoàn toàn khỏi hẳn, dù đôi lúc cũng sẽ có những cơn đau bất chợt. Nhưng may thay nó đã không ảnh hưởng tới tính mạng vì thế cậu trong bóng tối lặng lẽ điều tra những chuyện dơ bẩn mà Lạc Bân đã làm còn Tổng Thụy sẽ phối hợp với cậu ở ngoài ánh sáng âm thầm theo dõi nhất cử nhất động cúa ông ta.
Cũng không lâu nữa đâu, nhất định cạu có thể trả lại cả vốn lẫn lời cho gã đàn ông kia. Đây là một lời khẳng định của cậu!
Khoảng thời gian gần đây à, không phải nói là từ khi Thẩm Lạc Tình biến mất Lạc Thiên Vũ luôn cảm thấy Tống Thủy có gì đó rất lạ. Ban đầu y còn cho là bản thân đa nghi nhưng càng lúc nghi ngờ của y lại càng thêm phần chắc chăn. Tuy Lạc Thiên Vũ thừa biết Tổng Thụy nhất định sẽ không tốn thương đến mình nhưng việc bị gã giấu giếm cũng khiến y không ngăn được sự khoa chịu.
"Liệu chuyện này có liên quan đến Thẩm Lạc Tình không? Nếu đúng, em ấy giấu mình cũng phải..."
Lạc Thiên Vũ đưa ra hết giả thuyết trong đầu mình. Mà khả năng cao chuyện này chắc hẳn có liên quan đến
Thẩm Lạc Tình cũng như dính líu đến tai nạn do cha nuôi của gã gây ra....
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro